Tôi sinh ra ở miền Trung đầy nắng gió, cuộc đời tôi có thể nói là may mắn hơn những bạn đồng trang lứa xuất thân Nho giáo. Bố tôi là một giáo viên giỏi nhưng cũng rất nghiêm khắc còn mẹ tôi là giám đốc chi nhánh ngân hàng khu vực. Cuộc sống gia đình tôi khá viên mãn vì bố tôi có thể dạy học ở nhà.
Trong những năm cấp 2, tôi là học sinh giỏi vì bố luôn ở bên cạnh tôi vượt qua nhiều kỳ thi, những danh hiệu, danh hiệu tôi nhận được phần lớn là nhờ bố. Giống như nhiều bạn bè cùng tuổi, tôi biết đến tình dục lần đầu tiên vào năm lớp 8 và trở nên nghiện. Hồi đó, bạn bè thường cho tôi mượn DVD về nhà xem cho đỡ lo.
Mùa hè năm lớp 10 của tôi, bố mẹ và chị gái tôi có chuyến du lịch 10 ngày. Tôi không đi cùng họ, bố mẹ gửi tôi đến sống với chú trong thời gian này. Thực ra nhà tôi cách xa nhà ông bà, chú, dì, khoảng 60 cây số. Chú và dì tôi kết hôn từ rất sớm và ở nhà làm nông dân.
Nhà chú tôi ở sát bờ sông. Vì là đất tự túc nên tôi và Quyên ngủ phòng ngoài, còn chú, dì và hai đứa em ngủ ở phòng trong. Cuộc sống ở đây còn thiếu sót nhiều điều và tôi rất buồn khi phải bỏ lại cuộc sống của mình phía sau. Ở nhà có thể chơi game nhưng ở đây bạn chẳng biết làm gì ngoài việc xem TV. Vì bây giờ đang là mùa thu hoạch nên các cô chú bận rộn không có thời gian nghỉ ngơi.
Hôm nay là ngày thứ năm tôi ở nhà chú, tôi chán việc ở nhà một mình và không biết phải làm gì. 4h chiều chú cũng đi chơi với bạn bè. Đi tắm và ăn. Tôi nhân cơ hội này đi dạo bên bờ sông. Gió mát, nước chảy tưởng chừng như lặng yên nhưng không biết có bao nhiêu người chết.
Tôi sợ những gì tôi không thể nhìn thấy ở đây. Thực ra họ cũng bằng tuổi tôi, vừa nhìn thấy tôi đã mời tôi xuống sông tắm, tôi lè lưỡi đi bộ về nhà dì chú. Cám đi học hè về, vào giúp gia đình mặc quần áo và chuẩn bị đồ ăn nên tôi tranh thủ đi tắm.
Tôi thừa nhận rằng anh trai tôi dù lười đến đâu cũng rất ham học hỏi. Vừa nấu ăn xong, tôi đã thấy anh ấy đã chuẩn bị sẵn sách vở để học. Khi thấy tôi đang tắm, anh ấy nhờ tôi làm một số bài toán nhưng anh ấy không thể. Tôi ngồi cạnh anh ấy, anh ấy vừa tắm xong, tóc vẫn còn ướt.
Tôi ngồi cạnh cô ấy và thấy cô ấy xinh đẹp biết bao, mái tóc cô ấy vẫn còn thơm mùi như mới gội chảy dài xuống lưng. Những câu hỏi toán lớp 8 quá dễ đối với một học sinh toán như em. Cám có khuôn mặt trái xoan dễ thương, chiếc mũi sọc dừa, cái miệng vô cùng dễ thương và làn da trắng mịn. Đây là lần đầu tiên tôi thấy Cám đẹp như vậy. Bình thường tôi không có cảm giác như thế này. Có lẽ lúc đó cô ấy đang đi làm nên tôi không thể nhìn thấy hết vẻ đẹp của cô ấy.
