Kẻ lang thang canh kiếm – Phần 1

phần 1

– Hoa…Hoa, đừng bỏ chúng tôi… – Tôi xin lỗi tôi phải đi… hứa với tôi… chăm sóc bọn trẻ… đừng giết người nữa… tôi sẽ làm luôn canh giữ, bảo vệ bạn và những đứa trẻ ở đó… – Tôi… không… . Tôi chỉ muốn bạn nói với tôi rằng, đừng làm thế, đừng nhắm mắt… – Cảm ơn mẹ đã cho con một cuộc sống mới đầy ý nghĩa, yêu con, làm mẹ, làm vợ, dù chỉ trên danh nghĩa… … – Ah… Ah… Không…


Dưới cơn mưa tầm tã, anh ôm vợ khóc lóc thảm thiết. Mưa trộn lẫn nước mắt. Một người dũng cảm, giờ lại phải khóc như một đứa trẻ trước mặt con cháu…

…Các bạn đang đọc nguồn truyện “Kiếm Sĩ”: https://truyen3x.pro

Đôi mắt ông khẽ mở, ánh sáng chiếu vào khiến ông phải nheo mắt lo lắng nhìn hai đứa con trai đang ôm cô dâu xinh đẹp trên tay. Ôm, khóc…

– Bố tỉnh rồi… – Bố có nhận ra chúng con không? – Bác sĩ gọi bác sĩ…

Anh đã trở lại thực tại. Anh vẫn còn nhớ rõ năm mình bảy tám tuổi. Một cậu bé lang thang trên phố thậm chí không biết tên mình hay cha mẹ mình là ai? Quê hương bạn ở đâu? Anh ta chỉ biết cầu xin và bới thùng rác…miễn là tìm được thứ gì đó lấp đầy bụng mình. Ban đêm, họ ngủ ở góc phố, ngõ hẻm, trên bàn ở lò mổ lợn…

Đọc tiếp  Những Người Yêu Ảo - Phần 1

Anh ta là một đứa trẻ gầy gò, da ngăm đen, đã sống một cuộc sống khó khăn từ khi còn nhỏ và bị đánh đập nhiều lần vì đi vào khu vực sai trái của thị trấn, nơi có những người ăn xin hoặc đánh giày…

Bạn có thể gọi anh là Tấn Mao, vì anh biết và đã từng đến mọi nơi, mọi ngóc ngách của thành phố đó. Vì vậy, anh ấy đã không hề sợ hãi và bướng bỉnh kể từ khi còn nhỏ …

Tôi nhớ có lần, khi cậu ấy khoảng tám chín tuổi, cậu ấy thách đấu với Strong Scar, thủ lĩnh của một nhóm khoảng sáu bảy người ăn xin trạc tuổi cậu ấy.

Hôm đó anh đang ngồi ăn xin ở góc chợ thì bất ngờ có vài đứa nhóc bước ra đá vào mũ của anh, buộc anh phải trả phí địa điểm…

– Anh ấy nói nếu anh ấy tốt thì sẽ gọi anh cả của bạn ra nói chuyện với tôi (vì anh ấy cũng là người cứng rắn và chúng tôi đã gặp nhau và đánh nhau nhiều lần nên người khác cũng muốn đánh anh ấy). Nhưng vì thích nhân vật của anh nên Cường Scar rất thích và muốn anh vào băng đảng nhưng anh không đồng ý). Hai bên đang chuẩn bị tấn công thì có một giọng nói vang lên… – Dừng lại ở đây…

Đọc tiếp  Dòng chảy ngầm - Phần 1

Anh cả Cường Sẹo đi tới (gọi anh là Cường Sẹo vì trên miệng anh có một vết sẹo rất lớn, vết tích để lại trong quá trình tranh giành lãnh thổ). Cường cũng là một người bướng bỉnh và trung thành…

– Ah! Vậy ra là anh, muốn vào đây ăn xin thì phải vào băng đảng của tôi… – Muốn tôi vào băng đảng của anh thì phải xem kỹ năng của anh đến đâu, còn giỏi thì tôi’ tôi sẽ làm điều đó Sẽ chiến đấu với bạn. – Bạn muốn làm bài kiểm tra như thế nào? Tôi thắng thì cậu phải về phe tôi, nếu thua tôi sẽ gọi cậu là đại ca… – Được rồi, thưa ngài. Tôi và các bạn đi nằm xuống đường ray đợi tàu chạy qua. Ai bỏ chạy sẽ thua cuộc. Bạn còn dám chơi không? – Tôi sợ bạn, như một quý ông đã nói…

Anh và Cường Scar dẫn sáu bảy đứa em ra đường ray chạy qua vùng ngoại ô. Hai người nằm trên đường ray trong sự ngưỡng mộ của con cháu…

Chu…chu…bùm…bùm…Âm thanh của đoàn tàu ngày càng gần hơn, và sự rung chuyển trên mặt đất ngày càng mạnh mẽ hơn. Họ cảm thấy những tảng đá trên mặt đất cũng đang rung chuyển. Anh và vết sẹo cứng trên trán đổ mồ hôi đầm đìa… Con tàu đang tiến gần hơn. Đám đàn em trông như đã chết với cái miệng há hốc hình chữ O. Khoảng cách chỉ có hai mét, nhưng người đàn ông đầy sẹo đã nhảy lên dù rất dũng cảm nhưng cũng không dám đối mặt với cái chết…

Đọc tiếp  Phận hồng nhan

——Tên đó, ngươi muốn chết sao?

Mắt anh nhắm nghiền, răng cắn chặt môi và nằm bất động. Đoàn tàu đi ngang qua anh, và tiếng gió… vù… và thịch… thịch… thịch… thịch vang lên bên tai anh. Nhưng anh vẫn nằm yên bình…

Tàu đi qua nhưng anh vẫn nằm bất động, như tưởng mình đã chết…

– *** Con khốn này, mày chán sống à?

Anh đứng dậy mỉm cười…

– Anh thua rồi, hãy giữ lời hứa làm đàn ông… – Anh điên thật rồi… Đại ca…

Nhìn thấy từ “Đại Mị” phát ra từ miệng Giang Đạo, đám đàn em cũng đồng thanh hét lên – Đại Mị…

Từ đó trở đi, anh trở thành anh cả của những người ăn xin ở chợ lớn…

Tưởng Đạo hỏi tên hắn cho tiện gọi. Có lẽ hắn vẫn luôn gọi hắn là Dika…

Nghĩ đến đây, hắn vừa nằm dưới đường ray, nghe tiếng gió rít, liền nghĩ tới nguồn gốc tên khai sinh của mình là “Vũ”…

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận