Người yêu là MBBG

Tôi có một mối tình ngắn ngủi với một người phụ nữ hơn tôi tám tuổi. Cô ấy là gia sư mà bố mẹ tôi thuê để giúp tôi học tập khi tôi thi cử nhân trước khi vào đại học. Nhưng sau này vì một số lý do nên tôi mất liên lạc với chị Phương. Mối tình tuy chỉ kéo dài vài tuần nhưng nó đã để lại trong tôi những kỷ niệm rất khó phai. Tôi vẫn như cánh bướm, bay từ bông hoa này sang bông hoa khác không ngừng nghỉ.

Nhưng một ngày nọ, mọi kỷ niệm về cô Phương lại ùa về trong tôi và tôi nhớ cô vô cùng. Theo thời gian, tôi nhận ra rằng tôi thực sự cần một người phụ nữ lớn tuổi ở bên cạnh để cảm thấy an toàn và bình tĩnh hơn. Tôi không còn cảm thấy say mê với phụ nữ ở độ tuổi của mình nữa. Tôi quyết định dành vài ngày để tìm lại tình cũ của mình. Tôi bắt xe buýt trở lại thị trấn nơi cô ấy sống và đến cơ quan chính phủ để lấy thông tin về cô ấy. Cuối cùng tôi đã có được địa chỉ của cô ấy. Hóa ra nhà cô không ở thành phố mà ở ngoại ô.

Tôi bắt taxi và đến đó. Tôi hồi hộp vì không biết cô ấy sẽ chào đón tôi như thế nào? Bạn kết hôn rồi phải không? Anh nghĩ nếu em đã có gia đình thì anh sẽ rất vui được gặp em, anh chỉ cần biết em khỏe mạnh và hạnh phúc là đủ rồi.
Giống như bao ngôi nhà khác ở miền Tây Nam Bộ, nhà cô nằm ở ven đường.
Khi bước tới hàng rào, tôi nhìn thấy cô đang đứng phơi quần áo ngoài sân, tôi cảm thấy vô cùng thích thú. Tôi nghĩ thầm: “Đây là người phụ nữ hơn mình rất nhiều tuổi, mà cách đây nhiều năm mình đã yêu người này bằng cả trái tim… Giờ mình đã tìm lại được… Không biết cô ấy sẽ đón nhận mình như thế nào? ?” »
Nghe tiếng động, cô Phương quay đầu nhìn nhưng vì bị nắng chiếu vào mắt nên không nhìn rõ, cô phải đưa tay lên che mắt hỏi:
– Ai vậy?

Tôi bước tới, nắm tay cô ấy và mỉm cười.
Khi nhìn thấy tôi, tay chân cô ấy run lên, giỏ quần áo trong tay điên cuồng rơi xuống đất, cô ấy lắp bắp:
– Akatsuki…là Akatsuki phải không?
Cô ấy nhìn tôi, nước mắt tuôn rơi. Bây giờ cô ấy rất bối rối và không biết phải làm gì vì không biết mục đích tôi đến thăm cô ấy là gì sau bao nhiêu năm xa cách. Nhưng khi thấy tôi mỉm cười dang tay mời gọi, cô ấy đã bò vào vòng tay tôi và khóc… Cảm nhận được tình yêu sâu đậm của cô ấy, tôi cũng bật khóc. Tôi cũng không ngờ mình lại yếu đuối như vậy trước một người phụ nữ. Hai chúng tôi đứng ngoài sân khóc nức nở như hai đứa trẻ.
Sau đó cô ấy đưa tôi vào trong và giới thiệu tôi với mẹ cô ấy. Cô ấy bị mù vì bệnh tật và phải về quê để cùng mẹ chăm sóc, dù rất nóng lòng muốn quay lại thành phố để gặp tôi. Rồi ngày tháng trôi qua và chúng tôi mất liên lạc. Cô ấy nghĩ rằng sẽ không bao giờ gặp lại tôi nữa.
Mẹ cô chạm vào tay tôi, mỉm cười dịu dàng:
– Bạn có phải là người mà Phương vừa nói đến không?

Đọc tiếp  Truyện ngắn đồng tính nữ về hai bạn Hằng và Trang

Nghe vậy, má cô ấy đỏ bừng, cô ấy nhìn tôi và mỉm cười ngượng ngùng.
Tôi mừng quá… Cô Phương chưa lấy chồng và vẫn chưa quên tôi! Tôi nắm lấy tay cô ấy, kéo cô ấy ra sau nhà, ôm cô ấy và hôn cô ấy say đắm. Cô ấy ngoan ngoãn lè lưỡi ra cho tôi mút…thật tuyệt khi tìm lại được mùi vị của lưỡi tôi.
Rồi tôi vuốt ve má cô ấy một cách trìu mến và hỏi:
– Bạn có nhớ tôi không?

Cô thì thầm:
– Thiếu cái gì đó làm tôi muốn chết!

Lời nói của cô ấy làm tôi rất vui.
Tôi nói đùa:
– May mà cô ấy không chết, cô ấy vẫn còn sống nên tôi có thể gặp lại cô ấy.
Tôi lại kéo cô ấy vào lòng, hôn cô ấy và bóp ngực cô ấy… Sự hưng phấn dâng cao khiến cả hai chúng tôi đều hưng phấn. Tôi nhanh chóng đưa tay vào trong quần cô ấy và xoa bóp cái âm hộ đầy lông của cô ấy. Vùng kín của cô ấy đã ướt rồi…
Tôi đưa những ngón tay đầy tinh trùng của cô ấy lên miệng mút:
–Chúa ơi, nó có mùi thơm quá. Đây là mùi yêu thích của tôi.
–Thật vô ơn! Con không sợ mẹ bắt quả tang sao?

Cô ấy nhìn tôi, đôi mắt ánh lên niềm hạnh phúc.
Nhưng phải đến đêm chúng tôi mới có thể hạnh phúc ôm nhau. Không có gì tuyệt vời hơn việc ôm cơ thể trần truồng lạnh lẽo của cô ấy trong vòng tay.
Tôi chộp lấy con cặc của mình và xoa khắp cơ thể cô ấy, không chừa một góc nào, trên tóc, trên mặt, trên cổ, trên ngực, trên bụng, trên lưng, trên âm đạo, trên cánh tay cô ấy, chân. Tôi nói:
——Cho nên, ngươi đã in dấu lên trên người ta, ta hoàn toàn thuộc về ngươi, ngoại trừ ta không ai được phép chạm vào ngươi. Hiểu rồi?

Đọc tiếp  Người phụ nữ cô gặp ở cửa hàng ăn sáng

Cô gật đầu mạnh mẽ, trên môi nở nụ cười hạnh phúc.
Tôi đụ cô ấy gần như suốt đêm và âm hộ của cô ấy chuyển sang màu đỏ…cho đến sáng khi chúng tôi mệt mỏi ngủ thiếp đi.
Tôi đã ở bên cô ấy cả tuần. Hai vợ chồng sống hạnh phúc. Lòng tôi tràn ngập niềm vui vì tôi biết cô ấy thực sự yêu tôi và nỗ lực tìm kiếm cô ấy của tôi không phải là vô ích. Cô Phương nhảy nhót như một đứa trẻ khiến tôi cũng vui lây. Cô ấy đưa tôi đi dạo đến tất cả những địa điểm đáng tham quan trong khu vực và giới thiệu tôi với hàng xóm.
Vì quá vui khi được gặp lại tôi nên một đêm cô ấy đã đồng ý bú tôi lần đầu tiên: Tôi vui vẻ nằm hai tay ra sau cổ nhìn cô ấy vụng về đưa cặc tôi vào miệng và mút một cách ngon lành. Trước đây tôi muốn cô ấy bú tôi nhưng cô ấy có vẻ không hứng thú lắm với việc đó nên tôi không muốn ép buộc cô ấy. Nhưng bây giờ, sau vài năm xa cách, cô ấy đã vượt qua được những trở ngại đó, khiến tôi rất vui.
Tôi hỏi lại:
—Trong hai năm không có em, có bao giờ anh… “thèm”?

Cô Phương đưa tay nhéo tôi rồi ngượng ngùng nói:
– Sẽ không thành vấn đề nếu một người được làm bằng gỗ, đá hay thứ gì khác…?
– Bạn làm gì để giải tỏa sự phấn khích trong những lúc đó? Bạn có muốn tắm nước lạnh không?

Cô làm mặt:
– Tôi sợ nước lạnh!
– Hay… cậu tự thủ dâm?

