Lê Thu Trang sinh năm 1995, thuộc thế hệ thứ 9, là một cô gái xinh đẹp. Cô có làn da trắng mịn, mái tóc dài và dày, cao ráo hơn các bạn cùng lứa và có khuôn mặt giống Lưu Điệp trong phim. Cô là sự kết hợp trong mơ của nhiều cô gái và của nhiều người đàn ông khác.
Cô tưởng cuộc sống của mình sẽ êm đềm và bình yên như bao người khác. Nhưng đường đời đã có một ngã rẽ bất ngờ. Quả thực, bất cứ điều gì hứa hẹn đều có những thăng trầm.
Trang 15 tuổi là con gái duy nhất của một gia đình khá giả ở vùng phát triển. Em đã 8 năm liên tục đạt học sinh giỏi và là niềm tự hào của gia đình. Cô ấy siêng năng, chăm học, xinh đẹp và hiền lành nên ai cũng quý mến.
Hôm nay, ngày 15/8, là ngày đầu tiên cô họp lớp lớp 9. Vừa bước đến cổng trường, cô đã nhìn thấy các bạn cũng học lớp 8 đang đứng ở một góc trong khuôn viên trường. Đây là My (Nguyễn Diễm My), ở xã này và đã học với cô ở huyện này được 3 năm. Tôi có khuôn mặt xinh xắn với lúm đồng tiền khi cười. Thần tượng của tôi là Dong Hee. Người thứ hai là Trang (Trần Thanh Trang), nhà cô gần nhà về mặt nhan sắc, kém cô 2-3 điểm nên thường được gọi là “Tiểu Trang”. Người thứ ba là Ngọc, con út trong một gia đình sở hữu khách sạn duy nhất ở khu phát triển này, một gia đình giàu có, cái gì cũng biết.
– Này Trang Lon, cô đi đây, muộn thế – bạn tôi hét từ xa… – Này, tôi nhìn thấy cô từ xa, Trang Lon, cô đang ăn gì – Ngọc nhìn cô, rồi nói … – Ăn cơm với thịt cá…kkk – Cô vừa nói vừa cười… – Đợi đã, chỉ có mình em thôi Trang Lon, em như con rùa, đừng tìm lớp nữa – My… – Theo mình nhé… Mình có người thân đang học lại năm nay muốn ở lại học cùng mình nên mình hỏi anh ấy học ở đâu. Nếu sẵn sàng tôi sẽ giới thiệu cho bạn bất kỳ ai bạn muốn đón, chỉ cần thì thầm với tôi – Trang Nho… – Tôi nghĩ bạn giỏi, dù bạn có giới thiệu cho tôi học lại khóa này thì bạn cũng sẽ bằng lòng.
Nhắc đến anh họ của Trang Nho, tên Khải, hơn cô một tuổi. Tôi không thể học mà chỉ tụ tập đá bóng, say xỉn và đánh nhau nên phải học lại lớp một năm. Người đàn ông này có vẻ ngoài đẹp trai sang trọng và gia đình anh ta rất giàu có. Tôi nghe nói bạn chơi một loại thị trường chứng khoán. Nhưng khi hỏi chứng khoán là gì thì tôi vẫn chưa biết. Tôi không biết tại sao ngày đó tôi lại ngu ngốc như vậy.
Đã hơn nửa tháng kể từ khi đăng ký. Bốn người bạn của cô không hiểu vì sao nhưng nhờ may mắn, nhờ hỏi thăm, hoặc qua người quen, họ đã đạt được C1, cấp độ do đội ngũ nha khoa chọn ra. Chỉ cần bốn người họ đến đó, họ sẽ trở thành trung tâm của sự chú ý. Từ ngoại hình đến làn da trắng trẻo, mỗi đứa trẻ đều có vẻ đẹp riêng khó tả. Đặc biệt là chiều cao 1,6 mét, làn da trắng mịn và bộ ngực ngày càng lớn của cô khiến người ta muốn nhéo nhéo.
… Bạn đang đọc truyện “Đời” từ: https://truyensxphatrinh.com
– Khải: chán quá. Chiều nay chúng ta đá bóng hay uống gì đó nhé? – Duy (bạn cùng lớp): Chưa biết, chưa có cá cược đâu… – Khải: Mình lấy điện thoại ra đâu nhỉ? Nhắn tin cho họ xem họ có ổn không? Đặt cược vào cái gì? Cậu nhắn tin cho tôi xem… – Duy: Vậy cậu đi nha khoa…
Trong khi gửi tin nhắn, tôi nhận được hai tin nhắn. Quả thực là dì tôi đã tìm thấy tôi trong trận chiến. Tôi tưởng thế này là tốt nhưng cô ấy lại đứng cạnh tôi mà không hề hay biết. May mắn thay, lần này tôi không đứng đầu lớp vì tôi đã tiến bộ nhờ đạt điểm cao trong các bài nộp và bài kiểm tra ngày hôm trước nên lần này tôi chỉ phải đứng cuối lớp.
Dù Duy cũng có tư tưởng nhưng gia đình anh thuộc diện kỷ luật cách mạng nên được bố mẹ anh dạy kèm rất nhiều trong học tập. Gia đình Duy cũng khá giả. Họ có một quán ăn trên phố cạnh quốc lộ, đủ trang trải cuộc sống.
– Duy: Này, nhìn 4 đứa đó kìa, chúng là ai… – Khải: Ai… chúng là ai… – Duy: 4 đứa trẻ đang đi trong sân… – Khải: À, 4 đứa trẻ này đang học lớp C1, tức là bạn ở ngoài cùng bên phải của lớp C1 là Châu, tiếp theo là My, cao nhất là Trang, còn lại cũng là Trang. Học tầng dưới lớp em… – Duy: Sao em hiểu biết nhiều thế… – Khải: Trong số đó có em họ của em… – Duy: Ồ, em họ của em học lớp chọn. Tại sao bạn ngu ngốc như vậy? Em gái của bạn là ai? – Khải: Ồ cái gì thế? Bốn người đang hát đây – Khải Mình cũng không xem vì ngày nào cũng xem chán… – Duy: Thích quá thì sao không cho em gái xem luôn? – Khải: Tôi không thích cô gái của anh… – Duy: Adu. Bạn làm tôi nổi da gà…bạn thực sự đã chạm vào ngực mình…
Hai người đang nói nhảm thì bị dì nhắc nhở lần nữa. Sau khi trái cây này đóng lại, tôi không dám nói gì thêm. Nếu làm lại chắc chắn tôi sẽ lên đầu sách hoặc mời bố mẹ đến. Nhưng tôi thừa nhận rằng cô ấy quả thực rất xinh đẹp, cao ráo, nước da trắng ngần và đầy đủ ba vòng thủy điện.
Gió thổi ngoài cửa khiến người ta cảm thấy trong lành như được hít thở không khí trong lành. Vẫn còn 15 phút nữa là kết thúc buổi học cuối tuần này. Đã hơn một tháng kể từ khi năm học bắt đầu, nhưng các môn học dành cho bốn học sinh trong lớp được chọn này quá dễ, và tôi bắt đầu trở nên lười biếng.
– Trang bé: Này, lâu rồi hai đứa không gặp nhau, tối nay ra bờ kè xã ăn gì đi… – Hai đứa ở cùng nhau cũng không sao. Tôi ở đó, không biết cô ấy có đi được không – Ngọc đồng ý đi thay Trang Lớn, nhưng không biết cô ấy có đi được không… – Tôi: Ồ. Cho ta ở nhà một đêm, đã lâu không đi đâu…
Cô định nói không, nhưng mặt họ trông tội phạm nên cô đồng ý đi.
– Trang Nhỏ: Được rồi. Thế là chúng tôi thống nhất tối nay tôi sẽ gọi điện cho anh họ tôi để mời anh ấy… – Trang lớn: Mời anh ấy nữa… – Trang nhỏ: Để anh ấy ăn thịt của bạn… Kakaka. Châu: Kakaka, my: Kakaka – ba chúng tôi cùng cười…
Anh ấy mời anh trai mình đến đó vì một số nơi đã được che đậy, nhưng chủ yếu anh ấy biết ba điều về khu vực này: ăn, uống và vui chơi. Nếu Ngài dẫn dắt bạn, liệu bạn có cảm thấy thoải mái và ăn những món ăn ngon không? Cuối cùng buổi học cũng kết thúc, chúng tôi mỗi người mỗi ngả và gặp nhau ở Qudi lúc 6 giờ chiều…
… Bạn đang đọc truyện “Đời” từ: https://truyensxphatrinh.com
Vừa về đến nhà, cô lập tức hỏi bố mẹ tối nay có thể đi chơi cùng bạn bè không, thấy đã lâu không đi chơi, bố mẹ cô lập tức đồng ý. Nói về cha mẹ cô, người ta nói rằng cha cô là con út của một người lĩnh canh rất giàu có, người đã để lại di sản sau khi ông nội cô qua đời. Mẹ cô từng là cô gái xinh đẹp nhất làng nhưng cha cô đã cưới cô và chỉ sinh ra cô một lần. Vì thế gần như toàn bộ tình yêu của tôi đều dành cho đứa con duy nhất này.
5h30 chiều, cô đang đi dạo trên phố với mái tóc dài, mặc sơ mi trắng, đôi vai rũ xuống để lộ núm vú nhỏ chưa phát triển, chiếc quần jeans làm nổi bật vóc dáng cao ráo, nữ tính. Cô ấy trông như một cô gái 18 tuổi, và tất cả những người đàn ông đi ngang qua đều phải chăm sóc cô ấy. Cô đứng một lúc thì bé Trang chạy tới. Hai người đạp chiếc xe đạp mà bố mẹ bé Trang mua hồi đầu năm.
– Bé Trang: Này Trang, để mình chạy về… – Châu: Đi thôi, ăn gì bây giờ… – Bé Trang: Chờ đã, mình cũng mời em họ mình… – My: Ồ, mình nghĩ ra bạn đùa đấy.. – Bé Trang: Ồ… nhìn Trang lớn kìa, nó thế này, nếu mình không mời nó thì thật uổng phí… (Bọn trẻ nghe vậy liền nhìn sang. cô ấy và nói Oh) – Trang lớn: Này, tôi về nhà rồi… – Của tôi: Trang nhỏ, có phải hai anh chàng đó không?
Đến chiều, khi nghe anh họ gọi điện rủ đi chơi, Khải liền gọi điện mời Duy đi cùng. Hai người hủy cá cược với binh lính suốt chiều tối để chuẩn bị cho đêm nay. Hai chàng trai ra ngoài sớm, chạy quanh bờ kè, nhìn cô gái và thắc mắc không biết em họ mình đang ngồi ở đâu nhưng không hề thấy họ.
– Bé Trang: Chú Quái, chúng con đây… – Khải: Được rồi… (Nghe thấy có người gọi mình, tôi biết ngay là giọng nói nhỏ của em trai nên lập tức quay người chạy lại chỗ Quái. góc bờ kè cạnh con) – Khải: Mình xin tự giới thiệu, mình cùng lớp với bạn, bằng tuổi bạn… Mình… – Bé Trang: Không sao… Mình đã nói với ba người họ về bạn rồi. Đây có phải bạn cùng lớp của em không… – Duy: Chào mọi người, em tên Duy… – My: Đi tìm gì ăn đi, em đói quá… – Bé Trang: Được rồi… anh Khải em sẽ làm. Sẽ chăm sóc bạn. Anh chàng đẹp trai Duy muốn chăm sóc Trang. Hãy giúp tôi nấu ăn…Cảm ơn bạn…
Big Page chưa kịp phản ứng thì đã nhảy sang bên kia xe, vì lúc này ở đây có hai đứa trẻ và mọi người đều đã đi hết. Khải cứ đuổi theo nhưng cô chỉ ngồi đó chờ đợi, không chịu nổi. Đây là cách mà anh luôn gắn bó với anh Khải, dù không quen nhưng anh vẫn tưởng là biết anh. Hơn nữa, anh có thể đi xe đạp điện của Khải thay vì đi nên rất thích.
Sáu người chúng tôi ăn uống hết nhà hàng này đến nhà hàng khác thì đã hơn tám giờ. Mỗi người có những thú vui khác nhau khi ăn uống nhưng cô và Duy cũng thỉnh thoảng chạm mắt nhau. Thấy vậy, Khải đề nghị hôm nay đi hát karaoke nhân dịp ra mắt.