Tôi nhìn em làm bài, nhìn dòng chữ trên trang, mắng em nhưng không thể tập trung, nói mãi nhưng không thể rời mắt khỏi chiếc cổ trắng nõn của em. Cổ áo sơ mi của tôi cho thấy cô ấy có chiếc áo ngực màu trắng của một cô gái trẻ (không phải áo ngực) làm bằng vải. Ngực tôi nhô lên dưới lớp áo sơ mi và tôi cảm thấy nóng bên trong và âm hộ của tôi căng cứng.
Tôi mạnh dạn quàng tay qua vai Cam và hôn lên tóc cô ấy. Chương chạy vào nhà uống nước, trông cháu rất đáng sợ, người đầy mồ hôi và cát vì chơi với con hàng xóm, có lẽ cháu còn quá nhỏ để hiểu hết những gì tôi đang nghĩ. Chương lại đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hai chúng tôi.
Đồng hồ chỉ sáu giờ chiều, chú và dì tôi đã về. Cảnh đêm ở miền quê thật khó chịu và u ám đến khó tả. Trời đã chạng vạng, ánh đèn nhấp nháy, mọi người đã kết thúc một ngày làm việc vất vả. Cả nhà ngồi quây quần bên nhau ăn bữa cơm đạm bạc. Ở nhà, đồ ăn ở nhà khá đầy đủ nhưng ở nhà chú, bữa ăn chỉ có một đĩa nước luộc, một bát canh và vài miếng cá kho, lúc đó tôi mới nhận ra mình đã hạnh phúc đến nhường nào.
Có lẽ Cám bé chưa nhìn thấy hết sự xa lạ trong tôi nên tôi đang nghĩ cách để lại gần Cám và chạm vào Cám bé. Tôi biết ngay lúc đó rằng đó là một sai lầm, nhưng tôi không thể gạt nó ra khỏi đầu. 9 giờ tối, cả nhà chú dì đều đi ngủ, chỉ còn lại bé Cám ngồi học dưới ánh đèn lung linh.
Tôi đến gần Cám và nói:
– Bạn không sợ học dưới ánh sáng như vậy sao?
Cám đáp lại bằng một nụ cười thân thiện còn tôi ngồi cạnh Cam và nhìn cô ấy. Thực ra Cam học cũng khá nhưng chỉ là cô ấy chưa chắc chắn về công việc nên mình phải hướng dẫn thêm để cô ấy yên tâm hơn. Tôi vòng tay qua eo Cam. Lúc đầu, Cam không đáp lại, cậu ấy chỉ làm bài tập một cách nghiêm túc. Tôi dần dần giơ tay lên, Cam đẩy tay tôi ra và ngồi cách xa tôi hơn. Biết mình bị từ chối, tôi sang phòng Quyên ngủ.
Sáng hôm sau tôi thức dậy thì chú và dì tôi đã đi làm rồi. Tôi nhanh chóng ăn hết ổ bánh mì trên bàn, bước vào phòng chú tôi thì thấy hai chị em Cám và Zhang đang ngủ. Tim tôi càng đập mạnh hơn và tôi lấy hết can đảm để đặt tay lên mông cô ấy và bắt đầu xoa bóp nó. Có lẽ tôi hơi sốc và làm cô ấy giật mình nên cô ấy đẩy tay tôi ra rồi đi thẳng vào phòng tắm (thực ra là cô ấy đi ra bồn nước để rửa mặt). Mình chán quá nên sang nhà ông ngoại (cách nhà chú khoảng 500m). Những ngày sau đó, Cám luôn tìm cách tránh mặt tôi, còn Cám luôn nhìn tôi với ánh mắt đầy khó chịu và khinh thường. Tôi cũng không quan tâm đến anh nữa…
Vài ngày sau, bố tôi đón tôi ở nhà chú tôi. Tôi chán cảnh hoang tàn của vùng quê này, nó có vẻ không hợp với tôi. Ngày tôi về Cam không chào tôi. Có lẽ Cám ghét tôi lắm. Cảm giác khi trở về quê hương là tuy chỉ mới xa nhà có 10 ngày nhưng tôi có cảm giác như đã xa nhà rất lâu. Đây là lần đầu tiên tôi ở lại quê hương lâu như vậy, tôi cảm thấy hơi buồn nhưng không khí rất trong lành, khác hẳn với không khí náo nhiệt nơi tôi ở…
…Bạn đang đọc truyện “Ký ức loạn luân” Nguồn: https://truyensxphatrinh.com
– Bác ơi, chú ấy có ở nhà không?
Có người bấm chuông cửa vào buổi trưa và đánh thức tôi dậy. Hôm nay là giữa tháng sáu, thời tiết miền Trung nóng nực khó chịu, không biết có ai đến đây trong giờ nghỉ trưa không. Tôi càu nhàu trong hơi thở và mở cửa. Một chiếc ô tô sang trọng đậu trước nhà, một người đàn ông trung niên nhìn tôi với nụ cười thân thiện. Một cô gái đứng cạnh một người đàn ông, chúi mũi vào máy nghe nhạc. Cô trông rất sành điệu trong chiếc áo sơ mi xanh kết hợp với váy đen. Giày bốt tăng thêm vẻ sành điệu. Người đàn ông nhìn tôi và bắt đầu đặt câu hỏi:
– Luân, anh không thể nghiêm túc với em được nữa.
– Ừ, mời anh vào nhà – Tôi trả lời.
Tôi không hiểu người đàn ông này đã ngoài 40 rồi mà còn gọi tôi là anh vì tôi già đến thế sao?
– Hãy gọi tôi là anh chứ không phải chú. Đây là con gái tôi──Người đàn ông chỉ vào cô gái thời trang.
Tôi nghĩ cô ấy kiêu ngạo quá, nếu tôi nói vậy thì tôi là chú của cô ấy, nhưng cô ấy thậm chí còn không nhìn tôi hay chào tôi. Tôi mời hai cha con vào nhà rồi nhanh chóng gọi điện cho bố. Bố tôi và một người đàn ông khác vui vẻ bắt tay nhau và nói chuyện gì đó. Mẹ tôi cũng ra chào hỏi, trao đổi vài câu rồi đi làm. Một cô gái khác cũng ngẩng đầu chào bố tôi, nụ cười rất thánh thiện.
Tôi vào phòng và nghe câu chuyện của bố tôi và một người đàn ông khác. Bố tôi giới thiệu người đó cho tôi, ông ấy là ông Fan, còn bố ông Fan và bố tôi là hai anh em. Hai người nói về nhiều chủ đề khác nhau, nhưng họ cũng đi thẳng vào vấn đề. Hóa ra anh ấy là một người đàn ông giàu có, ngoài việc đi thăm họ hàng khi về quê, anh ấy còn muốn Xiaoli ở lại nhà tôi và học cùng bố cô ấy trong kỳ nghỉ hè. Thực ra, ông Fan muốn tách tôi ra khỏi đám bạn xấu đó.
Mẹ Lai đã bỏ rơi bố con anh khi họ còn nghèo, anh Fan quyết tâm trở nên giàu có vì nỗi đau này. Giá trị tài sản ròng hiện tại của ông khá lớn, theo lời bố tôi thì có thể lên tới hàng chục tỷ.
Mấy ngày sau, anh Vân đưa Lý đến nhà tôi rồi đi. Trái ngược với sự tự hào mà tôi có khi gặp Ly trước đây, Ly cũng khá dễ thương và hiền lành. Ly coi mẹ tôi như mẹ của Ly, có lẽ Ly đã lâu rồi không có cảm giác như vậy. Từ khi có Ly, mẹ tôi đỡ vất vả hơn vì có Ly giúp mẹ việc nhà. Càng ngày tôi càng thấy Ly ngày càng dễ thương, trong lòng chợt có một cảm giác rất lạ. Tôi và Ly ngày càng thân nhau hơn. Ly kém tôi 2 tuổi.
So với các cô gái ở nông thôn, Ly phát triển hơn rất nhiều. Cô có khuôn mặt trái xoan xinh xắn, làn da trắng hồng tự nhiên, mái tóc đen dài óng ả càng làm tăng thêm nét quyến rũ của cô. Khoảng cách giữa tôi và cô ấy ngày càng gần hơn, tôi thường xuyên dạy cô ấy học bài, mỗi lần ngồi cạnh cô ấy tim tôi lại đập mỗi lúc một nhanh hơn. Tôi ngồi rất gần, không khỏi nhìn quanh, nghĩ có lẽ Ly cũng biết, nhưng có lẽ Ly cho rằng đó là sự tò mò đi kèm với tuổi tác, Ly cảm thấy được quan tâm hơn.
Các học sinh dư thừa trong lớp Ly bắt đầu chú ý đến Ly. Nói thật, tôi là người rất ích kỷ và không muốn người khác giở trò đồi bại với cháu mình. Đôi khi họ vò tờ giấy thành một quả bóng và ném cho cháu tôi. Tôi nghĩ Ly là một cô gái có phần yếu đuối. Cô ấy thường kiên nhẫn và không biết cách chống cự. Nhiều năm trôi qua, tình cảm của tôi dành cho Ly ngày càng sâu đậm, tôi không dám có những động thái quá thân mật hay chạm vào cô ấy, kẻo cô ấy nghi ngờ nhưng hình ảnh của Ly cứ quanh quẩn trong tâm trí tôi. Trong thời gian này, chị tôi phải vào Sài Gòn chữa bệnh nên có Ly chị cũng bớt buồn hơn.
Chỉ còn vài ngày nữa là đến ngày giỗ của ông nội tôi. Năm đó là kỷ niệm 35 năm ngày ông hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mỹ. Mỗi năm chẵn, con cháu của ông sẽ về rất đông. Ông nội tôi có tám người em, tất cả đều có sự nghiệp thành đạt và gia đình giàu có. Gia đình ruột thịt của tôi chỉ có bà nội và cháu gái tôi chia tay khi cô ấy được vài tháng tuổi. Anh ấy là anh họ của tôi. Chúng tôi nương tựa vào nhau, mẹ đưa tôi về nhà bà ngoại ba ngày để dọn dẹp nhà cửa.
Tôi rất buồn khi phải xa đứa cháu nghịch ngợm nhưng không thể cãi lại mẹ. Vì em gái tôi nên nhà bà ngoại không mấy sôi động. Dọn dẹp bàn thờ, dọn vườn, dọn lăng mộ, bãi cỏ… mọi thứ dường như quá nặng nề đối với một thanh niên chưa từng làm công việc nặng nhọc như tôi. Tôi đã làm điều đó khoảng mười phút trước khi phàn nàn rằng tôi mệt, nhưng cô ấy vẫn tiếp tục làm điều đó và tôi phải thừa nhận rằng cô ấy thực sự rất mạnh mẽ. Nói vậy nhưng tôi sẽ chẳng được gì ngoài việc cản đường anh trai tôi. Tối nay tôi cảm thấy rất mệt vì đây là lần đầu tiên tôi làm công việc nặng nhọc như vậy.
Nước da của Trang trắng tự nhiên, khuôn mặt không đẹp lắm nhưng trông rất quyến rũ. Trang hơi thấp, chỉ cao khoảng 1,56 mét, lại hơi mập nên ngực trông không to lắm và mông cũng khá tròn. Mỗi lần cô ấy mặc quần bó, để lộ hai vết trên mông, mỗi bước đi tôi đều cảm thấy vô cùng hưng phấn. Ước gì tôi có thể ôm hôn cái mông đó, dí mặt vào đó, mút và liếm thoải mái. Trong đầu tôi luôn có những điều bẩn thỉu nhưng tôi chưa bao giờ cảm thấy có lỗi với bản thân.
Ăn xong có lẽ mệt quá nên ngủ quên khi đang xem TV…
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.