Vào một ngày hè nóng nực, không có gì tuyệt vời hơn một vài cốc bia lạnh với những người bạn bẩn thỉu của mình.
Chà, điều này chỉ dành cho ba người còn lại, nhưng tôi giống như một con chó chết.
– Này Kang, sao hôm nay trông anh như sắp chết vậy? –Jin đột nhiên lên tiếng.
– Bạn vừa bị bạn trai bỏ phải không? Cô gái mà bạn hay nhắn tin trong lớp? – Chang nói thêm.
Đạt – người bạn thân nhất và cũng là người duy nhất biết chuyện chia tay của tôi nhưng anh ấy chỉ im lặng nhìn tôi rồi nói với hai người còn lại:
——Đừng trêu anh ấy nữa, chúng ta chia tay đi, không có gì to tát đâu, em phải trêu anh ấy thôi.
– Đùa thôi, tất cả chúng ta đều đã từng tan vỡ trái tim lúc này hay lúc khác, phải không? – Nhàn trả lời.
–Ừ, nhưng nếu bạn trêu chọc anh ấy, anh ấy có khóc không? – Long xen vào – Nhìn anh ta kìa, một anh chàng to lớn như anh ta, tại sao… ôi này… anh bị sao vậy Kang? bạn đang khóc thật à?
Bầu không khí chợt trở nên yên tĩnh, ba người bạn quay lại nhìn tôi, ánh mắt họ tiếp tục dõi theo những giọt nước mắt lăn dài trên má tôi.
Vâng, tôi đã khóc.
Lần đầu tiên tôi khóc vì một cô gái.
Nhân liền hỏi tôi:
—Bạn có thực sự muốn chia tay? Bạn có biết đứa trẻ đó đã khóc bao lâu không?
Thấy tôi không có tâm trạng nói chuyện, Dart lập tức quay người đáp:
– Anh chỉ yêu nhau được khoảng nửa năm.
——Chết tiệt, vốn tưởng chỉ ba bốn năm quen nhau sẽ khổ sở, không ngờ chỉ sau nửa năm lại khóc như thế này? – Nhàn ngạc nhiên.
– Ngoài ra, nhìn cách bạn nhắn tin cho cô gái đó, tôi đã biết chuyện này sẽ xảy ra. –Long lắc đầu, vẻ chán nản.
Đạt liền bênh vực tôi:
– Nếu anh ấy buồn, anh ấy sẽ khóc, không sao cả. Nhưng vì chỉ hẹn hò được nửa năm nên anh cảm thấy tiếc nuối, nhưng quen nhau bốn năm năm, có lẽ anh sẽ không khóc nữa. Bạn chưa bao giờ nghe câu nói “Con gái yêu lâu và sâu sắc hơn, con trai yêu say đắm nhất”?
Ngoại trừ Đạt học cùng tôi từ cấp hai đến cấp ba, tôi chỉ chơi với hai con sau khi vào đại học nên chúng không biết chi tiết chuyện tình của tôi.
gợi ý:
– Này, dù sao thì chúng ta cũng chia tay rồi, cậu kể chuyện của mình đi Khang.
–Ừ, để anh kể cho em nghe, để em thông cảm. —Tôi đã đồng ý từ lâu.
Tôi nhìn Dart, rồi nhìn hai người còn lại, và đột nhiên tôi bật khóc. Tôi không còn khóc vì đau nữa mà vì tôi nhận ra rằng có bạn bè bên cạnh những lúc buồn bã như vậy luôn là điều tuyệt vời và cảm động nhất.
Sau khi bình tĩnh lại một chút, tôi bắt đầu kể cho họ nghe câu chuyện của mình. Họ ngồi uống bia và liên tục tiêu diệt mồi nhử (đồ khốn, họ không để lại cho tôi chút nào).
Đó là một buổi chiều mùa xuân, em bước vào cuộc đời anh, tựa như tia nắng ấm áp xua tan cái giá lạnh của mùa đông…
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.