Mỗi lần nhìn thấy mẹ giục tôi lấy chồng, sinh con, sinh cháu, tôi cảm thấy rất đau đớn và bất lực. Nhưng tôi không thể làm điều bạn muốn vì tôi là gay.
Bây giờ tôi cô đơn và đau khổ biết bao. Đã bao nhiêu lần tôi muốn nói cho bạn biết sự thật về giới tính của mình và cho bạn biết điều đó nhưng lương tâm lại không cho phép? Tôi không thể ích kỷ chỉ sống cho mình và cho mẹ. Tôi đã do dự rất lâu và suy nghĩ rất nhiều nên quyết định giữ bí mật này đến hết đời. Tôi tự hỏi mình làm như vậy có đúng không, có hợp lý và hợp lý không, nhưng tôi không thể trả lời được.
Hãy nói với mẹ rằng bạn rất tiếc vì không thể kết hôn
Tôi muốn hiếu thảo với mẹ nhưng tôi không thể kết hôn và sinh con để mẹ vui, mặc dù tôi biết mẹ rất muốn tôi làm điều đó. Mẹ luôn tin tưởng và tự hào vì con đã thực sự trưởng thành, biết vâng lời và có trách nhiệm trong cuộc sống với gia đình, anh em, bạn bè. Đặc biệt, bạn luôn làm mẹ vui và chia sẻ mọi niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống.
Mỗi khi nhìn thấy mẹ vui vẻ, tự hào, lòng tôi lại đau xót vô cùng. Bạn đang sống dối trá và cố gắng che giấu giới tính thật của mình vì nhiều lý do khác nhau mà tôi chưa bao giờ nghĩ tới. Tôi cảm thấy thật đáng khinh khi đã nói dối mẹ ruột của mình nhưng tôi không biết phải làm gì nữa.
Mẹ! Đã có lúc tôi muốn đi thật xa, đến một nơi không ai biết, sống thật với con người thật của mình nhưng tôi không thể vì không thể xa mẹ. Ai sẽ chăm sóc tôi nếu tôi sống xa mẹ? Thầy đã là cha, là mẹ, là bạn của chúng con mấy chục năm mà không hề phàn nàn hay trách móc chúng con. Làm sao tôi có thể ích kỷ đến vậy?
Nhưng nếu cứ tiếp tục sống như thế này, tôi sẽ cảm thấy cô đơn và đau khổ. Tôi không trách mẹ, không trách số phận, tôi chỉ trách mình đã sinh nhầm thời. Tôi ước gì nếu được sinh ra lần nữa tôi sẽ là trai hay gái, nhưng chưa phải dang dở như thế này đâu. Tôi vẫn biết rằng khi tôi sinh ra, khi tôi lớn lên, không ai có quyền lựa chọn giới tính của mình, họ chỉ có quyền lựa chọn cách sống của riêng mình, nên tôi quyết tâm chấp nhận nỗi đau cho chính mình, chấp nhận. nỗi đau này thôi.
Tôi không muốn bạn đau khổ vì cuộc sống của bạn vốn đã khốn khổ rồi. Cha chúng tôi mất khi chúng tôi còn rất nhỏ, mẹ chúng tôi một mình nuôi nấng chúng tôi. Mẹ đã chăm sóc chúng tôi bất kể nắng hay mưa, bất chấp những khó khăn của cuộc sống. Chỉ cần nghĩ đến điều này thôi là tôi đã thấy cay mũi và chảy nước mắt.
Con yếu đuối phải không mẹ? Trước mặt mọi người, tôi luôn thể hiện sự dũng cảm, kiên cường và quyết tâm nhưng khi ở một mình, tôi khóc rất nhiều. Khóc cho chính mình, khóc vì quá bất hiếu không làm cho mẹ vui, khóc vì cô đơn, buồn tủi.
Dù đã cố gắng rất nhiều nhưng tôi cảm thấy thất vọng khi nghĩ về tương lai và tự hỏi mình sẽ đi về đâu trên thế giới này nếu không có mẹ. Tôi không muốn nghĩ tới nhưng đó là quy luật của cuộc sống. Tôi biết nhưng tôi vẫn mong mẹ sống lâu khỏe mạnh để tôi được nuôi dưỡng và chăm sóc. Được lo lắng, quan tâm, chăm sóc mẹ chính là nguồn vui, hạnh phúc của con. Trên đời này có mẹ là đủ rồi.
Tôi biết có hàng triệu người ở Việt Nam giống như tôi đang vật lộn với cuộc sống và giới tính của mình. Họ cũng đau đớn và muốn nói ra sự thật, thú nhận bản thân và giới tính của mình với gia đình nhưng điều này khó và không thể thực hiện được. Chúng ta hy vọng rằng một ngày nào đó, chỉ một ngày thôi, chúng ta có thể hạnh phúc.
Tôi đã yêu, nhưng không phải với một người đàn ông và một người phụ nữ, mà là với một người cùng giới tính. Chúng tôi sống hạnh phúc bên nhau; luôn quan tâm, chăm sóc và quan tâm lẫn nhau. Mỗi lần về nhà, tôi rất vui khi được gặp mẹ vì chúng tôi là bạn tốt, biết sống vì nhau và có trách nhiệm với gia đình. Nhưng mẹ không biết con đã lừa dối mẹ, với những người con yêu thương, và con thật tồi tệ phải không mẹ?
Mỗi lần nhìn thấy mẹ giục tôi lấy chồng, sinh con, sinh cháu, tôi cảm thấy rất đau đớn và bất lực. Nghe lời tâm nguyện của mẹ, lòng tôi như bị ngàn mũi kim đâm. Con tự trách mình như thế này thật sự là lỗi của con phải không mẹ?
Anh đã 35 tuổi rồi, em đặt rất nhiều kỳ vọng và hy vọng vào anh nhưng xin cho anh được hiếu thảo một lần. Tôi không thể làm những gì bạn muốn vì tôi là người đồng tính. Tôi sẽ sống thật tốt, có trách nhiệm với gia đình, với mẹ và với chính mình. Tôi sẽ quyết tâm sống cuộc sống mà tôi có.
Tôi không yêu cầu bạn hiểu hay tha thứ cho tôi, tôi chỉ mong bạn có thể yên tâm và tin tưởng tôi. Tôi biết bạn sẽ không bao giờ đọc được lời tâm sự này, vì mẹ thân yêu của tôi sống ở quê, một người nông dân chất phác, không bao giờ đọc báo hay Internet. Nhưng khi có thể nói và viết ra những điều này, tôi thấy nhẹ nhõm hơn và chia sẻ được rất nhiều. Con sẽ sống tốt và có trách nhiệm với bản thân mình, mẹ đừng lo lắng.
Khi tôi thú nhận với mẹ, khi mẹ sắp trút hơi thở cuối cùng và sang thế giới bên kia, mẹ sẽ không còn trách móc, oán giận tôi nữa. Con hứa với mẹ. Mẹ là người mẹ yêu con nhất trên đời.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.