Cô mỉm cười và nói:
– Vâng…đã có…vài lần…tôi không muốn…
-Không phải cậu… không hứng thú với trò chơi đó sao?
– Có lẽ là do quá trình trưởng thành của cô ấy…cô ấy luôn cảm thấy không an toàn khi làm việc này.

Tôi nhìn cô ấy bối rối và xấu hổ nhưng tôi lại càng yêu cô ấy hơn.
Tôi nói chậm rãi:
– Đó là khi bạn làm việc đó một mình… nhưng nếu bạn làm việc đó với ai đó thì có lẽ sẽ dễ chấp nhận hơn phải không?

Cô ngạc nhiên mở mắt:
– Hiếu nói gì thế?

Tôi cười:
—Ý tôi là…ví dụ như nếu hai chúng ta thủ dâm cùng nhau…đó chỉ là vấn đề phòng ngủ của hai vợ chồng thôi, không có gì đáng ngạc nhiên cả.

Cô ấy nhìn tôi cười ngượng ngùng:
– Điều này có đúng không?

Tôi không mất nhiều thời gian để thuyết phục cô ấy một cách dễ dàng.
Nằm cạnh nhau trên giường, lúc đầu cô ấy ngại ngùng không chịu cởi quần, chỉ cho tay vào quần và sờ vào âm hộ của mình, nhưng khi thấy tôi thoải mái với cặc của mình, cô ấy cũng làm theo. Sau sự bối rối ban đầu, cô ấy vui vẻ dựa vào tôi và thủ dâm một cách vui vẻ.
Mặt cô đỏ bừng vì phấn khích và cô thì thầm:
– Tôi không ngờ rằng làm việc này cùng nhau lại…tuyệt vời đến vậy.

Đọc tiếp  Món quà đáng để lưu giữ

Cô ấy trèo xuống, ngậm cặc tôi vào miệng và mút trong khi tiếp tục thủ dâm.
Tôi thấy cô ấy thích phong cách này nên để cô ấy muốn làm gì thì làm, đưa tay xoa bóp cặp mông trắng nõn của cô ấy.
Chúng tôi cùng chờ đợi nhau lên đỉnh…cô ấy tham lam ngấu nghiến từng giọt hơi của tôi và rên rỉ đầy khoái cảm.
Cô ấy ôm tôi và nói:
– Cô ấy thực sự rất thích khoảnh khắc cuối cùng. Thỉnh thoảng… tôi phải lặp lại trò chơi này, được chứ?

Tôi rất vui khi thấy cô ấy trở nên quyến rũ hơn như tôi mong muốn. Từ đó trở đi, cô không còn có thành kiến ​​với việc thủ dâm và quan hệ tình dục bằng miệng nữa. Thay vào đó, cô trở nên nghiện chúng.
Một hôm, cô ấy nhìn tôi và ngượng ngùng hỏi:
– Hiếu có cảm thấy… có lỗi khi ở bên một người phụ nữ lớn tuổi hơn không?

Tôi ngạc nhiên nhìn cô ấy, nhưng đột nhiên tôi nhận ra có điều gì đó không ổn ở cô ấy. Đối với tôi, tôi rất hợp với những người phụ nữ lớn tuổi hơn mình.
Tôi cười:
—Phần của Hiếu không có gì sai, nhưng có thể cô ấy ít nhiều có vấn đề.

Cô cúi đầu xuống và không nói gì. Tôi tiếp tục:
– Theo Hiếu, nếu muốn giảm thiểu vấn đề tế nhị này, bạn nên xác định rõ ràng cách nói chuyện với mọi người.

Cô ấy ngước lên nhìn tôi, chờ đợi. Tôi tiếp tục:
– Nếu cứ gọi nhau là “Cô” thì tự động chúng ta sẽ xác định được sự chênh lệch tuổi tác. Vì vậy chúng ta phải tìm cách gọi nhau truyền thống hơn, như “anh em” hay ít nhất gọi tên nhau một cách bình đẳng hơn.

Mắt cô sáng lên:
– Vâng, đúng vậy. Cô ấy sẽ xấu hổ nếu Hyo liên tục nói “bạn” với cô ấy trước mặt người khác khi cô ấy ra ngoài.

Cô cau mày suy nghĩ một lúc rồi mỉm cười nói:
——Cô ấy thích dùng “bạn bạn”…nhưng danh hiệu “bạn bạn” hình như chỉ phù hợp giữa vợ chồng thôi phải không?

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận