lễ hội mùa xuân cũ

phần 1

Tôi rất thích ông già. Không khí rất vui vẻ, nhà nào cũng mua lá dong về rửa ở giếng.


Người xưa bắt đầu dùng vở học sinh để cuộn pháo. Thời đó chỉ có ba loại giấy được sử dụng: báo đảng, vở học sinh, và tốt nhất là báo Liên Xô, loại giấy này không thể dùng để bọc pháo. Không thể so sánh được, tôi không biết tại sao vở lại được bọc, nhưng học sinh hồi đó phải bọc thêm một lớp giấy nữa lên bìa vở rồi dán vở lên trên. Nhãn vở bao gồm tên, trường, lớp và năm. Nếu nó được dán trên tường, hãy cắt ra một bức ảnh của một cô gái xinh đẹp.

Trước Tết, mọi người đạp xe đến làng Bình Đạt để mua bột pháo và ngòi nổ, sau đó gói lại và tết thành dải ruy băng.

Lúc nào có tiền hoặc ăn ít thì chỉ mua pháo. Tôi ghét pháo nên mua pháo nhỏ màu xanh đỏ, thêm hương, nhét vào, vứt ra, pháo cũng nổ. Thật tuyệt vời.

Khi Lễ hội mùa xuân đến, các nhân viên chính phủ như bố mẹ tôi có thể mua quà Tết, được đựng trong một gói lớn gồm:

1 súng bắn băng, súng bắn băng này có khi được ưa chuộng, có khi phun ra, cháy nổ tới 3/4 băng, có khi cứu mạng ném xuống nước trước khi bán haha.

Một chai rượu limoncello hay rượu cam, tên gọi không quan trọng, nó chỉ là hỗn hợp của nước và rượu, một loại rượu 100% gây đau đầu nhưng lại rất ngọt vào thời điểm đó, rất hiếm đường và được mọi người ưa thích. vị ngọt.

Đọc tiếp  Lời mời đến quái trinh

Một gói chè, thường bị mốc, được bọc trong giấy có vết ố xanh đỏ.

1 hộp mứt, mình thích cái này lắm, có đậu phộng bọc nhân trắng, nhiều sợi trắng dài hay còn gọi là mứt dừa, có thêm chút cà chua đỏ hay táo đen hay mứt bí vàng mà mình không thích, trong đó hộp Mọi thứ đều có sẵn.

Một miếng da khô, gọi là bì lợn, không hiểu sao trong gói đó lại có da khô, nhưng đúng vậy, miếng da đó mẹ tôi sẽ ngâm nước cho mềm rồi cho vào. nồi súp, gọi là súp viên, đó là một cục da và chẳng có mùi vị gì cả.

1 bao thuốc lá Điện Biên hay Kiều Hà, tất nhiên hồi đó không có đầu lọc, người ta ngày ấy chỉ cắt thuốc hoặc tự cuốn thuốc lá hoặc mua thuốc lá, con tôi sẽ đặt gốc ngô lên trên để bắt chước hút và ho .

1 chồng bánh tráng thường bị rách ở chỗ buộc, dùng để gói nem.

1 gói đường, một ít hạt tiêu, 1 gói bột ngọt (mì – bột ngọt thời đó cực kỳ quý, có câu: “Một cân bột ngọt bằng một cân bột ngọt”, nghĩa là bột ngọt rất quý , từng hạt, nhưng cái này tốt hơn )…

Khi ăn ở quê, các cô thường nhúng đầu đũa vào nồi rau, lắc nhẹ rồi nhúng vào lọ bột ngọt. Các hạt bột ngọt dính vào đũa sẽ được cho vào. Nếm thử nước rau, anh gật đầu như đang bổ củi: “Thật ngọt, thật ngọt.”

…Bạn đang đọc truyện cổ Tết Nguyên Đán từ nguồn: https://truyenxphatrinh.com

Đọc tiếp  Vợ không mặc quần lót

Vậy là Lễ hội mùa xuân đang đến.

Cơ quan của bố mẹ tôi giết lợn cho nhân viên trong dịp Tết Nguyên đán, và tôi được phép đi, điều mà tôi yêu thích vì tôi đang đi xuống phố, và nơi đó hiện nằm đối diện với Times City People.

Tôi chứng kiến ​​những con lợn bị đuổi khỏi xe tải, có lẽ hàng chục con, được bao quanh bởi nhiều tấm tre khác nhau.

Các nhân viên nam lúc đó đều đã trở thành những người bán thịt chuyên nghiệp, họ đến xung quanh và nhận xét rằng con vật này ngon, con vật kia béo hơn, con vật kia có thể sắp chết vì bệnh tật. Mấy nồi nước đun sôi, một góc văn phòng biến thành lò mổ. Bọn trẻ chạy quanh, nhìn bác sĩ cắt máu trộn với thịt. Họ trải lá chuối ra để chia thịt. tại văn phòng lúc đó. Tại sao tôi lại chấp nhận nó? Tiếng kêu của con lợn nghe chói tai.

Thú thực tôi chưa bao giờ thấy ngày nào hạnh phúc hơn thế, tôi ăn ngay một bát nhỏ óc lợn vì nó hơi khó tách và trên đĩa còn có một quả chuối. Chia cho 5 gia đình, phần đuôi lợn sẽ được các chuyên gia cắt thành 5 đoạn, phần nhỏ dài hơn và phần gần vùng mu của lợn ngắn hơn rồi ném vào.

Còn lạp xưởng và nội tạng sẽ được nấu chín, vì lạp xưởng chưa nấu chín không thể cắt thành từng miếng nhỏ để chia sẻ, đồng thời “người băm” phải được đào tạo tại chỗ nên món chín sẽ được ăn riêng ngay để các bạn có thể thưởng thức. cắn một miếng Bát óc lợn là lần đầu tiên trong đời tôi được ăn món này ngọt quá.

Đọc tiếp  Hãy tin tôi, tôi mong một lần được thấy bạn hạnh phúc

Sau đó tôi ngủ quên. Ngày hôm sau trong nhà tràn ngập tiếng thớt. Mọi người đang rửa lá rong biển và quây quần bên nhau để làm bánh chưng. Bánh ở giữa bố chỉ biết gói bánh lại, nghĩa là gói mọi người lại với nhau. Bánh nhìn xấu nhưng không nhất thiết phải đẹp lúc đó. Dù thế nào đi nữa, anh ấy cũng sẽ gói riêng hai chiếc bánh nhỏ cho tôi và hai anh em tôi.

Rồi ở nhà đốt lửa nấu bánh, tôi luôn miệng nói sẽ canh chảo bánh đến sáng, nhưng tôi luôn ngủ quên lúc nào không hay.

Khi nhặt bánh là lễ hội. Trẻ em mặc quần áo mới và đốt pháo.

Bánh chưng sẽ được cắt thành từng miếng nhỏ, dụng cụ cắt chủ yếu là vỏ bánh, mẹ tôi gọt một bên rồi đặt các lát bánh ở một bên giống như bánh Union Jack, úp đĩa úp mặt phải lên rồi lật lại và bóc vỏ. sang phía bên kia rồi nắm lấy hai đầu và kéo nhẹ nhàng là bánh đã được cắt.

Tôi thích ăn mỡ và đậu dính vào sợi dây.

Những ngày sau đó, cả ký túc xá của tôi tràn ngập tiếng cười, vợ tôi cũng không đánh đòn con vì chúng hành động vô lý.

Anh chị em thân mến, tiếng cười ở khắp mọi nơi. – sử dụng hết –

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận