Người Tình Tuyệt Vời – Phần 1

phần 1
Trang web đã được chuyển sang tên miền mới: tuyensetv.me Nếu bạn muốn gửi truyện thì chỉ cần gửi qua email. [email protected] Xin vui lòng!

– Ờ… tôi mệt quá.


Cô ấy không thể đứng dậy được nữa và ngã đè lên người tôi. Cô ấy vùi mặt vào cổ tôi, thở dốc sau lần đạt cực khoái thứ tư. Chờ cơn cực khoái qua đi, cô ấy hôn tôi thật sâu… trong 5 giây. Cô ấy thực sự mệt mỏi, người ướt đẫm mồ hôi và cô ấy đã cố nuốt lưỡi tôi suốt hơn hai tiếng đồng hồ.

– Mệt mỏi nhưng đầy mãn nguyện.

—Tôi không thể làm bất cứ điều gì trong những ngày này.

——Lại là thế này à?

– Thôi…đừng làm phiền tôi.

——Nếu có người nói ta yếu đuối, hôm nay để ta bù đắp.

– Thôi nào aaaa… Khi nào cho em chơi anh sẽ cho em đi… Được rồi.

– Nói đi.

– Anh hứa sẽ giúp em thoải mái…Chào hi…ôm anh đi.

Tôi vòng tay ôm lấy tấm lưng mảnh dẻ của cô ấy. Mồ hôi chảy dài trên lưng cô, cô luôn nhiệt huyết và cuồng nhiệt, cô không bao giờ để tôi chán. Cô hôn khắp người tôi, hôn, ngửi, xoa và vuốt ve bằng tay, những động tác quen thuộc lại khiến cậu bé đứng dậy. Một tay vuốt ve lưng tôi trong khi tay kia trượt lên mông tôi và tiến vào cái khe chật hẹp ẩm ướt.

– Anh chơi đùa với âm hộ của tôi thế này thì sao tôi phải lấy chồng?

– Anh đã nói là anh không muốn kết hôn mà.

– Hoặc anh… cưới tôi và để tôi đụ anh mỗi ngày.

Chắc hẳn chúng ta đã quan hệ tình dục hàng trăm lần. Tôi muốn khoái cảm, bạn cho tôi khoái cảm, tôi muốn xuất tinh, bạn cho tôi khoái cảm, một hợp đồng từ trên trời rơi xuống. Có vẻ như tôi rất may mắn khi tìm được một cô gái ưng ý như vậy. Nhưng không có may mắn.

Đây là một phiên bản khác, điểm khác biệt là phiên bản thật sẽ chân thực hơn và gió sẽ mạnh hơn.

Đọc tiếp  Mất trinh ở karaoke

… Các bạn đang đọc truyện “Người Tình Vĩ Đại” Nguồn: https://truyensexnunglon.com

Thở hổn hển, tôi chạy lên tầng hai nhanh nhất có thể.

Chuyện như thế này, sáng nay tôi dậy muộn, đã gần sáu giờ rưỡi, sau khi thay quần áo, tôi chạy xuống nhà và nhìn thấy một mảnh giấy: “Đã đến lúc con phải đi nơi khác rồi. Mẹ đã mang xe đến rồi. . Cái này Lúc đó nếu đi taxi, tôi sẽ đợi nó đến, và cả khu phố của tôi sẽ không có xe ôm.

Tôi quyết định đi xe đạp đến trường, nó nhỏ gọn và dễ lái. Hôm qua là ngày khai giảng nên tôi nằm bẹp trên giường, nếu hôm nay mà về muộn chắc cô giáo chủ nhiệm sẽ nhớ tôi cả năm mất.

Tôi đến cổng trường rất may là vẫn còn đông đảo học sinh đang xếp hàng. Nhưng lúc đó tất cả những gì tôi muốn làm là chạy vào nhà vệ sinh và không trả nợ. Ngồi được một lúc, tôi thấy mình đã muộn nên vội vàng chạy đến lớp nhanh nhất có thể. Cô hiệu trưởng là một cô giáo trẻ xinh đẹp, tôi chào cô ngay khi bước vào lớp.

– Tôi đây.

– Đúng.

Tôi tưởng cô ấy sẽ hơi tức giận vì mới đầu năm mà lại đến muộn nhưng cô ấy lại mỉm cười:

– Tại sao bạn trễ?

– Bạn không đến muộn, nếu không bạn sẽ bị bắt ở tầng dưới.

– Tại sao hôm qua bạn không đi học?

– Ừ, tôi ngủ quên mất.

Tôi cười trừ và tìm chỗ ngồi của mình. Tôi bước tới bàn cuối cùng ở hàng thứ hai và ngồi cùng một cô gái khác. Cô gái này chính là Tuyết Vân, phó hiệu trưởng phụ trách chuyên môn của lớp. Tôi không có nhiều ấn tượng với Vân, tôi chỉ nhắc đến khi hỏi về khóa học năm ngoái. Theo tôi, cô ấy là một người dễ thương, hòa đồng với khuôn mặt dễ thương, thu hút mọi chàng trai trong trường.

Đọc tiếp  giáo viên và học sinh

Thời điểm này, kiểu tóc mái xéo huyền thoại vẫn còn được ưa chuộng và Vân là một trong số đó. Chiều cao của Fan không hề tệ đối với một cô gái trong lớp chúng tôi, và bộ ngực của cô ấy không đáng chú ý, nhưng đối với tôi, đối với một cô gái mười sáu tuổi, như vậy là đủ.

Quá lớn chưa chắc đã là điều tốt phải không? Nhưng đó là năm năm sau. Khi tôi ngồi xuống, Vân quay lại trừng mắt nhìn tôi:

– Sao cậu lại ngồi đây?

– Tôi ngồi đây chán quá.

– Thế nên đừng trêu chọc tôi.

– Tôi có bao giờ trêu chọc bạn không?

– Đây là điều tôi đã nói trước đó.

Thay vì để tôi trêu chọc, cô ấy cười khúc khích như đang trêu chọc tôi. Nếu để ý kỹ, bạn sẽ thấy cô ấy không chỉ xinh đẹp mà còn rất quyến rũ và dâm đãng. Ý nghĩ đó thoáng qua. Đột nhiên cô quay lại định hỏi điều gì đó thì sau lưng cô xuất hiện một thứ gì đó, một chiếc áo ngực màu đen.

Cứ như vậy nhưng vô tình khi cô quay người lại, khe hở giữa hai cúc áo của cô đã lộ ra. Tôi có cơ hội rửa mắt và nhìn thẳng vào bên trong. Đó là sợi ren và Fan sẵn lòng chơi đùa với nó. Tôi ngước lên và nói rằng tôi đang nhìn, bạn biết không, và như thể cô ấy cảm thấy kỳ lạ, cô ấy rụt cổ lại và hỏi tôi:

– Bạn đang nhìn gì đó?

– Chào.

Tôi chớp mắt lần nữa trước khi Vân nhận ra, nhưng cô ấy không hề giấu giếm mà chỉ nhéo tôi.

– Ôi, da tôi đau quá.

– Cho tôi chết.

Tôi vẫn đang nhìn vết rách trên áo và nghĩ có lẽ nó đủ lớn để chạm vào, tôi sẽ không nói nó lớn, nhưng nó đủ tốt. Nhưng hình như cô ấy đã có bạn trai, và tôi nhớ cô ấy đã nắm tay một chàng trai vào cuối năm học trước. Khi tôi đang suy nghĩ vẩn vơ, Fan huých khuỷu tay vào tôi và cô ấy ngồi lại gần hơn.

Đọc tiếp  bạn thân của tôi

– Bạn có giỏi tiếng Anh không?

– Thôi, tạm thời thôi.

– Cậu có thể đi cùng tôi một lát được không?

– Chuyện gì vậy?

– Không, tôi ngu lắm, bị trừ điểm và giờ tôi không còn là lớp phó nữa nên ngồi đây.

——Vậy sao, cậu sẽ đi cùng cô ấy chứ?

– Tôi sẽ nói với bạn sớm khi tôi cần bạn, được chứ?

– Ừm, dễ thôi.

– Bạn có muốn ăn bánh không?

Trong hộp bàn làm việc của Fan có đủ các loại đồ ăn nhẹ, cô không ăn bánh tráng, chỉ ăn bánh ngọt nhưng may mắn là cô không tăng cân. Ăn hết túi này đến túi khác, anh lấy chai nước ra uống cho đỡ khát nhưng Fan đã giật lấy chai nước và uống hết. Cô đưa chai lên miệng và uống hết một nửa trong một lần. Thông thường, cô gái sẽ giữ một khoảng cách nhất định để có thể trực tiếp chơi. Hình ảnh Vân trong mắt tôi bắt đầu thay đổi, em cũng vui theo.

Trong giờ ra chơi, tôi thấy một nhóm người đang tụ tập trước cửa lớp. Tôi không thích dính líu đến những chuyện này nên có lẽ tôi chỉ đến đây để tranh đấu, nếu không thì đó không phải việc của tôi.

Tôi chậm rãi đi về phòng học, đi được một đoạn thì thấy Fan loạng choạng bước vào, sắc mặt u ám, ngồi cạnh tôi. Không nói một lời, cô ấy cầm lấy túi Pepsi của tôi, tôi gật đầu bảo cô ấy uống đi, nếu không cô ấy sẽ phát điên và mất sức.

Tôi đợi cô ấy uống xong rồi đưa lại cho tôi, tôi không nói gì, cô ấy uống hết, cô ấy cũng uống hết. Tôi đang định nói thì chợt thấy mắt Fan đỏ hoe và cô ấy đang khóc.

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận