Mẹ kế dâm đãng – truyện người lớn hay

Có lần anh đậu trước chợ trên chiếc Mercedes màu đen bóng loáng. Vài cặp mắt liếc nhìn chiếc xe sang trọng, không giấu được sự khao khát.

Hoa bước ra khỏi chợ đẩy một chiếc xe chở đầy đồ ăn chất lượng. Giống như bất kỳ người phụ nữ nào tự cho mình là xinh đẹp, Hòa giả vờ lùi lại một bước, vuốt thẳng áo rồi đeo chiếc kính râm đắt tiền lên khuôn mặt trái xoan luôn hồng hào, như tượng trưng cho một người phụ nữ ở độ tuổi đầu 30 đang sống một cuộc sống quyền lực. tình huống.

Meg dang dang

Không dám để vợ đợi quá lâu, anh Thời vội bước xuống xe, mở cốp, loay hoay dọn đồ vào xe, hỏi một câu để lấy lòng vợ:
– bạn có mệt không?
Hòa vừa trả lời xong câu chuyện. Tuy rằng trên mặt hắn không khỏi có chút khó chịu:
——Thấy mới tin, còn hỏi gì nữa?

Sau đó Hoa giả vờ mệt mỏi, mở cửa bước vào ngồi xuống, để lại người chồng già đang loay hoay với đống bừa bộn ở hàng ghế sau.

Gần đây, Hoa thường nói chuyện với chồng ngắn gọn như thế này. Nhiều khi đêm nằm suy nghĩ, Hòa cảm thấy điều này thật sai trái nhưng bản thân Hòa cũng không hiểu tại sao mình lại có thái độ thô lỗ như vậy với một người đàn ông hiền lành, giản dị, đồng thời cũng là ông chủ của một doanh nghiệp tương đối ổn định. lời nói. Điều quan trọng nhất là anh Thời đã đưa Hoa về nhà và chăm sóc cô ngay từ khi cô mới đặt chân đến Mỹ.

Đọc tiếp  Cuộc sống – Đá quý

Nhớ cách đây 10 năm, khi mới được phép định cư ở vùng Đông Bắc nước Mỹ, Hoa nhận công việc rửa bát với mức lương tối thiểu trong một nhà hàng Trung Quốc. Mỗi ngày chị phải làm việc vất vả từ 10 giờ sáng đến 12 giờ trưa mới có được 30 đồng tiền mặt. Làm việc chưa đầy một tháng, cánh tay vốn trắng nõn mịn màng của anh giờ đã bị nước xà phòng bẩn làm loét. Buổi tối về nhà, tắm xong tôi leo lên giường nhưng tay ngứa đến nỗi không ngủ được.

Hãy cảm thấy tiếc cho bản thân, nhưng bạn sẽ sống thế nào nếu không làm gì? Hàng ngày, đặc biệt là vào mùa đông, Hoa vẫn phải đội tuyết để đi làm ở bến xe buýt. Bước vào căn bếp bẩn thỉu để làm việc giống như một món nợ cả đời phải trả.

May mắn thay, có một người bạn gái bằng tuổi anh tên Hoa đến Cali. Sau khi hỏi thăm một số điều kiện sống, Hoa quyết định nghỉ việc và mua vé máy bay đi du lịch đến thiên đường trong lòng.

Sau vài ngày nghỉ ngơi và lang thang, Cali và Hòa được bạn bè giới thiệu vào làm ở một cửa hàng quần áo, mức lương không cao hơn bao nhiêu so với thợ rửa bát.

Đọc tiếp  câu hỏi

Nhưng chính tại đây, một nàng tiên đã nhẹ nhàng dùng cây đũa phép gõ nhẹ vào đầu Hoa, Hoa biến thành một thiếu nữ xinh đẹp và mạnh mẽ. Nàng tiên đó chính là ông Thôi, chủ tiệm may, nhưng đáng tiếc cây đũa phép của ông rất yếu.

Khi đó, công việc kinh doanh của anh đang suôn sẻ thì đột nhiên vợ anh qua đời trong một vụ tai nạn ô tô, để lại hai cô con gái chưa đầy 10 tuổi. Ông Thời sững sờ. Sau khi chôn cất vợ, ông Thôi đã nhận được số tiền bồi thường lớn từ phía bên kia cũng như số tiền bảo hiểm nhân thọ mà hai vợ chồng đã mua từ lâu.

Anh Thời nhớ nửa vợ nửa con, không có người quản lý cửa hàng nên một mình anh không thể gánh vác được.

Chỉ sáu tháng sau khi vợ mất, Thời trông hốc hác và cơ thể teo lại. Anh ấy gần 10 tuổi.

Chính trong thời gian này, anh gặp được cô thợ may Hoa trẻ trung, xinh đẹp, khỏe mạnh nhưng vẫn độc thân.

Thế là, hơn một tháng sau khi đến Cali, trong một đám cưới nhỏ được tổ chức trong vòng thân mật, Hoa bất ngờ trở thành bà Thời, chủ một công ty may mặc ở Little Sài Gòn, thủ đô Hoa kiều của Việt Nam.

Đọc tiếp  Dì Thư Là Con Chó Cái Của Hùng – Truyện Dâm

Giọng nói của anh Thời vang vọng bên tai Hòa khiến Hòa phải dừng lại đoạn phim quá khứ đang hiện lên rõ ràng trong đầu.
– Bạn có cần đi mua sắm gì nữa không? Nhân tiện, tôi cũng sẽ đưa bạn đến đó.
Như để bù đắp cho những lời khó chịu vừa rồi, Hoa ngọt ngào trả lời:
– Tôi không có gì để mua cả. Nhưng chạy qua đó đi, anh phải mua cho em mấy cái áo sơ mi mới.
– Đừng lo lắng cho tôi. Bạn có thể mặc nó theo cách bạn muốn.
–Sao cậu có thể nói thế được? Dù thế nào đi chăng nữa, ông chủ cũng ăn mặc luộm thuộm chỉ để chọc cười nhân viên.
Ông Thời giả vờ cười, nói để giấu sự mộc mạc:
– Anh ấy làm việc chăm chỉ trong nhà máy cả ngày. Đi đâu cũng phải ăn mặc chỉnh tề.
Hoya bất giác cau mày. Cô ấy nói trong một hơi thở:
– Tôi không nhớ bạn. Không sao đâu, nhưng ít nhất bạn phải nghĩ đến tôi.
– Vậy tôi sẽ không cấm bạn mua bất cứ thứ gì?
– Anh chậm quá đấy. Nếu bạn ăn mặc sang trọng còn tôi trông luộm thuộm thì người khác sẽ thấy gì ở bạn?
Sàn xanh mới mang đến cho bạn một thế giới mới

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận