Ở một ngôi trường tiểu học ở nông thôn, lá cổ thụ xào xạc, làn gió mát đung đưa nhẹ nhàng, dưới ánh nắng vàng, tiếng chim hót líu lo vang lên từ những cành phượng nở hoa đỏ thắm. Trường THCS Bình An nằm trong một khu đất nhỏ của tỉnh Long An ngày qua ngày, nơi đây yên tĩnh như tên gọi của nó. “Đồ khốn. Chạy đi, tôi nghĩ tôi sẽ bắt được và đá chết cô, đồ khốn.”
“Con mèo chết tiệt nào đang giấu giày của tôi vậy?”
“Anh ơi, anh thích ba cô gái hôn nhau”…
Ừ thì có chút không yên bình chút nào, chỉ một chút thôi, chỉ là một cậu bạn cùng lớp háo hức ở một góc nhỏ mà thôi.
Đối với nữ sinh, trường Ping An là về những cô gái, những bông hồng nhỏ xinh sẽ sớm trở thành những mỹ nhân tài năng. Điển hình là dáng người trầm ngâm ngồi sau hàng hoa giấy nửa vàng nửa tím, nước da ngăm đen, đôi môi dày ba bốn tấc… Không, lại đây, cách đó vài bước, dài chân mặc váy của phụ nữ, lông vũ và cánh của học sinh tỏa ra mùi thơm nồng nặc…~.~
Bỏ qua những lời bàn tán, đây thực sự là một ngôi trường được các chuyên gia đánh giá là khá độc đáo. Nó thường là chủ đề mỉa mai trong những bình luận tiêu cực về trường. Danh tiếng của nó ở địa phương chỉ đứng sau trường luyện thi và thu hút sự chú ý. Ảnh hưởng của học sinh trong trường thường đến một cách ngạo mạn để gây rắc rối.
“Dong dong dong” – tiếng trống trường vang lên báo hiệu cho toàn thể học sinh một tuần học mới đã bắt đầu. Vì đầu dùi trống đã bị cạy ra nên người giám sát đành phải dùng gậy đánh vào thân trống. Đầu tuần này, học sinh kéo ghế nhựa chào cờ rồi ngồi xuống theo đúng vị trí trong lớp mà giáo viên đã gắn bảng tên. Về phần các em học sinh lớp 8.1, hôm nay các em sẽ đứng trước cột cờ và hát quốc ca.
“Xin chào cờ…xin chào”! “Quốc ca” – “Quân đội Việt Nam xuất quân…” – tiểu đội phó ra hiệu. Các học sinh bắt đầu hát bài quốc ca hoành tráng. Cùng lúc đó, hai người phụ trách kéo cờ từ từ kéo cờ tổ quốc lên.
“Cackle” – Đột nhiên, bầu không khí trang nghiêm bị phá vỡ bởi tiếng cười của ai đó. Cả lớp nửa cười nửa hát. Kết quả, toàn bộ 42 em (20 nam và 22 nữ) đều đứng dậy chào cờ.
45 phút sau, tại tầng 1 khu D…
“Anh học vì con chứ không phải vì tôi. Mỗi lần đi học là gặp rắc rối. Tôi đã bảo hôm nay dừng ở đây và đừng bao giờ nhắc đến chuyện này nữa…” – Giọng nói có vẻ gay gắt, Y Vân là giáo viên lớp tám. Chàng trai.
“kích thước!”
– Uh uh… uh, uh? Em ơi? – Cô đang ngồi cắn miếng xoài chua chưa kịp nhai thì bỗng có người gọi tên. Cô gái giật mình đứng dậy, hai má ửng hồng. Cô nàng có thân hình quả xoài tròn trịa và trông rất hài hước. Cô gái này tên là Vương Tú Vy. Khác với hầu hết các cô gái ở đây, cô mới từ Sài Gòn chuyển đến đây và sống với bà ngoại được 4 năm, da dẻ như con hạc. trắng như tuyết, lại rất cao về mặt học tập, thành tích học tập khá tốt, lại nằm trong top 10 sinh viên khoa Hóa.
Nhìn bộ dạng của cô gái, bà Fan thở dài chán nản, biết mình đang gặp rắc rối nên Tuwei nhai và nuốt nhanh, gần như nghẹn ngào – “Cô gọi tôi là gì?” – Cô cười ngượng ngùng, hỏi lại.
“Sao em đứng đó cười chào quốc kỳ? Mặt em nổi da gà à?” – Cô Fan nghiêm túc hỏi. “Không, thưa bà, họ đã treo cờ nhưng nó quá mềm để bay và tôi đã bật cười.”
“Không đâu cô ơi, không mềm đâu. Hảo cầm cờ nhưng không mặc nội y. Cu của anh cứng như cột cờ” – cả lớp cười như sóng. Người vừa lên tiếng là Trung, người bạn thân từ nhỏ của Hạo. Đương nhiên, lý do mà anh chàng này nói ra đều là lý do thực sự.
“Huh…” – Cô Fan nghe vậy liền che miệng cười thầm. Chàng trai quê Hảo đấm Trang rất mạnh. Thầy Fan thường tỏ ra nói nhiều nhưng thực ra lại cực kỳ dễ tính.
“Chúng ta lấy sách ra học nhé. Vy vô tình đứng lên dạy Vy” – “Ouch~.~”
“Tụp,tụp,tụp”
Sau khi học rất lâu, cuối cùng tôi cũng có thể chơi…
“Wow… Buổi sáng còn tràn đầy năng lượng nhưng học hai buổi lại buồn ngủ” – Bé Vy phàn nàn với nhóm bạn khi đang uể oải bước đi.
“Đi tiểu với em rồi xuống căng tin ăn gì đó nhé” – Con Mai gợi ý. – “Được rồi đi thôi”
Sau khi ổn định tâm trạng, cả nhóm đang xếp hàng mua vài gói bánh tráng để thưởng thức. Đột nhiên một mùi thơm dễ chịu và cảm giác mềm mại, ấm áp bao trùm lấy tay Tú Vy khiến cô bất giác trợn tròn mắt trước hương thơm – “À, Cô Phương thật bất ngờ” – “Em đã mua sản phẩm này và sẽ không mua ở đây nữa, bọn trẻ sẽ đi cùng em” – Nha Phương, lớp 9. Chị ơi, em rất thân với Vy kể từ khi chị mới chuyển đến đây. Cô cũng là hoa hậu ở đây. Cô xinh đẹp, dịu dàng là tâm điểm chú ý của các nam sinh trong và ngoài trường nhưng không để ý. Nhìn bề ngoài tôi cứ tưởng cô gái này là người đai đen võ cổ truyền và có tính tình khá xấu.
Tú Vy vui vẻ ôm tay Nha Phương bưng túi bánh to rồi nhanh chóng rời khỏi hàng căng tin. Phương liếc nhìn cô mỉm cười, sau đó hai chị em dẫn nhau đến chiếc ghế đá dưới bóng cây bàng, theo sau là ba bạn Vy cũng rất ngưỡng mộ Phương.
“Bà Phương trắng quá, nhìn rất xinh, da trắng mịn, nhìn xinh quá” – Côn Lan chăm chú nhìn bà và nhận xét tao nhã.
“Tôi đã khen ngợi bạn ngay khi nhìn thấy bạn. Hãy ép trái cây và ăn nó. Tôi sẽ lấy cho bạn một túi, đồ quỷ dữ.”
“Ai lấy em sẽ có phúc ba đời” – Côn Hằng véo ngực thầm khen bộ ngực khủng của Phương, rồi mỉm cười nói tiếp…
“Con muốn mua gì? Cha con đến đây vì thứ con trai ông ấy muốn. Hãy cầm lấy và mua một cái đi.”
“Tôi còn muốn hình dáng của em gái tôi, tôi còn có thể nói gì nữa?” Tuwei mím môi, tiếp tục kéo sợi dây chun trên bánh tráng rồi lại thả ra, nghe thật đáng yêu.
“Vậy à? Nếu em không lấy chồng, anh sẽ sống với em.” – Phương nhéo má cô gái, cười trêu chọc. Tú Vi bĩu môi không trả lời, trong lòng có chút bất an.
“Đọc truyện sex miễn phí trên Sharp Stories” – “Sao vậy mẹ” – Nghe Lan thì thầm, Hằng giật mình quay đầu lại nhìn cô như người ngoài hành tinh, chúng tôi cũng vậy.
“Cái gì là cái gì? Ai khắc nó trên cây mai?” Conlan đỏ mặt giải thích.
“Ở đâu, trang web ở đâu thế?” – “Này, cậu đang nhìn cái gì thế? Cái này không ổn” – “Ừm” – Tú Vy tò mò quay đầu lại nhưng bị Phương nhét một nắm bánh tráng lớn vào ngăn lại vào cổ họng cô ấy.
“Ai mà vô học thế?” – Nha Phương giận dữ chửi chồng.
“Điều này không phải rất thô lỗ sao? Là em trai của Hứa Nham yêu tôi haha” – đột nhiên có giọng nam sinh từ phía sau vang lên, dường như đang trả lời câu hỏi, sau đó anh ta tiếp tục cung cấp thứ gì đó. “Tô Tú Vy” được viết trên một mảnh giấy vở gấp thành hình vuông.
“Em bóp cổ anh nhé?” – Phương khó chịu hỏi, nhưng câu trả lời đã có sẵn rồi – “Chị em viết thư tình cho Vy bảo em gửi. Em không biết gì cả, được không?”
“Thằng khốn nạn, đưa nó cho tôi” – cô giật lá thư từ người đưa thư vì cô cực kỳ ghét người viết nó, Xu Yan, anh trai cùng cha khác mẹ của cô, và mẹ cô dường như vẫn còn sống.
Đọc kỹ những dòng chữ trong thư, Nha Phương tức giận đến mức nắm chặt tay, vò tờ giấy thành một cục – “Chết tiệt”
“Sao vậy?” Tú Vy vốn im lặng nãy giờ đột nhiên lên tiếng khi nhìn thấy vẻ mặt kỳ lạ của Phương – “Trong đó viết gì thế?”
Nha Phương nhận lấy thư, đưa cho Mai, nhàm chán nói: “Giọng em hay lắm, đọc đi và thể hiện nét mặt nhé”.
“Để tôi, để tôi” – Kang Mai mỉm cười vui vẻ, vuốt phẳng tờ giấy nhàu nát, liếc nhìn rồi đọc thành tiếng.
“Ôi!”[email protected]
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.