Thằng Đán dẹo bước từng bước khập khiễng ra khỏi cánh cửa phi trường quốc tế Tân Sơn nhất, từ một xứ Bắc Âu với bầu trời đầy mây mù lạnh giá xám xịt và thưa thớt bóng người thì hắn cảm thấy hơi bị sốc trước cái nắng chói chang cùng với cái nóng hừng hực của đất Sài Gòn.
Hắn quảy cái ba lô nặng chịch rồi lê từng bước chân khó nhọc qua phía góc đường bên kia dưới ánh nắng như đổ lửa, cặp mắt hắn láo liên tìm một chiếc xe ôm dưới một bóng cây râm mát sau khi xua tay từ chối những gã taxi miệng lưỡi oang oang chèo kéo.
Dưới một gốc cây phượng vĩ với những chùm bông đỏ chói nghe tiếng ve sầu rền rĩ râm ran trời đất, một ông chú chạy xe ôm bận một bộ đồ công nhân đã sờn vai đang mơ màng nhả khói thuốc.
Thằng Đán tới trước mặt chú ta mà ngập ngừng hỏi:
“Chú ơi, cháu muốn chú chở cháu tới Bình Chánh được không chú?”
Ông chú xe ôm giương đôi mắt mỏi mệt nhìn hắn từ đầu xuống chân rồi tằng hắng hỏi:
“Chú mày muốn tới chỗ nào của huyện Bình Chánh để tui chở tới? Mà từ đây đến đó xa nên tui lấy cho chú em khoảng chừng hai trăm rưởi thôi!”. Thằng Đán rút ra chiếc điện thoại dò địa chỉ hướng nông trường Lê Minh Xuân với tên đường đó với số nhà đó thì ông chú xe ôm bỗng cười khà lên một tiếng:
“Gì chứ khu đó thì qua rành sáu câu, cũng cùng con đường qua ở đó chớ đâu, thôi chịu giá đó thì lên xe đi rồi qua chở tới bển…”
Thằng Đán miệng thì dạ dạ, chân thì trèo qua yên xe rách tươm lòi cả đệm của ông chú xe ôm rồi chờ ông ấy đưa nón bảo hiểm đội lên đầu xong xuôi rồi ông mới rồ ga cho xe chạy. Nhìn những cảnh giao thông ngược xuôi đông nghẹt trên đường lộ, hắn nghe tiếng ông xe ôm hỏi lớn trong tiếng gió vù vù bên tai:
“Qua hỏi thiệt chú em nhen, hổng phải qua tò mò gì nhưng chú em tới đó để thăm ai vậy?”. Nghe ông ta hỏi, thằng Đán mới sực nhớ cái thằng bạn trời đánh thánh vật của mình là thằng Bẩy Thịnh đang định cư ở Thuỵ Điển, Đán ta từ nước Đan Mạch bắt tàu thủy sang hắn chơi lại bị hắn nhờ đem tiền gửi dùm cho bà má vợ của hắn trong khi vợ hắn luôn miệng kêu ngại quá. Miệng thằng Đán cứ nói chuyện nhỏ mà ngại gì nhưng trong bụng thì thấy hơi phiền hà. Đến khi nghe Đán trải lòng kể lể với ông chú xe ôm câu chuyện của hắn thì ổng à lên một tiếng:
“Vậy là qua biết rồi, con nhỏ Thư con bà Thắm mới lấy thằng Việt kiều nghe đâu ở Thuỵ Sĩ hay Thuỵ Điển gì gì đó, con nhỏ là con một của bả. Chồng con mẻ đi bán muối mấy năm trước để lợi cho mẻ làm chủ dãy nhà trọ nên con mẻ sống cũng sướng. Sướng quá mẻ rửng mỡ nên chưng diện xe xua dữ lắm, tới chỗ con mẻ chú em nhớ coi chừng mẻ thịt chú mày đó. Nghe nói mẻ dâm lắm, chú mày đừng lạng quạng nghe hông, mẻ nhốt chú em lợi chứ chẳng tha đâu! Nếu có đưa tiền cho mẻ xong thì rút êm đi là vừa…”
Tai thì nghe chú tài xế xe ôm hù hè kiểu đó, Đán nghe không những không sợ mà lại càng hồi hộp lẫn khoái trá.
Cái gì chứ hạng đàn bà sồn sồn dâm đãng thì Đán ta có nằm mơ cũng luôn mỏi mong được hưởng lạc thú, chỉ sợ bà ta chê hắn đi cà thọt “xi cà que” thôi.
Hai chân hắn bị teo cơ vì từ nhỏ bị sốt bại liệt, cha mất sớm vì chết trận còn mẹ bỏ đi lấy chồng khác với một ông Nam kỳ tập kết, nghe bà ngoại hắn nói cả hai biết nhau từ khi còn học sinh đệ nhị cấp.
Rồi chuyện tình dở dang giữa mẹ hắn với người đàn ông đó khi ông ta lén lút vào bưng biền rồi vượt tuyến ra miền Bắc, trớ trêu là sau đó mẹ hắn lại làm đám cưới với ba của hắn là một ông Bắc kỳ di cư năm tư cho dầu nhà ngoại cực lực phản đối.
Nhưng hạnh phúc của gia đình hắn thật ngắn ngủi trong thời chiến tranh loạn lạc, ba của hắn là một sĩ quan đã tử trận khi quân đội Cộng hòa tái chiếm cổ thành Quảng Trị trong mùa hè đỏ lửa năm oan nghiệt đó.
Đối với Đán, người cha của hắn là một người hùng mà hắn luôn ngưỡng mộ trong khi hắn hận mẹ hắn thấu xương vì bà đã bỏ hắn ra đi để nối lại tình cảm năm xưa với người tình cũ, cho dẫu bà ngoại hắn khuyên lơn hắn bỏ qua vì mẹ hắn cũng có những nỗi khổ tâm mà không thể nào tả xiết được.
Sau đó, hắn bị chứng sốt bại liệt hành hạ làm cho hai chân hắn tàn phế cho đến bây giờ.
Nhưng trong cái rủi lại có cái may, hai cái cẳng chính bị teo lại làm cho cái cẳng giữa của hắn vừa dài vừa to một cách dị thường, đã vậy còn đen trùi trũi như dái ngựa còn nổi đầy gân làm hắn ta phát hoảng.
Vừa đến tuổi dậy thì, cái mặc cảm tự ti khi sở hữu một cái dương vật kỳ dị của hắn càng tăng khi liếc nhìn vú vê mấy ả sồn sồn thì nó cứ muốn chĩa lên cứng ngắc như cây hèo cao su đặc, đã vậy mà máu huyết trong cơ thể cứ chạy rần rần.
Rồi khi đi vượt biên rồi định cư ở xứ Bắc Âu là Đan Mạch, bà bác sĩ Tây phốp pháp tuyên bố với hắn rằng trong cơ thể hắn lúc nào cũng dồi dào chất kích thích tố sinh dục nam vì kích cỡ dương vật quá khổ của hắn kèm theo hắn lại sở hữu đến cả ba hòn dái trong bìu dái.
Con mẹ bác sĩ này chơi cũng ác, khi bà ta cởi vài nút áo trước ngực để khoe hai bầu sữa đồ sộ nhằm khiêu khích cái dương vật của hắn bật lên để lấy tinh trùng đi thử nghiệm.
Đôi mắt xanh biếc như mắt mèo hoang của bà ta ánh lên vẻ thích thú lẫn thán phục khi thấy một tên nhóc con nhỏ thó tuy cẳng chân bị tật lại có cái của quý thật sự hùng dũng và hiên ngang dường ấy, thật rõ đúng là “xấu dây lại tốt củ” vậy!
Vậy khi nghe chú xe ôm cảnh cáo, hắn lại cười thầm vì ông chú này cứ ” nhìn mặt mà bắt hình dong, chân cẳng long tong thì sợ người ta… yếu! ” Chưa chắc ” mèo nào cắn mỉu nào ” chú ơi!
Lúc này, chiếc xe quẹo vào một con hẻm nhỏ thoát khỏi cái đường lộ ồn ào với những tiếng còi te te của những chiếc xe ben và những tiếng tít tít của những chiếc xe buýt chở khách hướng về phía Bến Lức Long An.
Chiếc xe ôm rấn ga chạy lạch tạch trên con đường đổ bê tông, rồi nhà cửa thưa dần nhường chỗ cho những đám ruộng xanh mướt, những khóm tre và những hàng chuối rồi hàng dừa nước bên những con kênh màu nâu đen bốc mùi cống rãnh.
Tiếng gà gáy lẫn tiếng chó sủa tạo ra những âm thanh bên những bức tranh phong cảnh sinh động nơi một miền quê thôn dã yên bình, sự yên ắng nơi đây khi so với cái không khí xô bồ nơi phố thị thì thật là khác nhau một trời một vực.
Rồi khi ông chú xe ôm quẹo vô một con hẻm với một bên là cánh đồng lúa xanh mướt còn bên kia là những căn quán ăn lụp xụp thì tai hắn nghe chú đó hô lên:
“Sắp sửa tới nơi rồi chú em, để qua đưa chú em tới cái quán của thím mày đang bán đồ ăn sáng đằng kia để tao nghỉ chưn đặng mần điếu thuốc cái đã rồi tính sau đi”
Thằng Đán nghe ổng nói lại thấy tức cười, làm như ổng là chú ruột của hắn rồi cứ nói với hắn thím mày này nọ. Nhưng hắn cũng cảm động khi nghe những lời chất phác thân tình của ông chú, hắn chỉ biết dạ dạ rồi theo chân ông ấy đến một cái sạp có một người đàn bà gầy gò giống ông ta bán đủ thứ các món ăn sáng lót dạ, nào là bánh mì thịt rồi xôi gà lẫn cà phê nữa chứ.
Đúng là buồn ngủ lại gặp chiếu manh, nhưng Đán thì chưa buồn ngủ nhưng lại đói ngấu đói nghiến, hắn mua một ổ bánh mì thịt và một gói xôi bọc trong lá chuối rồi nhai ngon lành như sắp chết đói đến nơi vì đã lâu lắm chưa từng thưởng thức những món dân giã quê hương. Trong khi đó tai hắn nghe bà thím kia hỏi chuyện ông chú về hắn tại sao cái thằng này lại lưu lạc tới đây và đi tìm ai, nghe ông ấy nói là tìm bà Thắm thì bà thím mặt mũi tối sầm rồi gằn giọng:
“Cái con mẻ có phước quá ha, được Việt kiều về thăm chắc được đứa con gái gửi tiền đô về cho xài chứ gì! Thôi chú ăn sáng cho xong đi rồi để qua gọi điện cho mẻ coi mẻ có nhà hông để tới bển “, sau đó bà thím quay qua ông chồng nói với giọng chì chiết: ” Còn ông đi mần công chuyện của ông đi, nghe tới chuyện của con mẹ kia thì ông cứ tươm tướp hà. Chú em đó hổng cần ông lo, để chú tự đi cho yên công yên chuyện của người ta…”
Thằng Đán ngạc nhiên không hiểu sao bà thím kia lại ăn nói xỉa xói kiểu đó, chắc là bà ấy nổi cơn ghen tuông hay ganh tỵ gì đây. Lúc này thím ta đang móc trong túi áo bà ba ra một chiếc điện thoại có những hàng nút bấm cũ mèm và bấm số, rồi sau đó thì nghe giọng thím oang oang:
“Bà Thắm hả, giờ này còn ngủ đến trưa trờ trưa trật vậy má? Dậy đi, có Việt kiều tới thăm nè… ờ hở, vậy thôi tắm rửa gì thì mần đi để người ta khỏi chờ lâu, vậy mươi lăm phút nữa cậu ấy tới đó nhen, thôi há?”
Xong rồi bà thím cúp máy nói với Đán chờ chút xíu nữa tới, nhà bà đó chỉ cách dăm sáu chục thước từ đây thôi, rồi vừa nói bà vừa chỉ tay phía cuối con đường phía xa xa có những tán cây bàng râm mát.
Thằng Đán dạ dạ móc tiền ra trả tiền ăn sáng, giá chỉ có dăm chục ngàn nhưng hắn bo cho bà thím cả trăm không cần tiền thối.
Còn ông chú xe ôm thì hắn đưa chẵn ba trăm ngàn khỏi thối luôn, hai ông bà cảm ơn rối rít vì lâu lâu có khách chơi xộp cho tiền bo hậu hĩnh, lúc này bà thím với dịu nét mặt nói với hắn những lời khuyên nhủ nhẹ nhàng, nào là tới thăm con mẻ xong thì quay lại đây liền để thím nấu cơm chiều cho ăn chứ ở đó lâu coi chừng con mẻ hớp hồn đó nha…
Thằng Đán miệng thì dạ, chân cứ rảo bước cho nó lẹ ra khỏi cái nơi thị phi này một phần còn phần khác thì nôn nao háo hức vì chắc mẩm sẽ đến chốn lạc thú đằng kia, nơi có một người đàn bà dâm đãng đang chờ đón hắn để hưởng niềm khoái cảm nhục dục mà từ nhỏ đến giờ hắn chỉ luôn mơ tưởng tới mà thôi. Nhưng chân hắn chưa kịp bước lại nghe bà thím gọi giật ngược:
“Chú kia, chú uống dùm tui ly cà phê cho xong đã, chưa gì hết mà nôn nao dữ zậy! Chú mày khỏi có thoát khỏi tay con mẻ đâu, từ từ cứ lợi đây ngồi hút thuốc uống cà phê với chú mày đã rồi đi”. Nghe nói hút thuốc uống cà phê, Đán mới sực nhớ ra cây thuốc hút hiệu Prince của Đan Mạch hắn còn để trong ba lô. Vội móc ra gói thuốc dở, hắn rút ra một điếu thuốc rồi châm lửa hút còn bao nhiêu dúi vào tay ông chú xe ôm kèm theo một gói mới chưa bóc nữa, miệng giả lả:
“Con tặng cho chú thuốc hút Prince của Đan Mạch để chú hút cho thơm râu nha chú…” Ông chú nhe hàm răng vàng khè cái có cái không cười khè khè đón lấy gói thuốc rồi cảm ơn lia lịa. Đán kéo một hơi thuốc, đầu óc lâng lâng quay mòng mòng vì say thuốc, bên tai hắn loáng thoáng nghe ông chú khen là hút thứ này cũng phê quá hén. Trong khi bà vợ chú cũng già chuyện, cứ nói huyên thuyên chuyện của bà Thắm kia nào là thằng rể từ phương Tây về cưới con Thư con gái bả, ai dè mẹ zợ gì đâu mà cứ đeo xà nẹo thằng nhỏ cứ như con mẻ lấy thằng đó làm chồng hổng bằng. Mà thằng chồng Việt kiều này cao to đẹp trai trắng trẻo, con Thư mà lấy nó cũng là phước đức mấy mươi đời…
Thằng Đán tai nghe bà thím nhắc tới thằng rể của bà Thắm kia mới giật mình sực nhớ ra cái thằng Bẩy Thịnh là cái thằng bạn trời đánh thánh vật của mình, thì ra cái thằng mắc dịch này cũng có ý đồ gài tao nhào zô bà mẹ vợ đa dâm của mày hả con? Chắc con chấm mút bả đã đời rồi đẩy cho thằng bạn nối khố này của mày vét hiệp phụ phải không con? Ba rành con quá xá luôn rồi… tướng thì cao to lực lưỡng nhưng chắc chẳng chịu nổi bà má vợ hổng nhiêu đâu, đó là lén lút chứ thách mày dám công khai trước mặt con vợ mày, con Thư nó nổi máu “hoạn thư” bất tử thì mày có nước tới số…
Bỗng có tiếng điện thoại reo, bà thím vội móc chiếc máy điện thoại cũ mèm ra khỏi túi áo để bấm máy trả lời: ‘Được rồi, hắn tới liền tức thời đây!
Mần cái gì mà nôn dữ zậy má…’. Chưa kịp để bà thím kêu, thằng Đán quày quả bước đi hướng tới nhà người đàn bà mà hắn đã được chỉ trước đó.
Vừa bồn chồn lại vừa ngập ngừng, tâm trạng của hắn bây giờ thật khó tả.
Từ khi được đi định cư ở xứ Đan Mạch ở vùng Bắc Âu xa xôi cách trở, vì bị tật nguyền nên được chính phủ nuôi ăn đầy đủ không phải lo lắng cơm áo gạo tiền.
Nhưng cái khổ sở của hắn lại là những tháng ngày cô đơn chán chường nơi xứ lạ quê người, cứ quanh quẩn nơi cái thị trấn Odense nhỏ xíu loe hoe mấy gia đình người Việt, chỉ khuây khỏa nơi cái siêu thị giữa trung tâm phố rồi đi về.
Đến tuổi trưởng thành, lại thêm cái củ lẳng quái dị dài ngoằng cứ lúc nào cũng nhổng lên như con ngựa bất kham làm hắn khổ sở không ít, chỉ mới nhìn một con mẹ Tây sồn sồn vú to mông bự trong siêu thị thôi thì chưn cẳng cứ run lẩy bẩy vì cái của quý cứ nhổng cứng ngắc trong quần, vậy rồi cứ khập khà khập khiễng bước thấp bước cao về đến nhà để nhót lên giường rồi sục cặc đến mỏi cả tay mới giải tỏa được phần nào cái ẩn ức sinh lý hành hạ đến tận tâm can.
Xong rồi thì cứ đứng nhìn trân trân từ cửa sổ xuống dưới đường vắng tanh vắng ngắt trong khi quần vẫn còn tụt hẳn trên nền nhà, đầu khấc cái của quý cứ giật giật nhiễu những giọt tinh dịch xuống đất sau khi xịt tinh khí đặc quẹo trắng nhớt lên vách tường dưới thành cửa sổ.
Cũng may là sau khi có quốc tịch, hắn bắt được liên lạc với thằng Thịnh là thằng bạn đồng hương cùng xóm ngày xưa nên được thằng này rủ qua Thuỵ Điển tại phố Karlstad chơi cho khuây khỏa, cái thằng bạn quý hóa của hắn dụ hắn về Việt Nam để đưa tiền cho bà má vợ, còn cái thâm ý khác của hắn ta thì Đán bây giờ mới lờ mờ hiểu ra…
Chợt Đán nghe một giọng lanh lảnh kêu tên hắn, một ả đàn bà mập mạp đẫy đà đang đứng dựa bên lan can ở tầng hai một căn biệt thự tường vàng ngói đỏ sau một hàng rào dâm bụt dưới tán của cây bàng cổ thụ râm mát. Bà ta đang choàng trên vai một cái khăn choàng tắm màu hồng dợt, hai bàn tay ả nắm một đầu cái khăn vuốt tới vuốt lui cái mái tóc loăn xoăn đen nhánh đang còn ướt để lau khô, đôi môi đỏ chúm chím kêu những lời réo rắt:
“Đán đó phải hông cưng, zô đây đi chứ đứng dưới nắng chang chang như zầy coi chừng bệnh à nha!”
Thằng Đán nuốt nước miếng rồi dạ dạ, chưn thì bước còn mặt mũi cứ đờ đẫn như một kẻ hồn vía lên mây, vội gài lại cổng rào rồi rảo bước đến dưới tán cây bàng mát mẻ với gió hiu hiu. Người đàn bà lúc này mới vô nhà để bước xuống tầng trệt để mở cửa cho hắn vô, sau cánh cửa hắn thấy lờ mờ căn phòng khách chưng bày một cái tủ búp phê đắt tiền khảm xà cừ trong đó có những loại ấm chén bằng sứ hạng sang.
