“Con trai học lái xe” là câu nói mà người ta vẫn gọi những tài xế giàu có và lăng nhăng. Thực lòng mà nói, cuộc đời là vậy và mời các bạn đọc câu chuyện này để hiểu và đồng cảm với nghề lái xe của chúng tôi.
Tôi là tài xế xe tải, sinh ra trong gia đình giáo viên. Vì lý do gia đình, tôi không thể tiếp tục học đại học sau khi tốt nghiệp cấp 3. Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ lấy chồng sớm vì không muốn cho gia đình thêm miếng ăn, không muốn vợ phải khổ. Nhưng cuộc sống rất khó khăn và không cho phép tôi thực hiện được những dự định của mình.
Năm đó!
Tôi đi khắp các tỉnh, chỉ để thuê, không buôn lậu hay hàng cấm. Nhưng tôi vẫn bị Công an tỉnh phạt vô cớ. Tôi không có biên lai nhưng tôi vẫn thua một cách oan uổng vài trăm đô la cho Goldfish Man. Thấy tôi phàn nàn về việc bồi thường không công bằng, một tài xế đã làm trong ngành nhiều năm hỏi tôi:
—Vậy cậu đã tốt nghiệp chưa?
– Rửa cái gì?
Thấy tôi ngây thơ, anh kéo tôi lại gần và thì thầm. Anh ấy bảo tôi phải tìm một cô gái còn trinh để chơi cùng để thoát khỏi vận rủi. Tôi không tin vì làm như vậy sẽ rất trái đạo đức. Ngoài ra, tôi chưa bao giờ làm điều đó trước đây và tôi sẽ không biết phải làm gì nếu ai đó đưa nó cho tôi, chứ đừng nói đến việc cưỡng hiếp hoặc phá trinh của tôi. Lần sau gặp tôi, anh ấy đã hỏi thăm và khuyến khích tôi làm vậy nhưng tôi chỉ im lặng để giữ im lặng.
Khoảng mười giờ tối hôm đó, tôi đậu xe bên một cái ao lớn, xung quanh không có ai cả. Tôi quyết định đi tắm để giải tỏa những khó khăn mà tôi phải đối mặt trong mấy tháng qua. Tôi cởi hết quần áo và để chúng trong cabin. Bầu trời tối đến mức không ai sợ nhìn vào nó. —Tôi thầm nghĩ vậy. Đang bơi trong ao, tôi chợt thấy có người đang lục lọi đồ đạc trong chòi. Tất cả đồ đạc của tôi đều ở trên đó, tôi vội vàng leo lên bờ tiến lại gần cabin, hy vọng bắt được bọn trộm nhưng lại hơi sợ vì sợ chúng có đồng phạm. Nhưng đây không phải là một tên trộm mà là một cô bé đang rên rỉ đau đớn. Người tôi đầy vết roi và chảy máu.
– Sao cậu lại lên xe của tôi?
Cô gái nhảy lên, mở mắt và nhìn tôi.
– Vâng chú cho cháu trốn đi. Tôi đang đau đớn.
Đứa bé run rẩy. Trong ánh sáng mờ ảo của bóng đèn, tôi đoán cô bé khoảng 14, 15 tuổi. Khuôn mặt cũng rất dễ thương.
– Bạn có tinh dầu nào cho tôi không?
Tôi đưa tay tới và bật công tắc. Khi đèn trong cabin bật sáng, tôi nhớ ra mình đang khỏa thân. Con bé nhanh chóng quay người bỏ đi. Tôi cảm thấy xấu hổ nên nhanh chóng thu dọn quần áo, ra ngoài mặc vào rồi tìm chai dầu cho cô ấy. Trong khi bôi dầu, ông viết:
– Mẹ kế bắt tôi đi bán vé số nhưng tôi cũng muốn đi học. Cô ấy đánh tôi, đuổi tôi và không cho tôi về nhà. Chú ơi, chú có thể đưa cháu đi được không?
– Thế bố cậu đâu?
– Ừ, bố tôi đi làm xa. Nhưng bố tôi cũng không yêu tôi, ông chỉ bảo vệ dì tôi thôi.
Sau đó cô ấy quỳ xuống trước mặt tôi. Tôi rất sợ hãi và nhanh chóng đỡ anh ấy dậy. Hơi ấm của bàn tay tôi khiến cô bớt sợ hãi. Đêm đó tôi phải đỗ xe gần khu dân cư và ngủ. Bé mệt mỏi và ngủ ngon lành. Xem nó ở cái độ tuổi lẽ ra phải ăn và ngủ mà cảm thấy buồn. Ánh sáng chiếu xuyên qua quần áo của cô, cô không mặc áo sơ mi hay quần lót. Ngực cô càng ngày càng lớn, trắng nõn như ngực của các cô gái, học sinh thành phố. Tôi run rẩy đưa tay chạm nhẹ vào ngực. Ôi, mềm quá. Tôi chưa bao giờ chạm vào da con gái. Đó là lỗi của tôi, không phải của người lái xe khác. Mỗi lần anh đến nhà ga, luôn có vài người đi theo anh. Trong khóe mắt của đứa trẻ vẫn còn có sự sợ hãi. Đột nhiên tôi cúi xuống hôn lên mặt cô ấy. Tôi nghĩ, từ nay trở đi, tôi sẽ gắn bó mật thiết với cuộc sống của nó. Như thiên thần mỉm cười trong mơ. Tôi hôn anh thật mạnh, khắp mặt, cổ và ngực. Anh giật mình nhìn tôi:
– Anh làm tôi đau, anh nhột quá phải không?
Tôi nhẹ nhàng cởi cúc áo của cô ấy và bộ ngực của cô ấy lộ ra. Anh ngượng ngùng kéo hai vạt áo lại với nhau.
—Thật kỳ lạ, tôi nhột quá phải không?
– Để tôi lau cho anh.
Nó buông ra. Tôi đưa tay xoa xoa vết roi của anh ấy. Không biết phải cảm thấy thế nào, anh nhắm mắt lại. Tôi ôm nó thật chặt. Tôi thích nó rất nhiều.
– Anh sẽ theo em đến hết cuộc đời chứ?
– Đúng?
Con bé vùi đầu vào ngực tôi. Nó khóc.
Sáng hôm sau tôi đi chợ mua cho cô ấy quần áo mới và những phụ kiện nữ tính. Bạn phải có phụ tùng thay thế, nhưng tôi không thể chịu được khi nhìn bạn khỏa thân như thế này. Vết thương của em vẫn chưa lành, anh không muốn em bị tổn thương nữa. Tôi chắc chắn bạn cũng sẽ đánh giá cao lòng tốt của tôi.
Cô ấy trông thật xinh đẹp trong bộ quần áo mới. Tôi lái xe và cô ấy ngồi cạnh tôi. Cô ấy tựa đầu vào lòng tôi và kể những câu chuyện bất tận. Bạn không biết rằng dương vật của tôi đã cương cứng kể từ khi anh ấy tựa đầu vào đó. Em là vợ anh, em còn chờ gì nữa? Tôi thực sự yêu bạn. Bạn là của tôi. Những suy nghĩ đó cứ liên tục xuất hiện và tôi hầu như không thể bám chặt vào tay lái.
Tôi lái xe vào một con đường nhỏ rồi biến mất trong rừng cao su. Tôi giúp cô ấy ngồi dậy. Em ngoan ngoãn như học trò, nằm trong vòng tay yêu thương của thầy. Tôi ôm bạn. Tôi hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô ấy. Tôi không biết mình muốn nói gì, nhưng tôi không phản đối. Và tôi cũng không nghĩ mình phải chống lại vị cứu tinh của mình và sẽ là chồng của tôi. Tôi vén tóc lên để lộ bờ vai trắng nõn. Tôi liếm nó một cách nhẹ nhàng. Tôi run rẩy khắp người. Một cảm giác kỳ lạ ập đến trong anh, anh bước tới và bất ngờ dùng két sắt đập vào con chim. Con cặc của tôi cũng run rẩy mỗi khi tôi cho bạn cảm nhận. Cả cô ấy và tôi đều không biết cách quan hệ tình dục, chúng tôi đã học hỏi từng động tác của nhau. Anh muốn mút lưỡi em như trong phim trong khi em nhìn anh chờ đợi. Sau đó cả hai chúng tôi cùng nhau đi chơi, nuốt nước bọt của nhau. Tôi nhẹ nhàng cởi áo cô ấy ra. Chiếc áo nịt ngực che kín bộ ngực hở hang của cô. Tôi thì thầm vào tay cô ấy:
– Bây giờ em có muốn làm vợ anh không?
– Đúng?
Cô ấy gật đầu, mặc dù cô ấy không biết làm vợ nghĩa là gì và tôi cũng không biết phải làm gì. Hãy quên việc làm theo bản năng của bạn, bởi vì mỗi khi tôi nhìn thấy bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể bạn không được che phủ bởi quần áo, dương vật của tôi lại co giật. Tôi cởi bỏ hoàn toàn áo sơ mi của cô ấy. Hai núm vú vẫn trắng trẻo và trinh nguyên. Tôi vừa mút lưỡi vừa mò mẫm xuống. Sau đó tôi cũng cởi quần của cô ấy. Tôi nhắm mắt lại. Tôi không dám nhìn lại chính mình. Âm hộ của cô ấy đã bị rò rỉ rồi.
Tôi đặt cô ấy lên chiếc ghế đệm trong cabin, cởi quần áo cho cô ấy rồi ngồi xuống. Tôi vuốt ve bàn tay và ngực của mình. Tôi vuốt ve nhẹ nhàng dọc theo hai bên mông của mình. Tôi tiếp tục co lại rồi duỗi ra. Cô ấy rùng mình khi tôi nhẹ nhàng lướt lưỡi qua lớp lông tơ. Tôi không biết phải làm gì khác ngoài việc tìm đường vào âm hộ. Được bao bọc bởi một lớp màng dính. Tôi thè lưỡi vào tận bên trong. Cô ấy ôm đầu tôi. Tôi muốn làm việc chăm chỉ hơn.
Tôi đứng dậy, vuốt ve con cặc của mình lần nữa và đưa nó vào môi âm hộ của mình. Tôi đẩy nó vào trong. Chết tiệt, sao vào lại khó thế nhỉ? Tôi dùng hai ngón tay xoa môi âm hộ của cô ấy. Nước chảy ra và bên trong có màu đỏ. Tôi đặt con cặc của mình lại và lần này nó chấp nhận. Tôi cau mày. Tôi thọc sâu.
Cô ấy kêu lên một tiếng nhỏ và nắm chặt tay tôi. Tôi rất hạnh phúc. Tôi để cô ấy nắm chặt tay mình và tôi mất hết ý thức và cứ đập mạnh vào âm hộ cô ấy. Tôi không biết mình đã quan hệ bao nhiêu lần, tôi chỉ nhớ là nó diễn ra rất nhanh. Một lúc sau, toàn thân tôi nóng bừng, tai ù đi, toàn thân tê dại vài cái rồi xuất tinh vào âm hộ mới của em. Sau khi xuất tinh, cặc tôi không còn cương cứng nữa, tôi rút ra nhìn vào âm hộ của cô ấy nhưng cô ấy cố dùng tay che lại, tôi đẩy tay cô ấy ra thì âm hộ đẫm máu của cô ấy dường như co lại, trắng xóa.
Chiều hôm sau hai chúng tôi lại làm chuyện đó, cũng trong cabin. Lần này cô ấy ngừng phàn nàn về cơn đau và có vẻ hạnh phúc. Tôi yêu bạn rất nhiều.
Chuyện này cũng đã xảy ra từ lâu rồi. Bây giờ em chính thức là vợ anh. Chúng tôi yêu nhau sâu sắc. Thỉnh thoảng cô ấy sẽ đi những chuyến đi dài cùng tôi. Khi tôi đi ngang qua rừng cao su, cô ấy bảo tôi ghé qua. Lần đầu tiên chúng ta chưa quen với công việc này, hình ảnh chúng ta lặp đi lặp lại, cùng nhau cười đùa?
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.