Tôi không đủ nhạy cảm hay bạn đang khéo léo che đậy để tôi không cản trở kế hoạch của bạn? Bạn! Một cô gái ngây thơ, thuần khiết và rất dễ thương.
***
nitơ
Tôi đã tham dự hai đám tang trong cùng một ngày. Đây là lần đầu tiên tôi nhận được hai thông báo cùng một lúc. Sự việc này khiến tôi sốc đến mức cả đêm không ngủ được. Mọi người thường nhận được hai hoặc nhiều lời mời đám cưới trong cùng một ngày, nhưng tôi…tôi đã bị sốc.
Tôi cứ tự trách mình. Tôi không đủ nhạy cảm hay bạn đang khéo léo che đậy để tôi không cản trở kế hoạch của bạn? Bạn! Một cô gái ngây thơ, thuần khiết và rất dễ thương.
Bạn! Ở tuổi 17, lẽ ra tôi chỉ biết học, vui chơi và vô tư nhìn đời, nhưng không, tôi đã dấn thân vào con đường mà có lẽ ở tuổi đó tôi không nên đi. Mối tình đầu của tôi bị lên án mạnh mẽ. Bố mẹ tôi cấm tôi quan hệ tình dục với chàng trai hay tán tỉnh đó. Họ gọi anh là “kẻ dối trá” hay “người đàn ông rách rưới”, đến nhà anh, mắng mỏ gia đình anh và cấm anh gặp con gái họ. Gia đình tôi đang gấp rút chuẩn bị cho tôi đi du học ở một đất nước xa xôi. Mỗi lần lẻn ra khỏi nhà để gặp anh, tôi lại khóc rất nhiều. Anh cố tỏ ra cứng rắn nhưng không thể. Đã có lúc tôi chán nản và muốn bỏ cuộc. Anh ấy đề nghị tôi đi du học và có những lời lẽ rất gay gắt.
Bạn! Không ai biết anh ấy rõ hơn tôi. Tôi gạt bỏ mọi kiêu hãnh của một cô gái giàu có và khuyên anh ấy hãy chiến đấu. Sự cố chấp và cảm xúc mạnh mẽ của cô đã khiến cha cô tức giận. Lần đầu tiên anh ấy đánh tôi. Ngày nào ông cũng đánh cô rất nặng như thể cô không còn là con gái ông nữa. anh ấy chửi rủa. Tôi vẫn quyết tâm bảo vệ tình yêu của mình và từ chối đi du học. Thế là bố mẹ nhốt tôi trong phòng và không cho tôi đi đâu, kể cả đến trường. Trong cơn đau tột cùng, tôi càng co rúm lại. Tôi giảm cân rất nhanh. Thân hình gầy gò, nhợt nhạt của cô khiến những người thân yêu của cô đau lòng. Dù gia đình và bạn bè có cố gắng thuyết phục tôi đến đâu thì cũng không gì có thể lay chuyển được tình yêu của tôi dành cho anh. Mọi người đều nghĩ tôi ngu ngốc và mù quáng.
Đã lâu không gặp, tôi đến gặp bạn và tôi không còn nhận ra bạn nữa. Tôi nằm chán nản trong góc phòng. Quầng thâm quanh mắt đã xóa đi hình ảnh một cô gái ưu tú trước đây của cô. Tôi hỏi:
– Anh đến đây để cho tôi lời khuyên phải không? Đừng lãng phí công sức của bạn, nó vô ích!
Căn phòng của tôi ngày xưa rất ngăn nắp và sạch sẽ, giờ đây bừa bộn không tả nổi. Đồ đạc của tôi bị ném khắp nơi. Mâm cơm nhỏ của người giúp việc để trên bàn nhưng tôi chưa bao giờ động tới. Mẹ tôi nói với tôi rằng tôi đã tuyệt thực ba ngày. Tôi không thể tin được bạn có thể hành hạ bản thân như thế này. Bạn thì thầm với tôi:
– Anh có thể tìm cách đưa tôi ra ngoài được không? Tôi muốn gặp anh ấy, dù chỉ trong giây lát. Cô ấy nói sẽ đưa tôi ra ngoài đi dạo và hít thở không khí trong lành.
Tôi ngập ngừng nhìn cô ấy, nửa muốn giúp, nửa không muốn. Tôi tiếp tục van xin, hơi thở dần yếu đi:
– Tôi cầu xin bạn, hãy giúp tôi! Tôi chỉ nhờ bạn giúp tôi lần này thôi.
Tôi đã hứa nhưng tôi không giữ lời. Bây giờ tôi đang sống với một sự hối tiếc rất lớn. Nó hành hạ tôi mỗi đêm. Bố mẹ cô ấy không cho tôi đưa cô ấy đi chơi. Họ dường như nhận thức được sự đồng lõa của tôi. Cô ấy quay lại nhìn tôi với đôi mắt đẫm lệ. Tôi vẫy tay tạm biệt rồi biến mất sau cánh cửa. Tôi không biết đó sẽ là lần cuối cùng tôi nói chuyện với bạn. Tôi đã tìm thấy anh ấy. Trước mặt tôi là một chàng trai trẻ trông mạnh mẽ và chững chạc hơn tuổi 18 của mình.
Gia đình cậu tuy biết tôi là em họ của cậu nhưng họ vẫn rất ân cần và có phần thận trọng với cậu. Họ không trách chú hay dì tôi. Tôi cảm thấy nỗi buồn sâu sắc trong đôi mắt nhăn nheo đó. Họ không muốn con trai yêu sớm, cũng không muốn con yêu rồi lấy chồng vì nhà chị gái quá giàu và khác nhà họ nhưng họ tôn trọng ý kiến và tình cảm của con trai. Họ là những người nông dân hiền lành, chất phác. Sau khi trò chuyện với anh ấy một lúc, tôi cảm thấy hơi khó chịu. Tôi không biết làm cách nào để giúp hai bạn. Ông là một người con rất hiếu thảo, vì gia đình nghèo nên ông phải nghỉ học và đi làm nhưng vẫn tốt nghiệp cấp 3 với số điểm cao. Ông là trụ cột của gia đình nên “già” sớm. Khi thấy tôi rời đi, anh ấy nói với tôi:
– Tôi yêu Linh thật lòng, không có cốt truyện! Tôi đã làm cô ấy đau khổ.
Lời nói rõ ràng của anh khiến bước chân tôi nặng như chì khi rời đi. Đêm đó, tôi nghe tin cô ấy phải đi cấp cứu. Bạn đã qua đời vào đêm hôm đó, để lại tất cả mọi người đau lòng. Tôi tiếc cho tuổi 17, độ tuổi đẹp nhất trong cuộc đời.
Bạn nằm đó nhắm mắt như đang ngủ, má tô hồng và môi đỏ tươi, trông thật yên bình. Anh ấy bí mật đến gặp tôi. Anh ta đã trốn sau cánh cửa hàng giờ đồng hồ. Anh gục xuống và khóc như chưa bao giờ được khóc. Trên đường về nhà, do không tập trung nên anh đã bị ô tô tông phải. Anh ấy rời đi chỉ sau tôi vài giờ. Thực sự, tôi vẫn chưa khỏi bàng hoàng trước sự ra đi của bà khi nhận được tin ông vừa qua đời. định mệnh! Có ai tin điều đó không? Hai bạn còn quá trẻ. Mẹ cô ấy khóc trên vai tôi. Cô thở dài:
– Con tôi! Tại sao bạn lại rời bỏ mẹ của bạn? Cha mẹ yêu con cái nên mới làm như vậy. Ngày hôm đó, bố mẹ chúng tôi đã thương lượng và họ không cấm chúng tôi ở bên nhau nữa… các con của tôi! con tôi! Mẹ biết sống sao bây giờ…
Mẹ tôi ngất đi mấy lần nhưng bố tôi không bao giờ nói một lời. Chỉ qua đêm bên cạnh quan tài của đứa trẻ đã khiến ông trông già đi cả chục tuổi. Ông ấy rất yêu con gái mình. Thật không thể tin được. Việc tham dự đám tang luôn là điều buồn, đặc biệt là đám tang của những người trẻ, và lần này tôi thực sự bị sốc. Tôi nhớ cách bạn vẫy tay tạm biệt ngày hôm đó, và tôi nhớ lời giải thích cuối cùng của anh ấy, và điều đó thật đau lòng. Tôi đặt bó hoa hồng lên mộ cô ấy và thì thầm:
– Giờ đây tôi có thể hạnh phúc bên người mình yêu, không còn những giây phút tuyệt vọng nữa. Ngủ ngon nhé em gái của anh.
Nụ cười của cô trong ảnh bị làn khói làm nhòe đi trước mắt tôi. Chắc hẳn bạn đã nghe những gì tôi nói. Nụ cười ấy thật hạnh phúc. Tôi đã đến dự đám tang của anh ấy vào cuối buổi lễ. Mẹ anh lau nước mắt và nói với tôi:
– Rất hài lòng
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.