Chưa kịp định thần trong căn phòng khách tối tù mù, hắn quay ngoắt lại khi có một bàn tay đàn bà mềm mại nắm chặt lấy tay hắn tai hắn nghe tiếng thì thào của bà ta với hơi thở quyện mùi nước hoa thơm ngát:
“Đi lên trên lầu với Thắm đi cưng đặng có gì thì chị em mình tâm sự hen!”.
Bây giờ khi đôi mắt đã từ từ quen với bóng tối, hắn mới sững sờ khi đối diện với một góa phụ vô cùng quyến rũ và lẳng lơ.
Khuôn mặt bà ta toát lên một vẻ ướt át dục tình, với gò má nhô cao và đôi môi dày lúc nào cũng chúm cha chúm chím đỏ chót màu son, nhất là ánh mắt lá răm lúng la lúng liếng ánh lên vẻ ướt át dâm đãng.
Rồi còn cái thân thể đầy ngồn ngộn của bà ta nữa, ui chao ôi sao mà nó căng đen đét thấy mà phát… ghét như zầy nè, cái khăn choàng tắm vắt hờ hững trên đôi bờ vai nhưng không che được hai bầu vú đồ sộ căng cứng với hai núm vú trồi lên dưới làn áo bằng vải xoa sát nách trắng nõn nà, cặp mắt đờ đẫn của hắn cũng từ từ địa xuống dưới mu lồn phổng phao bự như hai bàn tay úp ngược hằn rõ cái khe lồn ở giữa cái mu sau lớp quần đùi cũng bằng vải xoa láng lức, mu lồn vừa bự vừa phồng lên đến nỗi thấy lờ mờ cả đám lông mu đen sì.
Hắn bước lên những bậc thang bằng gỗ nâu bóng mà nhìn không rời hai cái mông tròn lẳn lắc tới lắc lui trước mặt như khiêu khích hắn, lúc này thằng nhỏ của hắn lại giở chứng bắt đầu nhồng lên cứng ngắc trong quần làm cho hắn bước hụt cẳng muốn té sấp mấy lần.
Rồi thì cuối cùng cũng bước được lên lầu sau một hồi lâu trầy trật, người đàn bà liếc nhìn xuống dưới chân của hắn tỏ vẻ ái ngại:
“Hai chưng của cưng sao đi xiên đi xẹo tội zậy cưng? Cứ ngồi xuống đây cho khỏe chút rồi đi tắm rửa nhen…”.
Thằng Đán cảm thấy mềm lòng với những lời ngọt ngào âu yếm, hắn liền trải nỗi lòng mình cho bà ta nghe chuyện về cái tật của hai cẳng chưng, rồi thời gian lưu lạc đơn côi nơi xứ lạ quê người.
Vừa nói hắn cố vén hai ống quần kaki để cho bà ấy thấy hai ống cẳng chân khẳng khiu của mình, nhưng hai ống quần quá chật chỉ đành cởi nút quần để tụt hẳn xuống đất.
Lúc này, bà ta lại trố mắt nhìn cái của quý của hắn nhổng lên vì nứng khi hắn đã chứng kiến hai bầu vú như hai trái bưởi to bự trước mặt hắn, bỗng dưng hai bàn tay múp míp của ả ta lại tụt hẳn cái quần tà lỏn của hắn làm cái dương vật đen trùi trũi bật lên dài ngoằng lún phún mấy cọng lông.
