Ngày qua ngày, từ sáng đến tối, tôi một tay ôm con, tay kia làm hết mọi việc nhà, tôi không còn hứng thú với cuộc sống và những thú vui bên ngoài nữa. Cô bị đánh khi đang mang thai và bị đánh đòn hai tháng sau khi sinh con.
Có lẽ đối với tôi những năm tháng trước hôn nhân của anh là hạnh phúc nhất. Tôi và chồng yêu nhau được vài năm khi còn học đại học, nhưng chúng tôi gặp khó khăn khi kết hôn. Nhìn anh, người ta nói tôi may mắn lấy được người chồng đẹp trai, tài giỏi và hiền lành. Bởi đó là thời điểm người ta chưa “đắp chăn” mà chỉ đứng ngoài nhìn vào và khen chăn đẹp quá. Đã lâu rồi tôi mới có được cảm giác ấm áp như vậy khi đắp chăn bông. Bây giờ tôi bị sốt ngày nào cũng phải vào thăm và chăm sóc cho anh.
Công nhận lấy được chồng hiền vẫn khổ
Là một người mẹ, làm sao tôi có thể bỏ rơi con mình mà không có cha? Ngày qua ngày, từ sáng đến tối, tôi một tay ôm con, một tay làm việc nhà, tôi không còn niềm đam mê cuộc sống, không còn hứng thú với những thú vui bên ngoài. Tôi không biết cách đi uống cà phê với đồng nghiệp, không biết về giờ nghỉ trưa hay thậm chí là mơ đi mua quần áo hoặc đồ trang điểm.
Dù có đi đâu thì bạn cũng phải về nhà càng sớm càng tốt, đồng thời phải làm việc và nói chuyện. Công việc cứ chồng chất trong văn phòng nhưng không có ai kêu cứu. Bạn thử nghĩ xem, chúng ta là vợ chồng duy nhất ở xứ lạ, bạn nên giúp đỡ tôi ở đây, từ việc nhà đến công việc, chồng tôi không hề có ý định chăm sóc hay chia sẻ.
Anh chưa bao giờ hỏi tôi có mệt vì làm việc không nghỉ trưa hay không, anh cũng không quan tâm vợ ăn gì, uống gì, uống gì và anh phải thức khuya để lo cho những nhu cầu cơ bản của cô. Nhìn người ta dắt vợ đi dạo, tận hưởng không khí trong lành, ăn uống mà tôi thấy xót xa cho mình. Cô bị đánh khi đang mang thai và bị đánh đòn hai tháng sau khi sinh con.
Luôn bận rộn với thị trường, thực phẩm và trẻ em. Vừa đến cộng đồng, tôi đã đứng dậy nói vài câu xã giao thì bị gọi về nhà mắng tôi tọc mạch, bỏ mặc bọn trẻ buôn chuyện. Tôi tin, nhưng điều tôi không thể tin là những hành động, những lời chửi bới đó đều đến từ một người có học thức, có trình độ đại học như bạn.
Chồng tôi cứ nói tôi không hiểu anh ấy muốn gì nhưng anh ấy đã sai. Tôi hiểu tất cả, tôi biết tất cả, bạn đối xử với tôi như một đứa trẻ, tôi không muốn hiểu gì cả. Tôi nghĩ nếu tôi là một người không có việc làm chỉ chờ chồng lãnh lương, hay một người hư hỏng ăn mặc đẹp đẽ và không làm việc nhà thì tôi cũng sẽ bị đối xử như vậy.
Nhưng thôi, chính tôi là người không biết chọn chồng và bây giờ tôi chỉ chờ giấy ly hôn của chồng để tránh cảm giác tội lỗi về đứa con mấy tháng tuổi của mình. Tôi khuyên phụ nữ hãy sáng suốt khi chọn chồng. Đừng nghĩ rằng chỉ vì có người nghèo, hiểu biết, hiền lành thì mới nghĩ mình là người chồng tốt. Hoặc tốt hơn nữa, đừng mệt mỏi khi lấy nhau, họ – những người như chồng tôi – chỉ là những trở ngại, cản trở sự tiến bộ của bạn trên con đường sự nghiệp.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.