Các bạn đang đọc tập 2 của truyện “Mãi Yêu Em” Nếu chưa đọc tập 1, các bạn bấm vào link này để đọc: https://truyenxphatrinh.com
Lưu ý: Tôi sẽ thay đổi người kể chuyện trong cuốn sách này! Phần 1 Sau 4 năm đại học, tôi rút kinh nghiệm. Học ở đâu và như thế nào là tùy bạn, nếu không bạn sẽ không thể vào đại học được. Chỉ cần làm những gì bạn yêu thích và cố gắng hết sức mình thì bạn sẽ thành công.
Ngày ra trường, tôi vẫn nhớ bố mẹ tôi đến, bố mỉm cười đầy tự hào, mẹ tôi rưng rưng nước mắt. Chắc hẳn bà đã nghĩ rằng con mình đã lớn, lúc đó bà rất hạnh phúc. Bạn bè hò hét và dường như mọi người đang sưởi ấm trước tiết trời mùa thu se lạnh. Trên sân trường, rải rác vài chiếc lá rơi. Tôi bảo bố mẹ ra xe đợi, tôi tin ngày tốt nghiệp sắp đến và ai cũng vậy. Nhìn dãy ghế dài cạnh sân tập của trường. Tôi nhớ.
Lần đầu đặt chân đến đây cách đây 4 năm, tôi đã gặp rất nhiều điều. Trái tim tôi đã phải chịu đựng rất nhiều kể từ đó. Cảm thấy vừa buồn vừa tiếc… Đột nhiên tôi nhìn thấy Ni đang bước dọc hành lang trong bộ đồ công sở. Thực lòng tôi không biết phải làm gì trong tình huống này. Nhi lớn hơn tôi và tôi nghe nói một số bạn bè của tôi còn nhút nhát, nhưng Nhi đang học lên cao hơn và cố gắng trở thành giảng viên của trường. Tôi thực sự xấu hổ khi nghĩ về những gì mình đã làm ngày hôm đó. Tôi hy vọng Nhi sẽ không đi theo tôi.
Bước đi và ngoảnh lại, Ni dường như đã biết. Tôi nghĩ cô ấy trông buồn khi cô ấy cười. Vâng, mọi người đều phải khác nhau và mọi người đều phải trưởng thành.
Sau khi tốt nghiệp, tôi đã tìm được việc làm. Thực tế là gia đình tôi đã giúp đỡ tôi. Tôi có một người anh trai, những ngày đầu mới đến Hà Nội, có người nhắc đến việc tôi sống với anh ấy. Anh ấy tốt nghiệp trước tôi hai năm. Khi tôi ba tuổi, anh đã dần ổn định và đang làm việc ở một công ty khá tốt có chi nhánh ở Hà Nội và thành phố. Bệnh cơ tim phì đại. Nhiều hơn năm ngoái. Khi tôi bắt đầu nghỉ việc ở cửa hàng của anh Tân. Sau này được anh trai mời về làm ở công ty đó cũng chỉ là phòng thống kê thôi nên tôi làm ở đó tương đối nhàn nhã. Tôi không hề liên lạc với bất kỳ cô gái nào trong thời gian đó. Chi, bé Phương Anh… đều biến mất, như đi ngang qua cuộc đời tôi. Tôi cảm thấy thật thư thái khi chỉ có gia đình cùng làm việc và học tập.
…À, khi tôi nghỉ việc thì Hoài đã lấy chồng được hai tháng rồi…
… Các bạn đang đọc truyện “Mãi Yêu Em – Tập 2” từ: https://truyensxphatrinh.com
Sau khi tốt nghiệp, anh tôi kể với tôi về việc làm. Thông tin chi tiết như sau: – Công ty chúng tôi có chi nhánh ở phía Nam, chắc các bạn cũng biết phải không?
Lúc đó tôi đang ăn nên lờ đi những gì anh ấy nói và chỉ im lặng. – Vâng, có câu hỏi gì không? – À…công ty tôi có một dự án cung cấp nguyên liệu lớn ở phía Nam. Nhưng ông chủ nói rằng xung quanh bạn không có ai có thể tin tưởng được. bạn hiểu không? – Vâng, tôi hiểu rồi, cứ đi đi… – Sếp yêu cầu tôi ở đó vài tháng, quản lý nguyên liệu cho đến khi hết sản phẩm bên trong rồi về nhà… Nhưng tôi kẹt quá…
Ông Cường liên tục gãi đầu. Tôi ngồi xuống ăn trưa một cách bình tĩnh. – Vợ của anh ấy…
Nói đến đây tôi mới nhớ ra vợ anh ấy là cô Joan vừa mới sinh em bé. Có lẽ đó là lý do tại sao anh ấy không muốn rời xa gia đình mình. Phải nói rằng, hiếm khi có hai anh chị em yêu nhau lâu như vậy kể từ thời đi học (điều mà tôi đã đề cập ở cuốn đầu tiên), nhưng việc kết hôn chắc chắn là như vậy. Tôi ngưỡng mộ hai người này đến mức không thể bù đắp được… – Tôi hiểu rồi. Bạn muốn tôi đi thay bạn phải không?
Gương mặt Cường có chút ngượng ngùng nên cười rất thoải mái. – Thôi, chúng ta là anh em nên có gì phải xấu hổ cả. Không có em, chắc chắn anh vẫn phù phiếm như vậy. Hơn nữa, tôi vừa mới ra trường, rời xa gia đình và lớn lên khắp nơi. Bạn là ai?
Anh vẫn ngần ngại nhìn. – Nhưng dù anh có muốn để tôi đi hay không thì tôi cũng quan trọng. Trách nhiệm của tôi là bắt anh trai tôi phải chịu trách nhiệm này… rất tiếc… – Tôi hiểu rồi, anh trai…tôi tin mình có thể thuyết phục được bố mẹ. Anh cứ ở nhà chăm sóc em nhé…
Anh Cường nhìn có vẻ ấn tượng. Hai anh trai tôi đều là anh em nên tôi nghĩ đi xa đến mức này cũng không phải là điều xấu. – Khi nào bạn sẽ rời đi? – Còn hai tuần nữa. Cảm ơn bạn trước nếu tôi có thể. Nếu đi được nhớ báo cho mình và bạn vẫn sẽ sắp xếp nhé! – Đúng…
Sau ngày hôm đó, khoảng một tuần sau, tôi đưa nó cho bố mẹ. Sau một hồi thuyết phục, bố mẹ tôi cũng đồng ý cho tôi ra đi. “Tôi thường tâm sự với mẹ”, cô nói. – Thế đấy… Mấy năm gần đây chỉ có anh trai cậu ở nhà, nơi cậu qua đời… Giờ cậu đã tốt nghiệp và muốn đi tiếp. Giống như bạn ghét ở nhà…nhưng bạn đang ở độ tuổi đôi mươi…và có công việc ổn định nên đừng lo lắng về việc ở nhà và kết hôn…thế thôi…
Tôi biết mẹ tôi chỉ giận tôi, nhưng mẹ yêu tôi. Tôi đang đùa đấy. – Vậy lần này anh vào Nam sẽ chọn một cô cho mẹ duyệt… – Ừ, để xem anh chọn được ai không?
Về phần bố tôi, ông thường nhắc nhở tôi phải suy nghĩ kỹ trước khi làm việc và giải quyết vấn đề ngay từ đầu. Về phần anh tôi, anh chỉ ra lệnh, vỗ vai tôi bảo tôi về sớm kẻo bố mẹ tôi không đợi. Bạn đã trưởng thành và không còn hiền lành như xưa nữa. Hình như là con trai lớn.
Sau khi chuẩn bị cẩn thận mọi thứ, tôi bắt đầu đi về phía nam. Ngày tiễn tôi có gia đình Anh Cường, gia đình tôi, một số bạn học đại học, quê hương ở rất xa nhưng họ vẫn muốn đến tiễn tôi và cả bạn thân Long nữa. Tôi cảm thấy vừa vui vừa lo, khác hẳn với việc phải rời nhà đi học. Nhưng khởi nghiệp ở đây vẫn còn rất xa nhà và tôi nghĩ vẫn có sự khác biệt lớn. Tôi thực sự không nghĩ mình sẽ có ngày này các bạn ạ. Tuy nhiên, nó đã xảy ra. Tôi nghĩ cuộc sống rất khó khăn. Khi còn đi học, tôi thích một chuyên ngành và vào đại học nhưng lại không học đúng chuyên ngành. Sau khi tốt nghiệp, anh vào làm cho một công ty thuộc ngành hoàn toàn khác. Cảm giác như có bằng cấp nhưng chẳng có giá trị gì cả. Trong lòng nghĩ đến, hắn đột nhiên thở dài.
Vì công ty chi trả toàn bộ chi phí đi lại nên tôi đáp máy bay vào miền Nam. Vì đây là lần đầu tiên tôi đến đó nên tôi cảm thấy rất tệ. Tôi ngồi lên nó cứ kêu vo ve. Tôi bị say tàu xe mãn tính và không quen đi máy bay nên rất mệt. Nhìn mọi người xung quanh, ai cũng thấy thoải mái và dễ chịu. Tôi chỉ ngồi nhìn các tiếp viên…nằm xuống và không suy nghĩ, tôi đi đêm mà không ngủ được vì mắc một căn bệnh suy nghĩ nhiều. Hãy tiếp tục chờ đợi và xem mọi thứ có ổn không.
Trong thời gian đó, tôi rất thích kiếm tiền. Bất cứ khi nào công ty có dự án nào là tôi sẽ lao vào ngay. Hiển nhiên ông chủ cũng biết tôi, mà Anh Cường lại là trợ lý của ông chủ nên đương nhiên chọn tôi. Nhưng hãy tham gia chuyến tham quan này. Anh Cường cho biết, nếu đủ tiêu chuẩn đảm nhận công việc sẽ nhận được nhiều quyền lợi “thăng cấp”. Thế nên tôi thấy hay nên không từ chối.
… Các bạn đang đọc truyện “Mãi Yêu Em – Tập 2” từ: https://truyensxphatrinh.com
Tôi nghĩ tôi sẽ chỉ giải quyết công việc. Nhưng ai ngờ vào Nam lại gặp nhiều chuyện đến vậy. Bây giờ ngồi viết mà cảm giác như mọi chuyện mới xảy ra ngày hôm qua.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.