Vì hôm đó là thứ bảy, nơi nào cũng đông đúc nên Khải dẫn tôi đến quán karaoke của bạn Khánh (Khánh đang học nhưng trượt). Bước vào nhà hàng, mọi người quyết định không uống soda mà thay vào đó là uống bia, hò hét một hộp bia, một đĩa trái cây sấy khô và vài túi đồ ăn nhẹ.
Duy có giọng hát hay nên bọn trẻ luôn mời anh hát, cô cũng đã hát cùng Duy vài lần. Vừa hát vừa hát, các cô gái uống hơn một chai rồi bắt đầu chơi nhạc hỗn hợp, ca hát và nhảy múa vui vẻ. Vì là lần đầu uống bia nên sau vài ly ai cũng say rồi trở về chỗ vừa hát vừa nhảy. Không hiểu sao Duy và cô lại ngồi cạnh nhau. Ba đứa trẻ còn lại và anh Kay cứ rúc vào nhau nói cười. Thấy vậy, Duy đứng dậy mời mọi người ly bia không uống được nữa lắc đầu, còn anh Khải lắc đầu với ly rượu.
Khải: Này, hôm nay tôi uống nhiều quá, tôi thường cảm thấy yếu đuối…
Các cô gái nghe vậy, dường như hiểu ra điều gì đó, bật cười.
– Duy: Tôi vội, giờ tôi mạnh rồi, không còn nữa… – Khải: Được rồi…
Uống xong, anh ngồi xuống và vô tình đặt tay mình vào bàn tay cô đang nắm bên dưới. Thế nên ngay khi tìm được lý do, Duy đã mạnh dạn chấp nhận. Cô hơi ngạc nhiên quay lại nhìn Duy nhưng cũng không thu tay lại. Mặt cô ấy đỏ bừng (bạn có thể thấy điều đó nếu bạn ngồi gần hơn) và cô ấy cúi đầu xuống. Thấy Duy vẫn cố chấp, cô từ từ rút tay lại.
Đã lâu rồi tôi không hát bài này nên tôi quyết định chơi bản mix cuối cùng và về nhà. Mọi người cùng hát, nhảy, nắm tay và xoay tròn. Vô tình, bàn tay của cô và chuỗi tràng hạt bị dính vào nhau. Nhưng lần này thì khác. Cô cảm thấy vòng tay của mình càng siết chặt hơn, như sợ nếu buông ra sẽ mất đi thứ gì đó quan trọng. Cơ thể cô đang nhảy múa, nhưng trái tim cô đang đập và đầu cô đang quay cuồng.
Cuối hiệp, hai tay buông ra khiến mỗi người ngã đè lên nhau. Tay Duy đặt ngay trên gò má mới của cô, mặt anh đặt ngay trên bộ ngực trắng nõn của cô. Vi lập tức mở to mắt, hít một hơi thật sâu, mùi nước hoa hòa quyện với mùi thơm trên cơ thể khiến Vi Dịch ngây ngất. Các chàng trai phía dưới cũng giơ cờ lên và ấn vào người cô. Cô khẽ hừ một tiếng rồi quay mặt đi, cảm giác ngứa ngáy ở núm vú và bên dưới khiến cô không dám nhìn Duy.
Thấy vậy, mọi người đứng dậy cười như thanh thiếu niên. Về phần Duy và cô, phải một lúc lâu họ mới tỉnh lại và từ từ ngồi dậy. Khi bài hát kết thúc, mọi người tạm biệt nhau và ra về.
Về đến nhà, cô lập tức chạy vào phòng, cởi quần áo rồi đi tắm để làm mát cơ thể vì uống bia và cảm thấy rất nóng. Cô cởi quần áo, nhìn thẳng vào ngực mình thấy ngực đỏ bừng. Cô lập tức đưa tay bóp chặt, một cảm giác tê dại lan khắp cơ thể. Khi tôi cởi quần short ra, tôi thấy có chất nhờn trên đó. Cô đưa tay chạm vào âm đạo của mình, khoái cảm khiến chân cô không thể giữ vững, cô ngã xuống đất, cơ thể khẽ run lên.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.