Người Mẫu Ảnh – Phần 1

phần 1
Website đã được chuyển sang tên miền mới: tuyensetv.org, các bạn nhớ nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập nhé!

– Ừm… – Ôi chúa ơi, à…ah…aaaaa…


Trong căn phòng tối, một chàng trai đang cố gắng nảy lên và cọ sát vào một cô gái. Chàng trai tựa đầu vào vai anh và cố gắng phi nước đại.

– Haha, tôi chết mất, anh ahhhh.

Nói xong, anh ta xuất toàn bộ tinh dịch của mình vào âm đạo của cô gái. Anh vẫn nằm trên người cô gái, thở hổn hển và nói:

– Phù, mệt quá. bạn cảm thấy thế nào? – Cái… cái gì thế này? – Ờ, tôi mệt quá. Bạn vẫn còn cảm thấy xấu hổ hay xấu hổ? – Anh lạ thật đấy. Thôi, tuy vẫn còn hơi lúng túng nhưng tôi sẽ cố gắng thích nghi.

Anh với tay lấy hộp khăn giấy ở đầu giường, lập tức bóc ra vài miếng đặt ngay dưới gốc dương vật để tinh dịch không rỉ ra giường khi rút dương vật ra. Dù thế nào đi nữa, đêm nay anh vẫn phải ngủ trên chiếc giường này.

——Tôi nằm xuống cho đỡ mệt, sau đó đi tắm rồi về nhà. Bạn có thể quay lại sau.

Vừa nói, anh vừa vùng vẫy lau sạch tinh dịch trộn lẫn với tinh dịch rỉ ra từ âm đạo của cô gái.

– Đúng rồi anh bạn.

Sau khi trả lời một cách mệt mỏi và nằm xuống một lúc, cô gái cử động, ngồi dậy và bước vào phòng tắm. Chàng trai dựa lưng vào ghế trong bóng tối, mỉm cười hài lòng: “Cuối cùng cũng thành công.”

– Tôi xong rồi, đi tắm đi. – Tôi hơi mệt, đây là lần đầu tiên của tôi. Thành thật mà nói, tôi không ngờ mình lại mệt mỏi đến vậy. – Thôi, Tướng quân, nằm đó đi.

Nói xong, bà lấy ra một mảnh giấy thấm, lấy đầu gà của cậu bé ra, lau sạch rồi nói:

– Được rồi, tôi về nhà đây, tôi vừa tan sở. Xin hãy tắm rửa và ăn tối. Hẹn gặp bạn vào ngày mai. – Đúng. Bạn vẫn mệt à? —Tôi không làm gì khiến bản thân mệt mỏi cả, tôi là người duy nhất loay hoay suốt thời gian qua. Được rồi, chúng ta về nhà thôi. – Được thôi em à. Hẹn gặp bạn vào ngày mai.

Nghe thấy tiếng cửa đóng, anh đưa tay ra sau đầu và mỉm cười hài lòng.

… Bạn đang đọc truyện người mẫu ảnh từ nguồn: https://truyensexnunglon.com

Anh tên Thành, con trai một ông trùm trung lưu ở Sài Gòn. Cha mẹ ông là người Huế và vào Nam cùng một gia đình khác sau năm 1975.

Với tài hùng biện và trí óc nhanh nhạy, họ đã xây dựng được một công việc kinh doanh ổn định. Công ty của bố mẹ anh nhập khẩu và phân phối sản phẩm từ các nước khác. Vì chỉ có phân phối, không có sản xuất nên trình độ chỉ ở mức trung bình, bố mẹ anh, bà Lê, cảm thấy thế là đủ. Thường khi người ta mở rộng công ty thì phải đưa người thân vào công ty làm việc cho mình vì ít nhất có sự tin tưởng và đặc biệt là bớt lo lắng người ngoài vào làm một thời gian rồi bỏ việc và mang khách đi. Ông Dũng và bà Lê chỉ có Thành là con trai duy nhất. Anh thông minh nhưng lười biếng, phải nói là cực kỳ lười biếng nên phải giữ cho công ty phát triển vững chắc mà không muốn lớn lên. Bởi vì nếu lớn lên và già đi, tôi sẽ hối hận nếu bán nó, tôi sẽ không giao công ty cho kẻ lười biếng này.

Đọc tiếp  https://truyensexnunglon.com/co-osin/

Điều duy nhất an ủi hai người là anh chàng này xuất thân từ một gia đình giàu có, nhưng anh ta không quậy phá như một số người giàu có, phá hoại gia đình, ăn uống, hút thuốc và những trò nghịch ngợm khác. Thành kể lại câu chuyện cuộc đời mình khi đi học về với chiếc máy chơi game trên tay. Với trí thông minh của mình, cuối cùng anh cũng tốt nghiệp đại học. Khi mới tốt nghiệp, bà Lê rất yêu quý con trai và đã bàn với chồng để cho con vào làm việc ở công ty. Tuy nhiên, trên đời không có ai vui vẻ sở hữu một công ty thay vì làm việc ở đó. Ông Dũng cũng đồng tình với ý kiến ​​của vợ và cho Thành làm nhân viên tạm thời một thời gian để thích nghi với công việc và đồng nghiệp trước khi thăng chức cho anh.

Tuy nhiên, dù sao anh cũng là con trai của ông chủ và là con trai duy nhất nên không ai dám nhận việc cho anh. Nó giống như “Bạn ngồi xuống chơi và tôi sẽ hoàn thành công việc dễ dàng ngay lập tức.” Những ngày đầu anh ấy rất phấn khích, nhưng sau đó anh ấy bắt đầu buồn ngủ. Sau đó, anh ấy lấy thiết bị của công ty và cài đặt trò chơi, và anh ấy sống ở nhà mẹ mình kể từ đó. Chơi game ở nơi làm việc còn tốt hơn là ngồi ở nhà vui chơi mà không mất thời gian lái xe tới lui. Cha mẹ anh mắng anh nhưng không thể đuổi anh ra ngoài. “Anh và tôi,” anh lẩm bẩm thêm vài lời nữa thì ông Đặng đóng sầm cửa lại.

Nói thêm về ông Dũng và bà Lê, hai người đưa nhau vào Sài Gòn năm 1976 khi Thanh mới 4 tuổi. Khi mới gia nhập, ông Đặng đã dùng số tiền tích lũy được để mua một chiếc xe ba bánh chở khách. Là một chàng trai trẻ có hoài bão lớn, cộng với tài ăn nói và trí nhớ tốt nên được rất nhiều thực khách yêu mến. Một lần, tôi đang đi xe đạp với một du khách người Nhật và vừa trò chuyện vừa đi xe, người hành khách này nhanh chóng nhận ra kỹ năng giao tiếp và khách hàng tiềm năng của anh Dũng tại Việt Nam nên quyết định giúp anh Dũng mở một cửa hàng nhỏ để phân phối sản phẩm của mình. Khách hàng này hiện là đại lý. Vợ chồng ông Đặng đã nắm bắt cơ hội ngàn năm có một này và nhảy vào kinh doanh. Bà Lệ đọc sách, còn ông Đông bán hàng bất kể nắng mưa. Đó là lý do tại sao họ không thể nghĩ đến việc sinh con thứ hai. Từ đó trở đi, những mối quan hệ vui vẻ của cặp đôi dần lắng xuống.

Đọc tiếp  Địt chị gái làm việc ở sân bay Nội Bài

Cho tới tối nay…

… Bạn đang đọc truyện người mẫu ảnh từ nguồn: https://truyensexnunglon.com

Đến chiều, ông Dũng nói “con và xúc xích” với Thanh rồi đóng sầm cửa lại. Anh lắc đầu chán nản, trở về phòng và ngủ đến tận đêm. Bà Lệ đánh thức anh dậy ăn tối, rồi bước vào phòng hai vợ chồng thì thầm:

– Nói thật là tôi chán quá, thưa bà. Nếu biết thì anh đã không sinh con. —Như bạn đã nói, khi tôi sinh ra đã rất đau đớn nhưng bạn không có gì phải phàn nàn cả. Anh chỉ có hạnh phúc. – Vậy là anh không vui. – Anh chàng này! Ôi trời, giờ mới nói ra điều này, lâu rồi tôi chưa làm việc này, haha. – Hãy làm điều này và có một đứa con tốt hơn. —Bạn có sức mạnh không? – Cậu nghi ngờ khả năng của tôi à? Vẫn hoạt động tốt 45 năm sau. —Vậy thì hãy ăn cô ấy khi cô ấy vẫn còn nóng.

Bà Lê bây giờ đã đạt tới cái mà người ta thường gọi là “thời kỳ đỉnh cao của tuổi thanh xuân”, bà rất muốn nhưng không dám chủ động nên phải đút cho ông Đông ăn. Không ngờ anh Đông lại đồng ý ngay. Thực ra, anh Đông đã làm hết việc nhà từ lâu rồi nhưng với cơm ăn, áo mặc, tiền bạc và sự bất ổn của công ty, vợ chồng anh chỉ làm những việc hời hợt. Anh Đông tuy là người giàu có nhưng rất yêu vợ con nên không bao giờ đi chơi với con gái. Thể chất của cháu không hề yếu nên vẫn còn khá sung sức so với lứa tuổi của mình. Đêm nay là một đêm đặc biệt. Có vẻ như sự lười biếng của Thanh khiến họ nhiệt tình hơn, giờ công ty đã ổn định, họ không còn bị ràng buộc về tâm lý nữa, anh chơi với bà Lệ cũng rất nhiệt tình. Lúc đầu, cô Lê không khỏi rên rỉ, nhưng dần dần cô phớt lờ mọi thứ, tiếng rên rỉ của cô dường như khiến cả căn phòng nổ tung.

Thanh đang đeo tai nghe chơi game và thấy khát nước. Khi đi xuống cầu thang, ngang qua phòng bố mẹ, cậu chợt giật mình. Phòng bố mẹ anh tuy được cách âm nhưng công nghệ xây dựng thời đó chưa thực sự phát triển nên chưa cách âm hoàn toàn. Don đột nhiên trở nên tức giận. Buổi chiều, rõ ràng là tôi rất giận bản thân mình, nhưng đến tối, tôi lại thấy vui vẻ và vui vẻ. Bực mình, anh lấy chai nước lạnh trong tủ lạnh rồi đóng sầm cửa lại. Ông Đông và bà Lê lập tức giật mình. “Đồ khốn nạn, khi đóng cửa tủ lạnh lại phải gây ra tiếng động lớn như vậy sao?” Ông Đông càu nhàu, đột nhiên hưng phấn lên, con cò suýt chút nữa thì rơi vào trong. Dù hai người vẫn tiếp tục nhưng họ không còn quan tâm nhiều như trước nữa vì sợ bị Thanh nghe lén hoặc nghe lén.

Đọc tiếp  món quà của thượng đế

Những đêm tiếp theo, câu chuyện vẫn tiếp tục như vậy, với tiếng bước chân của Thành, tiếng cửa tủ lạnh, rồi một ngày nọ, tiếng Thành gõ cửa phòng hai vợ chồng.

Bà Lê rất không hài lòng nên phải bàn với chồng:

– Điều đó là không thể được, thưa ông. – Tôi nên làm gì bây giờ. – Thưa ông, tôi nghĩ tốt nhất nên cho Thanh đi du học. —Nếu bạn cũng lười như anh ấy thì lúc này nên học gì nữa? – Này anh bạn, hãy nghe tôi nói này. Bây giờ Thành không thể ở đây được. Bạn thấy đấy, khi chúng ta đi dự các bữa tiệc hoặc buổi lễ, mọi người trong cộng đồng doanh nghiệp đều hỏi chúng ta con cái chúng ta thế nào rồi. Con cái của người này là bác sĩ, giáo sư hoặc thành đạt ở lĩnh vực này hay lĩnh vực khác. Tôi cho anh đi du học, ngành nào cũng được. Sau khi tốt nghiệp và lấy được bằng lái xe, tôi bảo anh đừng về. Bạn cũng có thể ẩn ở đó. ——Người phụ nữ này rất tốt bụng, làm sao có thể trốn thoát được? Nghe nói học xong sẽ về nhà nên không ai muốn ở lại. – Bỏ ra chục nghìn, làm đám cưới giả rồi ở lại. Mọi người hỏi thăm đều nói với tôi rằng anh ấy du học, được phép ở lại và hiện đang làm việc ở nước ngoài. Tôi đội mũ nhiều lần chỉ cần anh ta không quay lại, tôi sẽ làm điều gì đó vô liêm sỉ và đuổi anh ta ra khỏi ngôi nhà này. Nhưng đến tối, khi vui vẻ, tôi lại cảm thấy lạc lõng hoàn toàn.

Quả thực, người phụ nữ khi yêu là yêu hết lòng, mù quáng nhưng một khi đã nổi giận thì thực sự mất hết tâm hồn. Anh Dũng chán Thanh mấy tháng nay rồi, nghe vợ nói thế này cũng vui. Nó giống như một công việc kép. Ngày mai hai vợ chồng sẽ bàn lại chuyện đó với Thành. Thành đã giận bố mẹ mấy ngày nay, bây giờ nghe tin họ muốn cho anh đi du học, Thanh đã đồng ý ngay. Nhắc mới nhớ, bạn có thể chơi game ở bất cứ đâu, Việt Nam tốt hơn, Mỹ tốt hơn, không bị ngắt kết nối và thời điểm vừa phải. Anh ấy chơi game trên tất cả các máy chủ và mọi hoạt động đều diễn ra vào ban đêm nên anh ấy thức khuya và ngủ vào ban ngày.

Thế là một ngày nắng đẹp, Thành đáp máy bay đi một bang điên cuồng ở Mỹ…

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận