Anh nói anh đã buông bỏ quá khứ và xin lỗi tôi vì những năm tháng thờ ơ của anh. Anh hứa sẽ chăm sóc tôi và mẹ tôi đến hết cuộc đời. Anh là nhân vật trong văn bản: “Vợ sắp cưới của tôi bị gia đình ruồng bỏ vì quá lăng nhăng”.
Tôi gặp anh trên chuyến xe về Sài Gòn năm đó tôi sắp bước vào học cao học nên tâm trạng rất bối rối. Ngồi cạnh tôi là anh, một người đàn ông duyên dáng, duyên dáng. Anh bắt đầu nói chuyện để làm quen, 200 km dường như ngắn lại. Anh bảo anh buồn vì người yêu đã lấy vợ, có con, bằng tuổi nên tôi rất vui khi được nói chuyện với anh.
Tôi lưỡng lự và hỏi liệu tôi có nên đi thi không vì anh ấy lớn tuổi hơn, mới ly hôn và có hai con nhỏ. Anh ấy muốn động viên tôi tiếp tục học vì tôi chỉ có một cơ hội. Khi xuống xe, anh ấy xin số điện thoại của tôi và đưa cho tôi một mảnh giấy có ghi địa chỉ nhà anh ấy. Khi anh đến gặp tôi, những cuộc điện thoại gọi đi gọi lại nhiều lần. Ngày tôi đi thi, anh bắt xe buýt tới trường để động viên tinh thần. Tôi đã vượt qua kỳ thi và những cuộc gọi của tôi với anh ấy ngày càng ít đi. Giây phút này tôi biết mình đã yêu anh.
Dù đã có hai con nhưng anh tiết lộ muốn kết hôn
Tôi biết có nhiều lý do khiến tôi không thể đến gặp anh, nhất là định kiến xã hội, nên tôi đã kiềm chế và chỉ gọi điện cho anh. Tôi thậm chí còn đổi số điện thoại để chấm dứt mối tình đơn phương này. Đôi khi tôi ước anh ấy sẽ đến gặp tôi một lần nhưng anh ấy không làm thế, và đôi khi tôi nhớ anh ấy gọi điện hỏi thăm tôi như một người bạn bình thường. Anh xin xuống thăm nhưng tôi từ chối, chỉ để thử lòng anh. Nếu yêu em thì mấy con sông cũng không qua được chứ đừng nói là 200 km, sao em lại hỏi?
Khi tôi báo tin vào ngày tốt nghiệp, anh ấy nhẹ nhàng chúc mừng tôi, sau đó anh ấy thường xuyên gọi điện cho tôi, kể cho tôi nghe mọi chuyện trên trời dưới đất. Tôi mừng lắm vì tưởng mình đang yêu đơn phương nhưng còn gì tuyệt vời hơn khi được nghe giọng nói của người mình yêu mỗi ngày. Anh ấy chắc chắn không tán tỉnh tôi hay bộc lộ những vấn đề cá nhân. Sau đó anh ấy mời tôi đi du lịch dài ngày nhưng tôi đã từ chối. Anh ấy nói muốn gặp tôi bốn năm sau khi chúng tôi chia tay, nhưng tôi giữ im lặng.
Vào mùa hè, tôi thường đưa con đi tham quan Đầm Sen. Khi anh gọi lúc đó, mẹ con tôi đang ở Đầm Sen nên bất ngờ đoàn tụ. Anh ấy nhìn tôi sửng sốt, vì chỉ sau bốn năm, tôi đã gầy như con ve sầu. Từ đó về sau, anh thường xuyên đến nhà tôi, thỉnh thoảng lắp bóng đèn, lắp giá sách, sửa tường phòng tắm. Tôi rất xúc động nên đã chủ động bày tỏ cảm xúc của mình. Anh tránh né vì vết thương trong lòng vẫn đang rỉ máu. Đôi khi anh ấy còn đề nghị tôi nên mở lòng với người khác vì anh ấy không thể làm bất kỳ người phụ nữ nào hạnh phúc chỉ vì anh ấy là một thủy thủ.
Đây là cách chúng ta bước đi cùng nhau. Sau khi bị từ chối, tôi nghĩ cuộc đời mình thế là xong. Khi các con lớn lên, tôi sẽ về quê dựng lều để ẩn náu. Năm ngoái, trước Tết Nguyên Đán, khi anh ấy đang ở trên tàu, tôi đã nhanh chóng ước mình có thể ở bên anh ấy trong dịp Tết. Vào ngày 27 Tết, anh trở về sau khi thanh toán hợp đồng 2 tháng vì phải đến tháng 3 mới hoàn thành lộ trình. Tôi mắc phải những lỗi phát âm. Anh ấy nói muốn bù đắp cho tôi.
Hai tháng trước anh ấy nói muốn kết hôn, tôi rất sốc và tưởng mình đang mơ. Anh nói anh đã buông bỏ quá khứ và xin lỗi tôi vì những năm tháng thờ ơ của anh. Anh hứa sẽ chăm sóc tôi và mẹ tôi đến hết cuộc đời. Tay tôi vẫn còn run khi ngồi viết những dòng này. Tôi rất ngạc nhiên trước lời đề nghị này. Tôi chân thành mong độc giả gần xa có thể cho tôi ý kiến.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.