Ả ta thốt lên giọng run run:
“Úi mèn đét ơi! Sao nó… nó dài dữ zậy cưng ơi! Cưng thèm chị lắm phải hôn? Cái của Việt kiều sao mà cứng dữ zầy nè trời…”
Thằng Đán hai tay quờ quạng run rẩy vội chộp lấy hai bầu vú căng cứng của bà ta bóp nghiến, nhồi bóp thỏa thích thì úp mặt vô giữa khe vú hít hà rồi rên rỉ sướng khoái:
“Cho em bú vú chị nha chị nuôi, em chưa bao giờ bú vú rồi đụ ai từ trước đến giờ chị nuôi à…” Vừa nói vừa lột trụi lũi hai bầu vú ả ta nhìn trừng trừng rồi bú mút chụt chụt trong khi nghe bà ta hước hà rền rĩ, tóc tai hắn bị bà ta vặt tơi tả rồi tai hắn nghe tiếng ả rít lên trong hơi thở hổn hển: ” Cưng… cưng tụt quần chị xuống rồi hun bướm chị đi cưng… chị thèm quá xá luôn… a… a”.
Hắn quỳ mọp xuống đất tiện tay tụt cái quần xoa trắng của ả xuống, đến lúc này hắn mới trân trối nhìn cái mu lồn đầy lông đen nhánh phổng phao to như cái quạt mo rồi úp nguyên cả bản mặt vô đó hít hà: ” Mu lồn chị nuôi vừa to vừa thơm làm em thèm quá đi thôi…” vừa nói vừa liếm hai mép lồn rồi bú chùn chụt cái hột le làm bà ta nhầy nhổm, hai tay hắn xoa xoa hai cái mông trần trụi rồi bóp nghiến, trong khi đầu mũi chà vô lông lồn nghe sồn sột, đến khi nhớt lồn ả ứa ra có vị the the nồng nồng như rượu sâm banh trên đầu lưỡi hắn thì nghe bà ta rú lên: ” Úi… úi… chết chị rồi cưng ơi…” lúc đó hai bắp đùi phốp pháp trắng nõn của ả khép rịt vô cả cái bản mặt của hắn làm hắn như muốn ngộp thở.
Hắn ngửa đầu ra mũi thì thở hì hạch, miệng còn chóp chép nhiễu dãi nhớt đầy miệng.
Đến lúc này, ả xốc nách hắn lên rồi xô hắn ngã ngửa trên cái ghế bành đan bằng mây có lót nệm rồi cởi truồng trụi lủi leo lên người hắn để nắc đụ làm hắn ta chới với, hắn thều thào:
“Mu lồn chị bự quá chị nuôi ơi, lông nhiều quá… chị đút cặc nứng của em rồi nắc đi chị nuôi, em chịu hết nổi rồi chị nuôi ời…”
Nghe tiếng người đàn bà cười rúc rích dâm đãng: ‘ Muốn chị nuôi đây mần thịt cưng phải hông cưng?
Chị nuôi cho cưng chết giấc luôn nha…’ vừa nói ả ta kẹp quíu cặp đùi khủng vô hông hắn, hắn bỗng cảm giác đầu khấc nứng của hắn chui tọt vô lỗ lồn ả cái ót rồi như đầu con lươn rúc vô một cái hang sình lầy nhão nhoét làm hắn sướng khoái tột đỉnh khi lần đầu tiên trong đời được một ả đàn bà dâm đãng cho đụ, khoái lạc tràn trề khi hai bầu vú bự của ả nẩy tưng tưng trước mặt theo nhịp nắc đụ hẩy tới hẩy lui làm hắn hứng đến nỗi vồ lấy hai trái dưa hấu đó mà bú nghiến ngấu nhe chụt chụt.
Người đàn bà vò đầu bứt tai hắn miệng hước hà lanh lảnh rền rĩ rên xiết thê lương: “Cái… cái dái nứng của cưng nứng dài mà cứng ơi là cứng đó cưng à… nó ịch lên ịch xuống làm chị sướng ghê nơi, sắp chảy hết nhớt rồi…”
Thằng Đán rền rĩ như muốn khóc: “Chị hẩy cái mu lồn làm em sướng cặc quá chị nuôi… đầu cặc em khớp vô lỗ lồn của chị khít rịt luôn, chị cho em dính lẹo với chị nha…” ả đang gục gặc đầu bỗng hứ dài một tiếng thảm thiết, mặt đỏ bừng bừng ôm chặt lấy mặt hắn mà hun chùn chụt đủ biết là ả đang bắt đầu lên tới cực khoái lạc rồi, hắn thừa dịp cũng mi mút đôi môi ả một cách si mê rồi thều thào:
“Thương quá chị nuôi ơi… chị làm em sướng ngất xỉu luôn đó… chị là dâm nữ làm em khoái lạc tột đỉnh đây nè… á… a… sướng quá… muốn bắn tinh sâu vô tận tử cung của chị nuôi nè… cho chị có chửa với em luôn chị nuôi…”
Hắn nghe ả rít lên:
“Cho đi… cho chị hết đi cưng… há… há…”
Đầu cặc của hắn giật giật, rồi một cơn khoái lạc dâng tràn khắp cơ thể làm hắn chịu hết nổi xịt tinh khí rẹt rẹt sâu trong chốn sâu thăm thẳm trong cơ thể ả đàn bà làm bà ta la lên thảng thốt:
“Bắn khí rồi hở cưng… thấy nó giật giật trong đó nè cưng… hơ… hơ… chết chị mất thôi cưng ơi…”
Rồi bỗng oà lên khóc thút thít, vừa khóc vừa tỉ tê:
“Cưng có cái củ zừa to mà zừa dài làm chị sướng mê tơi đó… chưa từng mần đụ Việt kiều bao giờ đâu nên hổm rày đang thèm chết đi được, cũng may có em nuôi của chị đến thăm chị đây, chị mới chìu em hết nước hết cái lun đó cưng à…”
Thằng Đán lấy hai tay ôm nựng khuôn mặt đa dâm của ả ta mà hun hít mi mút rồi thủ thỉ ỉ ôi tình tứ:
“Em có chị nuôi cho ở chung thấy may mắn cho em ghê vậy đó chị nuôi… rồi khi về lại Đan Mạch em với chị ra lãnh sự quán ở Sài Gòn để em làm giấy tờ bảo lãnh chị nuôi qua bên bển ở với em, muốn ở nhiêu cũng được rồi chị qua Thụy Điển thăm con gái chị cũng dễ”
Ả hỏi lại:
“Cưng nói thiệt hông đó, đừng có lừa chị mà bán chị cho người khác nhe! Chị cắt chim cưng đó…”
Nói rồi ả ta bước ra khỏi cái ghế bành làm cái dương vật của hắn tụt ra khỏi lỗ của cái mu lồn ả nghe cái chụt. Mắt hắn lờ đờ nhìn cái thằng nhỏ với đầu khấc còn bóng nhẫy nhớt lồn và trên đầu rùa còn nhiễu xuống đùi hắn giọt tinh khí cuối cùng còn đọng lại trên đó. Nhưng khi nhìn cặp mông đồ sộ trắng nõn lắc qua ẹo lại khi bà ta ưỡn ẹo bước đi thì cái của quý của hắn lại muốn rướn lên ngóc đầu rùa gật gà gật gù thèm thuồng. Cũng may là hắn đang còn trẻ tuổi nên tinh khí cũng mau đầy, mà “trên bảo thì dưới cũng dễ… nghe” nên cũng sướng được cái đó. Người đàn bà đa dâm vừa đi dáng điệu gợi dục, vừa liếc nhìn cặc hắn từ từ rướn lên thì cười tủm tỉm lẳng lơ dâm đãng. Vì đã mệt nhoài sau cuộc truy hoan, chưng cẳng muốn cứng đơ muốn nhổm dậy khỏi cái ghế muốn hổng nổi chứ nếu còn chút sức tàn, thì hắn cũng rán nhào tới ả đàn bà dâm đãng đó để đầy ả ta sát vô thành cửa sổ, để rồi vừa nhồi hai bầu vú đồ sộ của bà ta rồi chà tới chà lui cạ lên cạ xuống cặc nứng trên cả cặp mông to bự của ả rồi đút cả cái củ dài ngoằng vô lồn ả rồi nắc đụ kiểu chó cho đến khi kiệt sức cũng cam lòng.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.