Tập 1
Sáng chủ nhật, một buổi sáng yên tĩnh. Tôi đang cố gắng chuẩn bị đi nhà thờ cùng với các con nhỏ và mẹ chồng trung niên đã ngoài năm mươi. Nhưng người vợ xinh đẹp và tài năng của tôi có lẽ đang ăn tối. Tôi xin tự giới thiệu mình là “Thái” và vợ tôi là “Ha”. Cô ấy kém tôi 6 tuổi, suýt đoạt ngôi á quân cấp 3. Hà vợ tôi có nước da trắng tự nhiên, dáng người cao ráo, khuôn mặt gần như hình chữ V và chiếc mũi gọn gàng, trông rất xinh đẹp.
Hà trở về quê hương vào mùa hè này sau khi cùng tôi định cư ở miền Tây hơn sáu năm. Cô ấy đi một mình vì tôi không có nhiều ngày nghỉ trong mùa hè, và nếu cộng tất cả những ngày nghỉ ốm, nghỉ phép cộng với hai chuyến bay đi bay về cuối tuần thì chỉ có ba tuần. Thằng bé luôn bám tôi và bà ngoại hơn mẹ nên Hà đi một mình. Tôi biết cô ấy hơi buồn vì không có ai đáp lại nhưng tôi đã động viên cô ấy
—“Đến đó một mình và tự do dạo chơi”
Tôi vẫn nhớ câu trả lời của cô ấy
-“Chồng mà để vợ lang thang như thế này, không sợ gặp lại bạn cũ sao?”
Tôi cũng trêu chọc cô ấy
– “Gặp vợ tôi đi, để xem… Mười năm không gặp, tôi nghĩ tình yêu đã cũ rồi. Chúng ta có nhận ra nhau hay… lờ nhau khi gặp nhau?”
Sau đó cô ấy trả lời:
– “6 năm chứ không phải 10 năm”
Tôi ngay lập tức tóm lấy cô ấy và buộc cô ấy phải giải thích
——”6? Tôi đã biết bạn từ mùa hè năm ngoái…bạn đang lén lút sau lưng à?
Vợ tôi lúc đó rất sốc và nhanh chóng sửa lại.
– “Không… ý tôi là người yêu cũ của tôi chưa tới 10 tuổi… nhưng tôi không nhớ chính xác cách đây bao lâu.”
Tôi nhìn cô ấy bằng đôi mắt đạn và dọa trêu cô ấy
– “Anh ha…nếu anh muốn gì thì cứ nói với tôi và tôi sẽ rất cởi mở, nhưng nếu anh lén lút không báo thì anh sẽ gay gắt như bọn Hồi giáo đó ha…bắt anh rồi về nhà, che đậy bản thân với một cái bao tải và chỉ hiện hai mắt.
Khi tôi đang chìm đắm trong suy nghĩ thì bỗng nhiên có tiếng chuông lớn từ iPhone của tôi vang lên. Khi tôi nhìn thấy danh tính người gọi, đó là vợ tôi, Hà. Cô ấy đang gọi từ một ứng dụng mạng xã hội.
– “Chào chú chúc” tôi trả lời điện thoại
–
——”Chào chồng? Chồng ơi, anh có nghe thấy không? Có tiếng haha phát ra từ tai nghe
– “Ừ, là chồng tôi… anh làm ồn ở đâu thế?” Tôi hỏi ngay.
– “Tôi đang đi chơi với bạn bè… bạn và gia đình chưa đi nhà thờ à?” Hà đáp.
–“Mọi người đang chuẩn bị ra ngoài…Mọi người có đi cùng người khác không?” Tôi trả lời và hỏi với giọng hơi lo lắng.
– “Em đi một mình… Chú Hải vừa mang đến cho em.”
–“Vậy khi về sẽ làm gì? Cậu đã gọi chú Hải đến đón chưa? Tôi hỏi, rất lo lắng, vì ở quê mình giao thông phức tạp, an ninh ban đêm cũng phức tạp.
– “Ừ…tôi biết…nếu có chuyện gì xảy ra, tôi sẽ nhờ bạn bè hoặc bắt taxi về nhà…” cô trả lời.
– “Ừ…nếu vậy thì hãy cẩn thận…tốt hơn hết là bảo đảm an toàn cho bạn bè” tôi nói
– “Ừ… bây giờ chồng tôi bảo tôi nói chuyện với các con và mẹ một lúc,” cô trả lời.
– “Ừ…vậy đợi chút, tôi lên phòng mẹ đưa điện thoại cho mẹ” Tôi nói rồi bước nhanh sang phòng mẹ chồng.
–
Mẹ chồng tôi ra mở cửa trong bộ áo dài thanh lịch và kín đáo. Tôi đưa điện thoại cho mẹ chồng và bé dễ dàng nói chuyện với Hà. Sau đó khi tôi lấy lại điện thoại thì cuộc gọi đã kết thúc. Tôi cảm thấy hơi buồn vì không thể nói những lời cuối cùng với cô ấy, nhưng tôi nhanh chóng cảm thấy nhẹ nhõm vì nghĩ đó là điều không cần bàn cãi. Vì vậy, trong khi Lem đưa các con và mẹ vợ đến nhà thờ thì vợ tôi, Hà, đang tham dự một bữa tiệc rất thú vị cách đó gần nửa vòng trái đất.
Quán karaoke gần trung tâm thành phố hình chữ S tráng lệ của quê hương…
Trong căn phòng ngập tràn âm nhạc, không gian mờ ảo bừng sáng bởi những ánh đèn nhiều màu sắc. Người vợ tên River, cô song ca với một người đàn ông cùng tuổi, trông khá thời trang. Đó chính là Quân, người yêu cũ của cô. Họ đã xa nhau nhiều năm không liên lạc, hôm nay lại được đoàn tụ với nhau. Tối nay Hà mặc váy xẻ sâu trông rất gợi cảm. Về phần Kwon, anh trông khá lịch lãm và khỏe khoắn trong bộ sơ mi và quần tây.
Quân là bạn cùng lớp của Hà, hai người yêu nhau suốt ba năm trung học. Mặc dù thành tích học tập của anh không tốt nhưng môn học mà anh luôn xuất sắc là giáo dục thể chất. Quân sinh ra ở một ngôi làng cao nguyên và có thể chất rất cường tráng. Khi theo gia đình lên thành phố xây dựng cuộc sống mới, anh trở nên khỏe mạnh hơn nhờ tập gym. Làn da ngăm đen của Quân khiến nhiều cô gái ngày nào cũng chỉ trích anh nhưng đêm lại mơ thấy tè ra quần.
Tuy nhiên, khi Quân nhập ngũ và trở thành người lính canh giữ bầu trời cho đất nước thì bị Tài từ phía Tây bắt cóc về làm vợ. Đến bây giờ anh vẫn còn nhớ nỗi đau đó. Vì vậy, từ khi nghỉ hưu đến nay, Quân luôn tập trung trao đổi kiến thức thực tế và phát triển công việc kinh doanh của gia đình. Chỉ trong vài năm, cuộc sống đã rèn luyện Quân thành một con người tinh vi và xảo quyệt. Lúc này đứng cạnh Hà, anh cảm thấy cơ hội giành lại những gì thuộc về mình đã đến nên đã cố gắng hết sức.
Hát xong Quân đợi Hà đi vệ sinh rồi gặp riêng cô…
– “Ôi Quân…” Hà giật mình khi bị người yêu cũ chặn đường
– “Ha, chúng ta nói chuyện riêng được không?” Quân nhẹ nhàng hỏi, có chút nài nỉ.
– “Ừm…” Cô ậm ừ đồng ý, muốn rời khỏi khu vực dễ nhìn thấy trước cửa phòng tắm.
Quân mạnh dạn nắm lấy tay Hà kéo đi. Quán karaoke này dường như không có gốc rễ ẩn giấu nào ngoài phòng nhân viên hay một phòng chứa đồ nhỏ. Quân biết nếu nhốt Hara vào một nhà kho chật chội, bụi bặm sẽ mất đi tình cảm với cô. Anh mạnh dạn kéo cô vào phòng nhân viên, đưa tiền lì xì cho hai người phục vụ rồi mở cửa phòng.
– “Sao anh lại vào phòng? Ở hành lang yên tĩnh nói chuyện cũng được.
– “Đây là chuyện riêng tư. Sẽ thật tệ nếu người quen của bạn biết được chuyện này”, Quân nói.
–“Vậy có chuyện gì thì cứ nói với anh nhé…” Hà thúc giục, vì anh đang rất lo lắng
–“Ha, sao cưới mà không từ biệt anh?” Quân hỏi.
——”Haha… Lúc đó chúng tôi đã tạm thời chia tay… Anh trai tôi trong quân đội không viết thư cho tôi.” Hà trả lời với giọng trách móc.
– “Tôi xin lỗi, cứ hai ngày nghỉ lễ tôi lại gửi thư cho bạn… và bạn trả lời”.
– “Ừ… có một lá thư viết cho Tết hàng năm… Em có biết năm đầu tiên anh nhớ em đến nhường nào không?” Hà nói, mắt cô bắt đầu rưng rưng vì biết bao kỷ niệm ùa về.
——“Xin lỗi, trong quân đội, tôi không có nhiều thời gian rảnh… Nếu không luyện tập, tôi phải bảo trì trang bị và lo hậu cần cho đội…” Quân giải thích.
– “Em biết…nhưng khi em cô đơn thì anh Thái đã đến…đúng người, đúng thời điểm nên…em xin lỗi…nhưng anh phải hiểu cho em…em” em là con gái…làm sao em có thể giống anh…” Hà vừa nói vừa thở dài, hai dòng nước mắt chảy dài trên đôi má trắng hồng xinh đẹp.
– “Ừ… em xin lỗi… là lỗi của em…” Quân nói rồi chợt ôm Hà thật chặt
Hà háo hức với những kỷ niệm đến nỗi tưởng chừng như biến thành cô gái tuổi đôi mươi yếu đuối. Cô để người yêu cũ ôm chặt mình vào lòng mà nức nở. Cô đâu biết, cô vừa rơi vào kế hoạch của Quân và rơi vào bẫy của người yêu cũ.
——”Ha…Anh nhớ em quá…” Quân thì thầm vào tai cô, để cô tiếp tục khóc.
Nhân cơ hội này, Quân hít mùi thơm trên mái tóc đen của Hà rồi thổi hơi ấm vào tai cô. Vì vậy, dù đang nức nở và có bao nhiêu kỷ niệm ùa về trong đầu nhưng cô vẫn cảm thấy một cảm giác háo hức, phấn khích. Nhịp tim của Hà tăng nhanh và anh thường xuyên bị rối loạn nhịp tim. Lúc này, cô như bị kéo hoàn toàn về quá khứ, quên mất mình hiện tại đã là một người phụ nữ đã có chồng và con.
– “Ha…Anh yêu em…Anh yêu em nhiều lắm” Quân tiếp tục tấn công
Sau khi thì thầm vào tai cô, anh nhẹ nhàng hôn lên gò má ướt đẫm nước mắt thơm hồng của cô. Thấy Hà không phản đối, Quân giơ tay lên, giả vờ lau nước mắt trên mặt cô rồi nhẹ nhàng kéo mặt cô lên. Lúc đầu Hà ngoan ngoãn làm theo nhưng sau đó cô chợt tỉnh giấc khi hơi thở của Quân phả vào mũi.
——”Ừm…” Hà vừa bắt đầu nói thì Quân đã khóa môi lại.
Sau khi hoàn toàn tỉnh táo, cô dùng cả hai tay đẩy xác người yêu cũ ra rồi quay đi một cách kiên quyết và dứt khoát.
– “Izumi…dừng lại…không được…” Hà kêu lên
– “Ha…Anh yêu em…Anh nhớ em nhiều lắm…Anh có thể cho em hôn anh lần cuối được không?” Quân van xin với giọng tội nghiệp.
– “Không… Tôi đã có chồng và có con rồi… Làm như vậy là có tội…” Cô kiên quyết từ chối và cố gắng giải thoát Hồng khỏi vòng tay siết chặt đó.
——”Ha…” Quân muốn cầu xin nhưng bị cắt ngang.
– “Buông ra… anh sẽ thả em ra ngay… hét thật to…” Hà đe dọa.
Thấy đêm nay đã đến lúc phải dừng lại, Quân buông tay và để cô ra ngoài.
–“Ha… Anh xin lỗi… Anh không có ý gì khác… Anh chỉ muốn ôm em và hôn em lần cuối, như một lời từ biệt trang trọng, Quân nói dối, nhưng giọng nói của anh ấy.” đã rất thuyết phục.
– “Ừ… ôm thì ôm thôi, còn hôn thì xin lỗi, anh không thể để em hôn được… mong anh hiểu cho”, Hà nói.
——”Ừ…Tôi hiểu rồi…Chồng cô thật có phước…Chắc chắn ông ấy đã tu luyện hơn ba đời rồi…” Quân khéo léo trả lời và khiển trách
– “Hey hi…ừ giờ tôi về phòng đây…đã lâu rồi…bạn tôi chắc nói ác lắm” Hà nói
——”Haha…cứ để họ dùng trí óc mà tưởng tượng đi…” Quân trả lời
–“Em phải lo lắng gì… Về phần tôi, nếu chồng tôi mà phát hiện ra thì tôi sẽ mệt lắm…” Hà trách móc cô rồi quay người định bỏ đi thì Quân đã nắm tay cô lại.
– “Ồ, tôi quên mất, bạn có thể cho tôi số điện thoại và địa chỉ của bạn để sau này chúng ta liên lạc được không?” Quân nói.
– “Ừ… đừng gửi thư ngẫu nhiên… Tôi là người ngày nào cũng nhận được thư nên nếu thấy thư ngẫu nhiên thì hãy chặn đi” Hà trả lời, gọi vào số điện thoại của người yêu cũ.
– “Haha… tôi có thể trò chuyện trên mạng xã hội một lúc được không?”
– “Để tôi xem bạn tài giỏi đến mức nào…nếu may mắn thì hãy nhấn nút hủy kết bạn ngay lập tức nhé” Hà đe dọa.
–“Haha… em sẽ biết… cảm ơn em…” Quân thấy cô đã lưu tin nhắn cho anh nên mỉm cười đáp lại.
——”Ừm… Tôi tự tin quá… Bây giờ tôi sẽ đợi ở đây… Tôi sẽ ra ngoài trước… Nếu chúng ta ra ngoài cùng lúc và gặp người quen, tôi sẽ giết bạn ở ngay đó” Hà nói với giọng đùa cợt.
– “Ừ…tôi biết…hehe…nhưng nếu bắt được thì họ sẽ nghĩ sao?” Quân hỏi.
Hà nghe nhưng không thèm trả lời, chỉ trừng mắt rồi bước nhanh ra khỏi phòng.
Izumi dừng lại, mỉm cười, lòng bừng sáng vì bước đầu tiên coi như đã thành công. Một khi anh nắm tay cô, ôm cô và suýt hôn cô, sớm muộn gì cô cũng sẽ bị anh chiếm hữu lần nữa. Nhưng Quân biết rằng mình phải tiến hành kế hoạch của mình càng sớm càng tốt vì không còn nhiều thời gian nữa. Một lần Hà bay tới chỗ chồng và Quân chưa lấy lại được bóng, anh không bao giờ có cơ hội thứ hai.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.