Lấy vợ Hải Phòng

phần 1

Chỉ nghĩ đến vợ thôi cũng khiến nước tiểu tôi ướt cả hai lớp quần.


Tao sinh ra và lớn lên ở Hà Nội. Thế hệ trước 7x. Sống mãi trên Phố Aladdin và Cây Cột. Nói đến đây ai cũng biết đây là khu vực Thanh Lương – Thanh Nhàn linh thiêng, chỉ cần đi chơi trên võng cũng sẽ xức vài mũi kim. Khi con nghiện ma túy bắt đầu xuất hiện, cũng có những phụ nữ mắc bệnh AIDS nhưng không hiểu tại sao. Quay lại với chồng, anh ta đánh cô ra từng mảnh và buộc tội cô là gái điếm. Lúc đó, chỉ cần nghe đến từ “Sida” là đồng nghĩa với cái chết. Tất cả những gì chúng ta có thể nói là chứng nghiện là AIDS, chết tiệt.

Tôi chẳng có gì, ngoại trừ tôi là con nhà Kiều, đều đã đi Tây phương. Vàng đeo trên cổ, sáng như lá mùa thu. Ngoài gái và rượu, còn có những người bạn ruột thịt.

Anh bắt đầu hút thuốc từ năm 14 tuổi và sở hữu chiếc xe Win đầu tiên ở tuổi 16. Tôi cũng đã bỏ học khi đang học lớp bảy.

Chưa kể phần này quá dài, nó xảy ra sau khi bà già tôi bị bắt quả tang đang làm ăn ở Lào và người bạn thân nhất của tôi bị đi tù vì tội giao ma túy cho người nghiện. Một vài người ở độ tuổi của tôi đã chết vì dùng ma túy quá liều, nên tôi nghĩ, tôi muốn sống một cuộc sống tử tế!

Năm 17 tuổi, tôi đến Huolu để chuẩn bị cho kỳ thi. Ông trời không công bằng chút nào với tôi. Ngoài việc đẹp trai ra, tôi còn rất thông minh nên năm sau tôi được nhận vào Đại học Mở. chuyên ngành công nghệ sinh học. Người Hà Nội kiêu ngạo đến mức tôi có rất ít bạn bè để đi chơi (mua bằng cấp 3 giả để làm hồ sơ, tức là tôi không có bằng cấp 3).

Đọc tiếp  Chuyện...giọt sữa

Năm 22 tuổi, tôi vào Bộ Nông nghiệp ở căn cứ Hàng Vôi.

Bắt đầu cuộc sống như một nhà nghiên cứu sinh học về vi sinh và phân bón. Khi còn trẻ, tôi đi công tác rất nhiều, chủ yếu ở vùng Ngee Ann.

Tưởng mình sắp làm con rể nhưng hóa ra tôi không biết gì về con cho đến ngày mẹ nó sinh con.

Sếp của tôi được mời đến Hải Phòng để dự một hội thảo sinh học và tôi được mời với tư cách khách mời. Thế nên thật trùng hợp khi anh gặp em vì chúng ta tình cờ gặp nhau trước cửa phòng tắm. Tôi tin chắc rằng nếu tôi không đi tiểu, tôi chỉ ị và lực tác động mạnh đến mức tôi suýt ngã. Tôi còn chưa kịp xin lỗi thì lập tức bị một ánh mắt thiêu đốt, tôi đá anh ta ra rồi bỏ đi. DKM, anh không có ở đây, tôi chỉ thấy đôi chân và bàn chân của mình, tôi chỉ nghĩ đến cái mông tròn trịa đó, con cặc tôi hướng lên trời.

Chết tiệt, nếu tôi không ị sớm thì bây giờ phân chim sẽ trộn lẫn với phân màu mù tạt mất. Tộc trưởng, có khách như vậy được mời đi ăn sáng hội nghị, haha…

… Bạn đang đọc truyện sex trên website: https://truyensexphatrinh.com

Có ai nhớ nhà vệ sinh không? Mẹ kiếp, tôi mặc áo vest vào và buộc lại mấy lần, chân tôi run đến mức sắp ngã xuống đất, trong quần cũng không có đủ kiến. Tôi sợ ngồi lùi hai hàng ghế mà thấy hoa cải rơi xuống ống quần, dù có ra mặt tôi cũng không giải thích được. Anh nghiến răng cởi quần và áo ra, nếu không đuôi sẽ rơi xuống bồn cầu, hoặc là anh không kìm được vui sướng mà té vào áo sau lưng rồi mới ăn, haha. Lấy tất cả những thứ này và ngồi xuống và chết tiệt. Sau trận chiến là lúc phải múc nước ra, đặc biệt là những vết hằn trên giày. Ôi! Không có gì trong cuộc sống tệ hơn việc đi vệ sinh!

Đọc tiếp  Cô tiếp viên hàng không

Mình bước vào khán phòng thì tối hôm đó sếp mình qua chia sẻ, mình thấy bạn đang làm hậu trường. Sau này hỏi lại, tôi mới biết hôm đó tôi đi cùng một người bạn, vì bạn tôi đột nhiên bị tai nạn. Tôi nghe nói người yêu tôi đi bộ đội về có ghé qua thăm nên bạn tôi phải vào thăm. Tôi cũng thấy nó rất thú vị. Sau cuộc họp, lẽ ra ông chủ sẽ trở về Hà Nội nhưng họ mời ông ở lại thư giãn và ngắm cảnh. Có thể tới Đồ Sơn để thưởng thức cua xanh và cua sống. Khoảng thời gian này, khi Tào Tháo đuổi tôi ra, ông chủ thấp hơn tôi. Dự án ở Ngee Ann đang cần nhân lực gấp nên tôi bắt xe buýt về nhà. Vừa định ngủ quên thì xe chợt dừng lại đón khách. Ai đã từng đến HP hoặc từng đi trên con đường này mười năm trước chắc cũng biết con đường này giống haha. Chúng đều là những tảng đá xanh, không đồng đều.

Tôi nghiêng đầu sang một bên, đang định chợp mắt thì nghe có tiếng gọi:

– Em ơi, có ai ngồi đây không?

Khi tôi nhìn lên, Chúa ơi, đó là mông của cô ấy. Sai rồi, chính là cô ấy. Tôi rất vui vì có một lá cờ mở ra trong quần. Tôi đã nói…

– Chưa!

– Tôi có thể ngồi đây được không?

Thảo gật đầu rồi ngồi thẳng dậy. Thậm chí không dám hỏi bất cứ điều gì. Có vẻ như bạn không nhận ra tôi. Tôi có nên hỏi bạn, bạn có còn nhớ rằng bạn là người đã va vào bạn khi tôi chuẩn bị đi tiểu không? Chỉ cần nghĩ đến nó thôi là tôi đã cảm thấy một mùi hương đặc biệt bao trùm lấy mình.

Đọc tiếp  Gió Và Hoa

Tôi ngồi đó một lúc, có lẽ hơi say tàu xe, và tôi nhận thấy hơi thở của mình đều đặn và đầu hơi nghiêng về phía mình. Tại sao bạn lại dễ ngủ như vậy? Nhưng cô gái vừa lớn, bộ ngực vẫn còn nguyên vẹn, phập phồng theo nhịp thở của cơ thể. Hồi đó người ta không mặc nhiều quần áo khác nhau như bây giờ, chỉ có sơ mi trắng, vận may không bấp bênh. Khi cô ngồi xuống, các nếp gấp giữa các khớp gấp lại, để lộ toàn bộ bộ ngực. Hồi đó không có nhiều hàng giả nên tất cả những gì tôi thấy đều là hàng thật. Tôi tự nghĩ, đây chắc hẳn là một cú siết tốt. Thành thật mà nói, khi anh chàng này phấn khích, anh ta đang nghĩ đến việc đụ nhau. Nếu cái mông đó căng thế này, với hai tay ôm lấy bộ ngực săn chắc, tôi nghi ngờ có ai có thể chịu đựng được lâu hơn vài phút. Tao cố gắng lắc đầu, nhìn ra ngoài cửa sổ và nói: “Mo Buddha.”

Nhưng cây muốn đứng yên và gió ngừng thổi, tôi gục xuống vai, toàn thân cứng đờ, anh tôi cũng cứng đờ. Mùi hương của cô gái xộc vào mũi anh. Tôi cảm thấy sừng sững vì ngực tôi phập phồng. Cô ấy vẫn ngồi xếp bằng, tôi cảm thấy cô ấy đã ngồi bằng chân quá lâu, khiến âm đạo của cô ấy đầy máu và trở nên to lớn. Trong đầu tôi nghĩ, mình phải làm tình được, mình phải…

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận