Dì Lan – Phần 1

phần 1

Bên trong biệt thự sang trọng ở Hà Nội…


– Haha, tôi tin anh… Tôi đã cho anh hết tiền đầu tư rồi bây giờ anh lại biến thành cái gì, đồ ngu như anh, sao tôi lại tin anh, sao anh không chết đi… hehe. Lời nguyền của người phụ nữ… Miệng anh ta chỉ lặp đi lặp lại vài từ…

– Tôi…rất…xin lỗi…xin lỗi… – Lời nói kèm theo nước mắt của một kẻ thua cuộc…

– Ừm… Tôi xin lỗi, cô có thể trả lại tôi tiền và căn nhà được không… Trả lời tôi đi, đồ khốn… – Người phụ nữ lao lại, túm lấy chiếc cổ áo vốn đã lộn xộn và hét lên… Người đàn ông vẫn còn đó môi không hề cử động mà chỉ mấp máy hai chữ “Xin lỗi”…

Sau khi nước ngập, người phụ nữ chạy vào phòng ngủ thu dọn đồ đạc rồi kéo một chiếc vali lớn xuống cầu thang… Khi đến gần chân cầu thang, ánh mắt cô bắt gặp một cậu bé 12 tuổi. Ở đây… chàng trai buồn bã vùi mặt vào gối, còn ánh mắt của người phụ nữ vẫn nhìn anh với ánh mắt tức giận và hận thù như cũ…

– Haha, mày cũng giống bố mày, một lũ thua cuộc, sống trong căn nhà này khổ sở quá… – Đi thẳng đến bàn làm việc, người phụ nữ đặt tờ giấy A4 lên bàn rồi đột ngột quay người bỏ đi…

cằn nhằn…

Tiếng bánh xe vali dần nhỏ đi cho đến khi không còn nghe thấy âm thanh nào nữa… Sự im lặng quay trở lại căn phòng…

Hiện trường người mất tích…

…Các bạn đang đọc truyện của dì Lan Nguồn: https://truyen3x.pro

Nước mắt lại lăn dài trên khuôn mặt cậu bé nhưng giờ cậu đã là một cậu thiếu niên học lớp 12, vẫn sống cùng bố trong một căn hộ mới…

Đã gần 6 năm trôi qua kể từ sự việc đó. Phải mất một năm bố tôi mới lấy lại được năng lượng và làm lại từ đầu. Ông làm giám đốc bán hàng ở một công ty nhỏ vô danh và nhớ lại những điểm mạnh cũng như bài học của mình. Sau đó, anh lại nổi bật và trở thành một giám đốc thương mại tài năng, một lần nữa dấn thân vào con đường mà anh hằng mơ ước từ khi còn học đại học…

Trong sáu năm qua, tính cách của tôi đã hoàn toàn thay đổi. Tôi trầm tính, ít nói… và dễ nổi giận. Bố biết tôi yêu tôi nhiều hơn và yêu thương tôi nhiều hơn. , dạy tôi học bài, đưa tôi đến trường… Rồi dần dần tôi cũng quen với kiểu yêu thương đó, và tôi yêu bố nhiều hơn… Nhưng tính cách ít nói của tôi vẫn vậy. Ngoại trừ bố, tôi rất ít khi mở lòng. miệng nói chuyện với ai… Tôi sợ bóng tối, vì khi nhìn thấy bóng tối tôi sẽ lại cảm thấy cô đơn, lại khóc và lại nghĩ về em, mẹ tôi đã từng yêu tôi bằng cả trái tim, rồi lại bỏ rơi tôi một cách tàn nhẫn. … Tôi đã không gặp cô ấy sáu năm rồi Không còn nữa, nhưng hình ảnh của cô ấy vẫn khắc sâu trong trái tim bé nhỏ này…

Đọc tiếp  https://truyensexnunglon.com/co-hoa/

Tôi tên Nguyễn Tiến Hoàng, năm nay tôi mới 18 tuổi, tôi không còn ngây thơ nữa… Hồi đi học tôi không quen nhiều người, vì tính tôi trầm lặng và không thích nói chuyện.. Khi tôi lớn lên, họ thường chế nhạo tôi mắc chứng tự kỷ… Trong lớp tôi chỉ có một người bạn duy nhất, tên là Biên, bạn ấy phóng khoáng hơn tôi, nhiều lúc tôi tưởng bạn ấy là một ông già…

Anh ấy đang ngồi trên bàn của tôi. Anh chàng này ăn nói nhỏ nhẹ và nói rất nhiều, điều này thực sự làm tôi khó chịu…nhưng giống như Chúa đã an bài cho tôi, tôi sẽ không nói nhiều để đáp lại bạn tôi. Nó khá hay nên tôi chơi nó…

Nghĩ rằng thời gian đã trôi qua như vậy, một buổi tối mùa đông, tôi và bố ngồi trước một chiếc nồi lẩu nhỏ, vừa ăn vừa uống ly rượu nếp trên tay…

Trong lúc uống rượu, bố nhìn tôi hồi lâu rồi đột nhiên hỏi tôi…

– Hoàng, bố có chuyện muốn nói với con – Nghe bố nói, tôi ngẩng đầu lên, đặt bát xuống, đợi bố nói…

– Huang, nếu bây giờ bố đưa con về nhà… – Bố chưa kịp nói hết câu, tôi đã rời khỏi nhà hàng với vẻ mặt ủ rũ, về phòng, để lại số điện thoại của bố, rồi thở dài…

Cánh cửa đóng lại và tôi lại khóc đã sáu năm rồi, có lẽ từ mẹ đã bị lãng quên trong từ điển của tôi. Đột nhiên, giọng nói của bố tôi vang lên ngoài cửa.

– Hoàng, anh biết là lỗi của anh khi suốt 6 năm qua không thể mang đến cho em một gia đình trọn vẹn, nhưng khi em lớn lên, hãy hiểu cho anh. Hiểu cho tôi Haz – nói xong thì bố cũng bỏ đi, tôi vẫn ngồi đó, nước mắt vẫn chảy, tôi cũng yêu bố, nhưng liệu việc có mẹ đột ngột sẽ xảy ra với tôi bây giờ thì sao?

…Các bạn đang đọc truyện của dì Lan Nguồn: https://truyen3x.pro

Đọc tiếp  Tôi thú nhận rằng gia đình tôi luôn đau khổ vì sự tan vỡ của tôi

Tôi nhẹ nhàng nhìn qua khung kính cửa sổ, bên ngoài tối đen như mực đối với tôi, đêm dài quá… Tôi ngồi lặng lẽ, vô thức nhìn ra ngoài, như đang tìm kiếm một tia sáng trong bóng tối. .

Cứ ngồi như thế, không biết qua bao lâu, mí mắt nặng trĩu rồi ngủ thiếp đi…

Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy thì đã hơn tám giờ, đã quá giờ học, tôi chưa kịp đi vệ sinh, đang định đi xuống nhà thì điện thoại reo. .. Tôi đã xem qua. Giọng nói của Bean vang lên từ đầu bên kia…

– Chào bạn, sao hôm nay bạn nghỉ vậy?

——Anh có thể nói ít hơn với tôi được không, anh không cho tôi nghe điện thoại——Tôi hơi tức giận nói, đầu bên kia vang lên một tràng cười hòa giải…

– Haha, xin lỗi, sao bây giờ Hoàng lại đi nghỉ?

– Tôi mệt…

– Thế sao em mệt quá, thủ dâm – Anh bắt đầu bằng giọng trêu chọc…

– Tôi không biết thủ dâm là gì – tôi trả lời…

—Chà, nếu lũ chó tin cậu, anh ta nói với giọng khinh bỉ, xen lẫn tiếng cười mỉa mai…

——Nếu không tin thì rời đi.——Tôi nói rồi tắt điện thoại, ném lên giường rồi nằm xuống. Tôi chỉ nghe nói đến thủ dâm, nhưng tôi chưa bao giờ làm điều đó. Phim JAV, tôi rất ngây thơ trong vấn đề này. Đang chìm trong suy nghĩ thì tiếng “cock cock” vang lên từ cửa phòng…

—Huang, xuống ăn chút gì đi.——Tiếng bố tôi từ bên ngoài vọng vào. Tôi ngồi dậy mở cửa thì thấy bố đang bưng bát cháo thịt băm bốc khói… Thấy tôi mở cửa, anh ấy đã mỉm cười. Và nói…

–Hôm nay chắc con mệt lắm. Bố nấu món cháo con thích nhất, sau khi ăn xong, ngày mai con sẽ không có việc gì đi học. Sáng nay con đã gọi điện cho thầy và thấy nhẹ nhõm rồi!

Tôi đưa tay đón bát cháo, mỉm cười nhìn bố…

– Cảm ơn bố, chúng ta đi làm thôi…

– Bây giờ bố đang nghỉ ở nhà, vì… Cô Lan sắp đến gặp con. Lát nữa con sẽ xuống chào mẹ. gật đầu.

– Được rồi bố xuống nhà đi – Nói rồi con đóng cửa lại và thở dài…

Tôi bước đến bàn, đặt cháo vào bát rồi bắt đầu ăn, hương vị vẫn thơm ngon như vậy, vẫn tràn đầy yêu thương nhưng sao tôi cứ thấy đắng nghét và cứ vướng vào. họng của tôi. Sao có lúc em khóc như trẻ con vậy Hoàng?

Tôi lặng lẽ ăn xong bát cháo, đứng dậy bưng xuống lầu.

Đọc tiếp  Cậu Hai phá trinh tôi

– Ngồi đây, bố xin lỗi vì bây giờ không thể đón con được vì Hoàng mệt lắm và con không thấy an toàn – Giọng bố nhẹ nhàng, giọng bố có chút tội lỗi…

– Không sao đâu, nhưng Hoàng, nếu có bệnh thì đi khám đi – giọng một người phụ nữ vang lên, vì giọng còn quá trẻ nên tôi thầm đoán được. Khi chúng tôi đi xuống, hình ảnh dần dần hiện ra hoàn toàn. Tôi không khỏi quay đầu lại nhìn, người xuất hiện trước mặt tôi là một người phụ nữ. Đôi môi đỏ mọng mỉm cười với bố tôi… Đột nhiên, người phụ nữ ngước mắt lên, hai người nhìn thẳng vào nhau, tôi như bị mắc bẫy. Mặt tôi chợt đỏ bừng, tôi cúi đầu xuống, nhanh chóng đi vào bếp đặt bát vào bồn rửa rồi xoay người đi lên lầu thì chợt nghe thấy một tiếng “cạch”.

– Hoàng về rồi…

Tôi dừng lại, quay lại và đi về phía bố.

– Đây là cô Lan, cô ấy là nhân viên cấp dưới của bố – Nói xong bố quay sang cô Lan – Đây là con trai tôi, người mà tôi đã nói với cô. – Nói xong, cô Lan. nhìn tôi và mỉm cười…

——Ồ, hóa ra Huang đẹp trai như vậy, thậm chí còn đẹp trai hơn những gì bố cậu đã nói với tôi—Cô ấy mỉm cười nhẹ, mặt tôi nóng bừng, tim tôi đập nhanh hơn, và tôi rất ngạc nhiên, sao vậy. đã sai với tôi…

—Xin chào—— Nói xong, tôi cúi đầu chạy lên lầu, đóng cửa lại, dựa vào cửa, thở hồng hộc. Không biết mình bị sao nữa, có lẽ là tôi bị sao vậy. rung lắc.Đây là lần đầu tiên tôi gặp một người phụ nữ xinh đẹp như vậy

Tôi bước đến giường và nằm xuống, tôi chìm đắm trong suy nghĩ của mình và chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay biết…

Gõ gõ gõ…

Tiếng chuông cửa vẫn reo như thường lệ, đánh thức tôi dậy.

– Bố ơi, bố vào đi…

cằn nhằn…

Tiếng cửa mở… Tôi vẫn đang nhắm mắt nằm trong nhà, tưởng là bố tôi bước lên và nói chuyện rất thản nhiên…

– Tôi buồn ngủ quá, sao cậu lại gọi cho tôi…

– Trưa rồi, dậy rửa mặt rồi xuống ăn cơm. – Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên, tôi giật mình ngồi dậy, quay lại nhìn xem có phải là Thầy không. Lan… hay… ngồi xuống Bên giường, vẫn nụ cười xinh đẹp đó nhìn tôi…

Tôi lại bối rối!

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận