–Chồng ơi, em có tin vui muốn báo ngay cho anh!
Lan Thanh hào hứng nhấc máy nhắn tin cho Huy thông báo cô vừa được tuyển dụng vào một nơi có điều kiện rất tốt. Lan Thanh lẽ ra đã để dành món này cho bữa tối nhưng niềm vui đã khiến cô không thể chờ đợi lâu hơn nữa. Sau ba năm làm việc chăm chỉ, công việc của cô cuối cùng cũng sang một trang mới.
– Điều gì khiến vợ anh vui vẻ thế? – Đoán xem? Lan Thanh còn nói đùa nữa, rốt cuộc cô cũng thấy vui. – Tôi không giỏi đoán, bạn biết đấy, nhưng nếu tôi nhớ không lầm thì việc này có liên quan đến đơn xin việc mới của bạn phải không? – Wow, tôi lại đoán đúng rồi, chẳng có gì giấu được tôi cả. – Bây giờ tôi có thể thông báo cho bạn được không? Hồ Nghị nhắn lại. – Tôi đã chính thức được nhận vào Viện dưỡng lão G – OLD. Mức lương được tăng gấp đôi và kèm theo hàng tá phúc lợi. Lan Thanh cố tình nhấn mạnh từ “chính thức”, nghe không hay chút nào. – Wow, vợ tôi thật tuyệt vời và tôi phải ăn mừng tối nay. Bạn muốn nhận được món quà gì từ tôi? – Ăn mừng là phải có, nhưng nếu có thể thì món quà anh muốn là tuần sau em đừng đi làm mà ở nhà với anh, vì tuần sau là sinh nhật anh.
Tim Huy như thắt lại khi đọc được tin nhắn này. May mắn thay, Lan Cheng là một người phụ nữ đức hạnh và chưa bao giờ mắng mỏ cô. Nhưng điều đó không có nghĩa là Huy không cảm thấy tội lỗi và biết mình phải làm bất cứ điều gì có thể để chăm sóc gia đình.
– Để tôi sắp xếp việc này… Lời nhắn của Huy rất ngắn gọn. – Anh đang đợi tin nhắn của em, nhưng nếu không nhận được cũng không sao, sự nghiệp của anh vẫn là quan trọng nhất.
Lan Thanh kết thúc cuộc trò chuyện bằng biểu tượng cảm xúc trái tim và nhanh chóng chuẩn bị về nhà, tối nay phải nấu món gì đó thật ngon.
7h tối, Huy mở cửa căn hộ bước vào. Mùi thức ăn và mùi hoa thơm lập tức xộc vào mũi. Họ nhanh chóng kéo anh vào bếp, nơi Lan Thanh đang lau chùi những dụng cụ nấu nướng cuối cùng.
– Tôi về rồi! Huệ lên tiếng. – Chồng ơi, em không biết khi nào anh mới về!
Lan Thanh ôm hôn chồng rồi đi chuẩn bị những thứ cuối cùng cho bữa tối: nến, hoa và những món ăn cả hai đều thích.
– Hôm nay anh phải uống thật tốt, chồng ơi, đi tắm đi rồi chúng ta sẽ đi dự tiệc.
Xio nhanh chóng vào phòng tắm để thay quần áo. Lâu lắm rồi cặp đôi mới có một bữa tối lãng mạn bên nhau.
Dưới ánh nến lung linh, Huy nhìn Thành như đôi vợ chồng mới cưới, tình cảm anh dành cho vợ vẫn như ngày đầu: ấm áp và nồng nàn. Thanh là cô gái miền Tây, có vẻ đẹp dịu dàng, ngọt ngào, đôi mắt biết nói long lanh, thân hình cân đối, đặc biệt là đôi chân dài trắng nõn.
Càng nhìn Huy càng yêu cô ấy xinh đẹp, tài năng và rất dịu dàng.
– Chúc mừng vợ tôi, làm việc ở môi trường mới tốn rất nhiều công sức nhưng tôi tin chắc vợ tôi có thể giải quyết được tất cả. – Tôi có thể làm được mọi việc nếu được chồng ủng hộ. – Hôm nay là sinh nhật em anh đã thu xếp ngày đó chúng ta về Đà Lạt chơi rồi. – Ừ, thật đấy, tôi chỉ lo anh sắp xếp không được trong khi tôi có thể đi đâu được. – Tôi dự định sẽ sớm ra ngoài thăm bố mẹ. Đã hơn một năm nay tôi chưa về nhà. – đồng ý!
Hai vợ chồng Huey uống hết ly này đến ly khác, khi hết rượu, họ nắm tay nhau trở lại phòng ngủ. Hôm nay Thanh mặc một chiếc váy ngủ mỏng có hai quai, vừa lên giường đã tuột dây ra khiến chiếc váy ngủ cũng bay đi mất.
Nhìn cô vợ gợi cảm trước mặt, Huey lao tới ôm hôn cô một cách thèm khát. Hai tay anh ôm chặt lấy lưng Lan Thanh nhưng môi lại không chịu đứng yên một chỗ. Huy lê lưỡi vào tai Thanh, liếm rồi cắn nhẹ khiến vợ rùng mình. Anh nhanh chóng liếm cổ vợ, rồi dùng hai nốt ruồi son liếm lên bộ ngực tròn trịa của cô.
Lan Thanh dần dần thở dốc dưới sự kích thích của chồng, cô nhẹ nhàng nhắm mắt lại, ôm đầu chồng, mở miệng nói nhỏ: “Cắn vào ngực em, em nghe cũng không dám trái lời Anh nhẹ nhàng cắn hồng.” núm vú, rồi tham lam cắn vào ngực, chỗ nào cắn vào cũng nổi da gà.
Huey biết rất rõ vợ mình tấn công phần thân dưới, chiếc lưỡi điêu luyện vẽ một đường thẳng từ ngực đến vùng tam giác, xuyên qua vùng mu mới rụng, đến tận lỗ. Đôi môi dày bên ngoài của Thành bất động chờ đợi.
Anh cố gắng lau khô cửa hàng, nhưng càng lau, anh càng cảm thấy trong hang có một lối đi dẫn ra biển. Quyết tâm chiến đấu đến cùng, Huey thọc thẳng chiếc lưỡi dày của mình vào. Thanh đang tận hưởng trò vui này thì cong cả người lên, mở to mắt, miệng không ngừng rên rỉ.
– Hạnh phúc quá chồng ơi!
Xio cúi đầu mút liếm, sau đó nhanh chóng cởi quần, để lộ dương vật cương cứng của mình. Họ của anh tuy không dài nhưng lại nhiều, có lẽ vì Huy chỉ được thừa hưởng một nửa họ từ bố. Tuy nhiên, anh không hề cảm thấy xấu hổ với vợ mà ôm Thanh nằm lên giường hướng ngược lại.
Anh lại vùi đầu vào âm đạo của vợ, chất bôi trơn ngày càng tích tụ nhiều hơn, Quinn cố gắng dùng lưỡi lau sạch hết. Ở chiều ngược lại, khi dương vật của người chồng được đưa tới…
Thanh hôn vào đầu dương vật của anh, chất lỏng rỉ ra từ đó dính vào môi cô, lộ ra vẻ rất khiêu khích. Niềm vui sau đó khiến Thanh phấn khích, cô tóm lấy dương vật của Huy và mút một cách mãnh liệt. Nhưng điều cô không ngờ là chỉ sau vài phút BJ, Huy bất ngờ xuất tinh vào miệng. Thanh chưa kịp phản ứng đã nhanh chóng khạc ra ngoài. Một phần tinh dịch đã lọt vào cổ họng khiến Thành cảm thấy nhờn nên chạy vào nhà vệ sinh và nôn mửa.
Huey nằm trên giường, tình trạng của anh trai cũng không khá hơn chút nào. Anh khô héo nhanh chóng sau khi xuất tinh, lặng lẽ ẩn mình trong mái tóc đen dày. Mười phút sau, Thanh bước ra từ nhà vệ sinh, mắt đỏ hoe vì nôn, chảy nước mắt và mũi.
Huy vội chạy tới ôm Thành an ủi:
– Xin lỗi, hôm nay tôi hơi mệt nên đi nhanh quá, bạn có sao không? – Tôi không sao, nhưng bạn biết đấy, tôi không quen với BJ, cũng không quen với việc có tinh dịch trong miệng. Nghĩ đến cảnh vừa rồi, tôi lại càng muốn nôn. –Xin lỗi, sẽ không có lần sau đâu. Hãy nằm xuống và nghỉ ngơi đi.
Thanh nằm xuống không nói gì, lặng lẽ quay lưng về phía chồng, nhìn vào tường trầm ngâm. Đây là lần ân ái hiếm hoi của cặp đôi trong hai tháng. Đó là một ngày hạnh phúc đối với cô.
Thanh chưa bao giờ đòi hỏi quá nhiều ở chồng, đối với cô đây chỉ là cách sống giữa vợ chồng và là cơ sở để có con. Thành chưa từng gặp ai trước khi kết hôn và cũng chưa từng trải qua hạnh phúc tột cùng như nhiều người đồn thổi. Điều cô cảm nhận rõ ràng nhất chính là màn dạo đầu mượt mà của Huy từ lúc gặp nhau cho đến khi cùng nhau về chung một nhà.
Huy thất vọng khi thấy vợ quay đi, anh không muốn mọi chuyện diễn ra như thế này. Những lần trước anh đã cố gắng trụ được ít nhất vài phút, nhưng có lẽ cơn say hôm nay của Huey đã khiến anh mất tập trung. Anh ấy biết mình không giỏi trong chuyện chăn gối nên cố gắng trau dồi kỹ năng màn dạo đầu, nhưng điều đó có thể là chưa đủ. Huy vòng tay qua eo Thanh và ôm cô thật chặt vào lòng, cảm nhận được tình yêu không tả xiết. Anh không biết phải làm sao để bù đắp cho sự hối hận của vợ, Hồ Nghị chỉ có thể nhẹ nhàng nói: “Anh xin lỗi.”
Tuần sau, vợ chồng Huy tới Đà Lạt vào một buổi sáng đẹp trời. Sau nhiều giờ lái xe đêm mỏi mệt, xe dừng lại trước cửa một ngôi nhà phủ đầy hoa giấy trên phố Đông.
– Chào bố và mẹ! Lan Thanh lịch sự chào hỏi mọi người. —Hai đứa vừa mới đến. Bố các cậu đã đợi cả buổi sáng, thu dọn đồ đạc trước khi xuống ăn sáng và uống trà. Mẹ Hugh ân cần nói. ——Lần này hai người đã không đến đây bao nhiêu ngày rồi? Ông Minh, bố Huey hỏi. – Vâng, lần này là sinh nhật của Thanh nên tranh thủ qua đây vui chơi nhé. Trưa mai chúng ta có thể về Sài Gòn, còn mai tôi phải đi công tác. –Con cả ngày bận rộn, bỏ Thanh ở nhà một mình. Chỉ có dành nhiều thời gian hơn cho gia đình thì cuộc hôn nhân mới êm ấm. Và khi có con, hai bạn dự định sẽ sống như thế này trong bao lâu? Ông Minh đổ lỗi cho Huey. – Con biết bố ơi, bố hãy lo cho sự nghiệp trước đi, chúng con muốn có một tương lai tốt đẹp hơn để có thể lo cho con cái. Huy trả lời có lẽ vì bị hỏi câu này nhiều nên anh cảm thấy hơi căng thẳng. – Bạn chăm sóc con thế nào là tùy bạn. Bây giờ chúng ta phải lo cho con dâu trước đã. Hôm nay là sinh nhật của Thành. Các bạn hãy nhận món quà nhỏ này để chúng tôi vui vẻ nhé.
Ông Minh lấy trong túi ra một tấm thẻ đã chuẩn bị sẵn, trong đó có một vật cứng. Thành lịch sự nhận lấy và mở ra thì bất ngờ hơn, đó là một chiếc thẻ ATM mới toanh.
– Bố đã chuẩn bị thế nào cho việc này khi biết hôm nay là sinh nhật của con? – Bố mẹ nhớ ngày sinh nhật của bạn và định gửi cho bạn nhưng Huy nói hôm nay họ sẽ về nhà nên tôi đã giữ lại. Hãy cầm lấy, nếu bây giờ không cần thì cứ để đó, sau này lo cho cháu tôi. Mã của thẻ thứ ba đã được viết trên đó. – Con…con… – Đừng để bố mẹ thất vọng, chấp nhận đi Thanh. –Ừ, bố đã nói vậy thì vợ à, hãy chấp nhận đi.
Thanh nhìn quanh rồi khẽ cúi đầu, khoanh tay cảm ơn bố mẹ. Cách cư xử của cô rất lịch sự và nhẹ nhàng. Đây có lẽ là điều mà vợ chồng ông Minh hài lòng nhất ở con dâu.
Bữa cơm thân mật của gia đình diễn ra trong tiếng cười vui vẻ của Huy và Thanh tạm gác lại những bực bội, lo lắng thường ngày của ngày hôm trước.
Tối hôm đó, hai chúng tôi đi Đà Lạt Night, quán cà phê cạnh bến xe liên tỉnh, uống nước và ngắm cảnh Đà Lạt về đêm mọi thứ thật yên bình. Đúng là không có nơi nào bằng nhà…
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.