Có lẽ vì đã chia tay mối tình đầu, tôi cảm thấy trống trải và muốn tìm người thay thế, lầm tưởng đó là tình yêu. Em chỉ còn là cái bóng của người yêu, em đã ra đi nhưng em vẫn không hay biết
Tôi buồn khi sống mà không có bạn. Khi chia tay, kỷ niệm là thứ giết chết trái tim tôi nhiều nhất. Cho dù em đùa giỡn với tình yêu của anh, anh vẫn không trách em. Tôi nhận ra nhiều cung bậc cảm xúc và những thăng trầm của tình yêu. Có lẽ chồng tôi không phải là người tôi yêu nhất, cũng không phải là người yêu tôi nhất mà là người đến đúng lúc.
Bạn có nhớ Hoài Thu không? Đây là những gì bạn và tôi đã nói rằng chúng tôi sẽ đặt tên cho con gái mình trong tương lai, nhưng tôi biết bây giờ mọi thứ không bao giờ giống như vậy. Mùa thu ta yêu nhau, giờ ta xa nhau, như lá rụng, tình ta tan vỡ. Anh ấy bước về phía tôi một cách nhẹ nhàng và lặng lẽ. Thời gian của tình yêu là thời gian được yêu, nhớ, buồn, khóc. Cảm ơn bạn đã đến với tôi. Dù em không còn yêu anh, dù em đổi ý vì lỗi của anh, hay chúng ta không hợp nhau, anh vẫn chúc em hạnh phúc.
Hãy tin tưởng vào anh, người chồng giả tạo của em
Tôi biết bây giờ đã quá muộn rồi, tôi đã tìm được con đường của mình. Làm sao bạn có thể rút lại những lời tổn thương bạn đã nói và những giọt nước mắt bạn đã rơi? Tôi cũng không hiểu mình đang làm gì nữa. Tôi đã cố gắng hết sức nhưng khó quá. Chỉ khi anh chợt không còn yêu em và mất đi cảm xúc thì em mới có thể quên được anh. Nhiều khi nhớ em đến đau lòng, đau đầu ngón tay, run rẩy và rơi nước mắt.
Tôi tự nhủ mình đã quên rồi, đừng khóc nữa. Tôi cũng đã học được cách quên em. Nhưng chỉ trong vài ngày, hoặc nhiều nhất là một tuần, tôi không thể chịu đựng được nữa. Nhớ em khiến anh tức giận và không thể làm gì được. Anh đã tìm kiếm mọi thứ để tìm thấy ảnh của em, và khi nhìn thấy em, anh đã bớt nhớ em hơn. Mỗi ngày tôi luôn cố gắng quên đi.
Em ơi, tình yêu đến với em một cách tự nhiên, cảm xúc không gượng ép chút nào, em biết yêu, biết nhớ, rồi biết đau, em biết một người quan trọng với mình đến nhường nào. Anh ước gì có thể thức dậy và quên đi mọi thứ về em, hoặc trái tim anh sẽ đột ngột ngừng nghĩ về em. Cuộc sống không có em thật khó khăn với anh. Khi bạn bảo tôi hãy đứng lên vì chính mình và không muốn giao tiếp nữa, tôi thấy tổn thương và nghĩ tại sao bạn lại tàn nhẫn như vậy nhưng tôi vẫn tin bạn.
Mọi chuyện sẽ qua phải không? Tôi sẽ đi theo con đường riêng của mình và bạn cũng vậy. Yêu em, anh nhận ra mình yếu đuối, nhưng đây chính là điểm yếu của con gái khi yêu. Tôi không trách mình đã yêu vì tôi biết mình đang yêu và đó là lý do. Một ngày trôi qua anh mệt mỏi nhưng có một điều anh vẫn nghĩ đến em. Tôi không thể buộc trái tim mình ngừng yêu vì nó được tạo ra để yêu và được yêu. Tôi không biết khi nào tình yêu sẽ đến nhưng tôi không thể ngăn cản được. Những gì gia đình bạn nói là đúng. Làm thế nào tôi có thể sử dụng công việc của mình để chăm sóc gia đình trong tương lai?
Nếu tôi học một môn nào khác ngoài giáo dục hay báo chí, tôi sẽ luôn tự trách mình. Nhưng tôi thực sự đam mê nó, càng học tôi càng nhận ra mình sinh ra là để học báo, để đi du lịch, để viết về cuộc đời này. Nếu yêu em thì anh sẽ không ra đi như thế này chỉ vì chuyên ngành của em. Nếu yêu tôi, bạn sẽ không mất tôi. Đôi khi tôi tự hỏi, tại sao người ta lại dễ dàng quên như vậy? Từ “yêu” nói ra dễ dàng đến vậy sao?
Có lẽ vì đã chia tay mối tình đầu, tôi cảm thấy trống trải và muốn tìm người thay thế, lầm tưởng đó là tình yêu. Em chỉ còn là cái bóng của người yêu đã qua, và anh vẫn chưa biết rằng “nỗi nhớ” chính là nỗi nhớ mùa thu, mùa của tình yêu đôi ta. Tôi phát hiện ra rằng tôi là người duy nhất yêu bạn. Tôi sẽ tiếp tục vượt qua nỗi đau này. Tôi gọi đó là bản nháp thô để có thể viết bản gốc hay hơn. Có lẽ “Hoài Thư” sẽ luôn được nhớ đến!
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.