mẹ kế là sừng

phần 1

Anh Thời kéo ra chợ trên chiếc xe ô tô màu đen bóng mới. Vài cặp mắt liếc nhìn chiếc xe sang trọng, không giấu được sự khao khát.


Hoa đẩy một chiếc xe chở đầy đồ ăn cao cấp từ chợ về. Giống như bất kỳ người phụ nữ nào cho rằng mình xinh đẹp, Hoa giả vờ lùi lại một bước, vuốt thẳng áo và đeo một cặp kính râm đắt tiền trên khuôn mặt trái xoan mà ngày đầu cô luôn có màu đỏ và hồng như biểu tượng của sức mạnh phụ nữ. Nhiều tuổi, sống trong hoàn cảnh sung túc về vật chất.

Không dám để vợ đợi quá lâu, anh Thời vội bước xuống xe, mở cốp, loay hoay dọn đồ vào xe, hỏi một câu để lấy lòng vợ:

– bạn có mệt không?

Hòa vừa trả lời xong câu chuyện. Tuy rằng trên mặt hắn không khỏi có chút khó chịu:

——Thấy mới tin, còn hỏi gì nữa?

Sau đó, giả vờ mệt mỏi, Hoa mở cửa xe, bước vào ngồi xuống, để lại người chồng già đang loay hoay với đống đồ đạc bừa bộn ở hàng ghế sau.

Gần đây, Hoa thường áp dụng cách nói chuyện ngắn gọn này với chồng. Nhiều khi nằm suy nghĩ trong đêm, Hòa cảm thấy điều này thật sai trái nhưng chính Hòa cũng không hiểu tại sao mình lại có thái độ và lời nói thô lỗ như vậy với một người đàn ông hiền lành, giản dị nhưng cũng là một người chủ tương đối ổn định. cơ chế. Điều tuyệt vời nhất là anh Thời đã đưa Hoa về nhà từ ngày cô mới đặt chân đến Mỹ.

Nhớ cách đây 10 năm, khi mới được phép định cư ở vùng Đông Bắc nước Mỹ, Hoa nhận công việc rửa bát với mức lương tối thiểu trong một nhà hàng Trung Quốc. Mỗi ngày, chị phải làm việc vất vả từ 10 giờ sáng đến 12 giờ đêm mới có được 30 đồng tiền mặt. Làm việc chưa đầy một tháng, cánh tay vốn trắng nõn mịn màng của anh đã bị nước xà phòng bẩn làm loét. Buổi tối về nhà, tắm xong tôi leo lên giường nhưng tay ngứa đến nỗi không ngủ được.

Hãy cảm thấy tiếc cho bản thân mình, nhưng bạn sẽ sống thế nào nếu không làm vậy? Hàng ngày, đặc biệt là vào mùa đông, Hoa vẫn phải đội tuyết để đi làm ở bến xe buýt. Bước vào căn bếp bẩn thỉu để làm việc có thể khiến bạn cảm thấy như một món nợ cả đời phải trả.

May mắn thay, có một người bạn gái bằng tuổi anh tên Hoa đến Cali. Sau khi hỏi thăm một chút về điều kiện sống, Hoa quyết định nghỉ việc và mua vé máy bay đi du lịch đến thiên đường trong lòng.

Sau vài ngày nghỉ ngơi và lang thang, Cali và Hòa được bạn bè giới thiệu vào làm ở một cửa hàng quần áo, mức lương không cao hơn bao nhiêu so với công việc rửa bát.

Nhưng chính tại đây, một nàng tiên đã dùng cây đũa phép gõ nhẹ vào đầu và biến thành một thiếu nữ xinh đẹp và mạnh mẽ. Nàng tiên đó chính là ông Thôi, chủ tiệm may, nhưng đáng tiếc cây đũa phép của ông rất yếu.

Khi đó, công việc kinh doanh của anh đang suôn sẻ thì đột nhiên vợ anh qua đời trong một vụ tai nạn ô tô, để lại hai cô con gái chưa đầy 10 tuổi. Ông Thời sững sờ. Sau khi chôn cất vợ, ông Thôi đã nhận được số tiền bồi thường lớn từ phía bên kia cũng như số tiền bảo hiểm nhân thọ mà hai vợ chồng đã mua từ lâu.

Đọc tiếp  Thừa nhận bạn gái nói dối chuyện còn trinh

Anh Thôi nhớ một nửa vợ và một nửa con. Cửa hàng không có người quản lý và anh không thể tự mình gánh vác cả hai.

Chỉ sáu tháng sau khi vợ qua đời, ông Thôi trông hốc hác, cơ thể ngày càng gầy đi. Anh ấy gần 10 tuổi.

Chính trong thời gian này, anh gặp được cô thợ may Hoa trẻ trung, xinh đẹp, khỏe mạnh nhưng vẫn độc thân.

Thế là, hơn một tháng sau khi đến Cali, một đám cưới nhỏ và thân mật được tổ chức, Hoa nghiễm nhiên trở thành bà Thời, chủ một công ty may mặc ở Little Sài Gòn, thủ đô Hoa kiều của Việt Nam.

Giọng nói của anh Thời vang vọng bên tai Hòa khiến Hòa phải dừng lại đoạn phim quá khứ đang hiện lên rõ ràng trong đầu.

– Bạn có cần đi mua sắm gì nữa không? Nhân tiện, tôi cũng sẽ đưa bạn đến đó.

Như để bù đắp cho những lời khó chịu vừa rồi, Hoa ngọt ngào trả lời:

– Tôi không có gì để mua cả. Nhưng chạy qua đó đi, anh phải mua cho em mấy cái áo sơ mi mới.

– không phải lo lắng về tôi. Bạn có thể mặc nó theo cách bạn muốn.

– Sao bạn lại có thể nói điều đó? Dù thế nào đi chăng nữa, ông chủ cũng ăn mặc luộm thuộm chỉ để chọc cười nhân viên.

Ông Thời giả vờ cười, nói để giấu sự mộc mạc:

– Anh ấy làm việc chăm chỉ trong nhà máy cả ngày. Đi đâu cũng phải ăn mặc chỉnh tề.

Hòa vô tình trở nên gắt gỏng. Cô ấy nói trong một hơi thở:

– Tôi không nhớ bạn. Không sao đâu, nhưng ít nhất bạn phải nghĩ đến tôi.

– Vậy tôi sẽ không cấm bạn mua bất cứ thứ gì?

– bạn quá chậm. Nếu bạn ăn mặc sang trọng còn tôi trông luộm thuộm thì người khác sẽ thấy gì ở bạn?

Ông Thời bỗng hiểu ra. Anh tự trách mình đã không cẩn thận. Anh 55 tuổi còn Hoa mới 30. Đó là lý do năm ngoái Hòa ép anh mua xe mới, nói là để hai vợ chồng làm ăn, khoe khoang, dù xe cũ của anh vẫn còn tốt. Anh phải chiều lòng vợ bằng cách tặng chiếc xe cũ cho hai con riêng là Ngọc và Nga, sau đó mua xe mới để chiều lòng người vợ trẻ.

Chiếc xe đen bóng của cặp đôi chạy vòng quanh nhưng vẫn không tìm được chỗ đậu. Ông Thời thể hiện một cử chỉ lịch sự mà sau này ông mới biết được. Anh ta đỗ xe trước cửa, bảo Hảo xuống xe, đạp ga cho xe chạy về phía trước, rồi hét qua cửa:

– Anh vào đó cho mát trước, đỗ xe xong tôi sẽ vào.

Hoya quá lười để trả lời. Nhưng thú thật, Hoa không thích đi cùng chồng cũ nên đi thẳng tới cửa hàng mua sắm.

Khi đến quầy bán quần áo và đang loay hoay lựa chọn, Hòa chợt cảm thấy ngứa ngáy ở lưng. Bản năng mách bảo Hoa rằng có ai đó đang theo dõi cô. Hòa vén áo lên giả vờ nhìn rồi quay lại, như muốn nhìn rõ nhờ ánh sáng bên ngoài nhưng lại thấy một đôi mắt đang nhìn mình đầy khao khát. Khi nhìn thấy Hoa, người đàn ông ngạc nhiên nói:

– Ừm. Tôi tưởng ai đó là em gái tôi.

Hoắc cũng cười thầm trong lòng. Trong đầu tôi hiện lên một người, hóa ra là Luân, em họ của anh Thời. Anh đã theo đuổi cô từ ngày đầu tiên làm việc ở xưởng may của Luân.

Đọc tiếp  Cha Và Vợ - Phần 1

Trên thực tế, Luân không hề có quan hệ gì với ông Thôi. Luân là bạn học của cô Thời ở Việt Nam. Khi họ đến Mỹ và gặp lại nhau, tình bạn của họ ngày càng sâu sắc. Vì vậy, ông Thời coi Luân như em trai. Ngoài công việc ở văn phòng, Luân còn đến cửa hàng giúp đỡ anh Thời những vấn đề về sổ sách, kế toán. Sau này bà Thôi qua đời, tình cảm anh em cũng không còn thân thiết như xưa nữa. Luân vẫn đến làm thêm một, hai tiếng mỗi ngày cho anh Thời.

Luân cũng tỏ ra thích thú khi Hòa mới vào nghề nhưng sau đó Thời lại mất đi lợi thế. Anh không cảm thấy buồn về điều đó, nhưng anh cũng cảm thấy có chút tiếc nuối. Dù sao đi nữa, việc ở cùng Hoa vào ban đêm ở vùng đất xa lạ này cũng không đến nỗi khó khăn lắm.

Hòa dường như đọc được suy nghĩ của Luân và thì thầm:

– Bạn nghĩ cô gái nào?

– Đúng vậy, nhìn người đẹp mà mình không thấy là tội lớn… Hôn Hoa.

Hòa đoán anh Thôi vẫn đang lo tìm chỗ đậu xe nên mạnh dạn hơn:

– Khi nhìn thấy một người đẹp, bạn chỉ muốn nhìn người ấy thôi sao? Ngoài nụ hôn ra bạn còn muốn gì nữa? Chỉ cần thề.

Luân đã thích Hoa từ lâu nhưng không muốn phá hỏng hạnh phúc của anh nuôi nên mỗi lần nhìn thấy Hoa đều phải giữ vẻ mặt bình tĩnh.

Lần này, ông nhìn thấy rõ ràng rằng cuối cùng ông Thôi sẽ bị Hòa cắm mấy cái sừng vào đầu.

Nếu một thiếu nữ si tình sống với người chồng già yếu như ông Tài thì việc ngoại tình chỉ còn là vấn đề thời gian.

Luân nghĩ thầm: “Gặp người đàn bà như Hòa, mình không chơi thì người đàn ông khác cũng chơi…” Anh liền giả giọng ăn chơi để phù hợp với cách nói của Hòa:

– Ai chửi thề thì chửi thề. Dù tôi có thề thế nào thì cô ấy cũng sẽ bẻ cổ tôi mà chết.

– Chuyện này thế nào rồi?

– Bởi vì bất cứ khi nào tôi nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp, tôi đều muốn ăn sống cô ấy ngay lúc đó.

Hòa cười ngặt nghẽo. Khi cười, đôi mắt cô nheo lại, trông vô cùng dâm đãng khiến mặt Luân càng nóng hơn. Hứa trả lời Luân:

– Muốn ăn thì không thiếu chỗ ăn đâu. Không cần phải vội vàng ăn ngay tại chỗ. Nhưng bạn có dám hôn không?

Thấy Hoa có vẻ bạo dạn, Luân muốn dụ dỗ thêm vài câu, nhưng chợt nhìn thấy anh Thời đang bước vào cửa, anh Thời chưa kịp đến gần, Luân vội nói:

– Hãy nghĩ đến việc ăn nó lần nữa.

Hòa lớn tiếng trả lời, cố ý để ông Thời nghe thấy để tránh nghi ngờ:

– Bất cứ lúc nào.

Nói xong Hoa mỉm cười trông rất vui vẻ.

Anh Thời vừa bước tới đã nhìn thấy vợ đang nói chuyện cười đùa với Luân, anh cũng đăng tải:

– Có gì mà buồn cười vậy?

Bà Hà trả lời chồng:

– Tình cờ tôi gặp anh Luân, anh ấy rủ tôi đi ăn tối với anh vào hôm khác.

Ông Thôi vẫn vô tình trả lời một câu hỏi rất có lý:

– Nếu tôi ăn thì tôi ăn một mình với anh ấy. Mình bận quá nên không có thời gian đi.

Đọc tiếp  Mây mưa và vợ anh

Câu trả lời của anh Thời khiến Hoa và Luân cười đến mức muốn ngã xuống sàn.

Ông Thôi ngạc nhiên nhìn hai người rồi nhanh chóng giải thích:

– Tôi muốn mời bạn đi ăn tối với tôi. Cô ấy nói nếu cô ấy đi thì tôi sẽ đi một mình và cô ấy không thích đi ăn ngoài. Và anh ấy nói nếu anh ấy đi thì cô ấy sẽ đi một mình và anh ấy sẽ bận…

Lời nói của Luân khiến ông Thôi mỉm cười. Trong lòng anh cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Điều này có nghĩa là vợ anh chỉ thích ở nhà ăn cơm cùng chồng con chứ không thích ra ngoài. Anh vui vẻ nói:

–À, đó là điều chú Luân đã nói. Một ngày nào đó tôi và chồng sẽ đi ăn cơm với chú.

Luân đứng đó, nói vài câu lịch sự rồi rời đi. Trước khi bước đi, thấy anh Thời đang cầm cà vạt kiểm tra nên liếc nhìn Hòa. Hứa cũng có động thái tương tự. Luân tự nhủ: “Quên đi.”

Ông Thôi mở cửa bước vào phòng thì thấy Hòa vẫn còn thức. Cô ấy đang mải mê đọc một cuốn tạp chí. Tất cả những gì anh nhìn thấy trên bìa cuốn sách là bức ảnh một cặp đôi khỏa thân trong tư thế trông giống như họ đang quan hệ tình dục.

Hòa vẫn phớt lờ anh. Cô nằm ủ rũ trên chiếc giường bông mềm mại. Chiếc váy ngủ trễ vai, để lộ bộ ngực đầy đặn của cô.

Dù sinh ra trong một gia đình không mấy giàu có nhưng Hoa lại may mắn có gu thẩm mỹ rất thơm. Đối với mỗi người phụ nữ, làn da trắng ngần và vóc dáng cao ráo cũng đủ khiến đàn ông mê mệt. Ahua ngày nay với khuôn mặt trái xoan, lông mày hình lưỡi liềm và đôi mắt ca-rô trông vô cùng dâm đãng. Chiếc mũi dừa thẳng, đôi má lúm đồng tiền và cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu. Số tiền này đủ khiến một người đàn ông phát điên, chưa kể đôi chân dài bất tỉnh chỉ cần nhìn thôi cũng đủ khiến anh ta muốn lao tới, dang rộng, cắn xé để thỏa mãn bản năng thú vật của mình.

Ông Thôi nhìn vợ, một ít nước miếng trào ra trong cổ họng, ông vội vàng nuốt xuống.

Anh nhẹ nhàng nằm xuống cạnh vợ, cúi đầu đọc sách. Toàn bộ trang hiển thị một cặp vợ chồng nước ngoài đang quan hệ tình dục. Trong ảnh, cô gái tóc vàng đang nằm ngửa trên giường, mắt nhắm nghiền, miệng há hốc, hàm răng nghiến chặt, như không muốn phát ra một tiếng rên rỉ sung sướng. Chân của cô gái dang rộng. Chàng trai vùi mặt vào đám lông mu cực dày màu vàng của cô gái. Chiếc lưỡi của anh đưa ra, thọc vào giữa âm hộ cô gái và liếm.

Tay anh trượt xuống dưới đùi cô gái, như muốn ngăn cản sự vùng vẫy của cô.

Từ giữa hai đùi của cậu bé, con cặc to lớn, cứng cáp của cậu đã duỗi thẳng hoàn toàn như một quả cà tím, trong tư thế sẵn sàng.

Ông Thời quay lại nhìn vợ. Ánh mắt Hoa trở nên điên cuồng. Mặt cô đỏ bừng như lên cơn sốt. Ông Thời không nói gì. Anh chộp lấy cuốn sách, sau đó đưa tay kéo mạnh, để dây áo ngủ của cô tuột xuống, để lộ bộ ngực tròn trịa của Hoya hiện ra trước mặt anh như hai quả táo sao.

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận