Trước khi kể câu chuyện, tôi có vài lời muốn nói. Đây là câu chuyện có thật của tôi. Câu chuyện này kể về một cô gái (vợ tôi hiện tại) đã chủ động bỏ rơi tôi. Bạn có quyền không tin vào câu chuyện này, cho rằng tôi đang phóng đại hay gì đó. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về việc có nên chia sẻ câu chuyện của mình lên đây hay không vì theo thầy, bài viết của tôi dở tệ. Nhưng tôi cũng cố gắng viết ra để cho các bạn xem một câu chuyện khá hiếm trong xã hội ngày nay nhưng lại có thật. Những gì tôi viết ở đây coi như nhật ký, nếu hiểu được thì cứ đọc.
…Bạn đang đọc nhật ký câu chuyện bị một cô gái “vứt bỏ”, nguồn: https://truyensexnunglon.com
Năm đầu tiên rời quê đi học ở Hà Nội (mình nói là quê, nhưng quê mình cũng là thành phố lớn, Hạ Long), mình đã bỏ học ngôi trường đang theo học (Đại học tư thục Phương Đông) vì đam mê game . 1 năm ở Hà Nội chỉ toàn ăn và chơi game (lúc đó tôi nghiện TLBB), bây giờ nhìn lại tôi thấy thật lãng phí và tất cả đều là lỗi của bố mẹ tôi.
Một năm trôi qua, bố mẹ tôi cũng biết chuyện nhưng vẫn tin tôi (không biết dựa trên cơ sở nào) và bắt tôi thi lại và tiếp tục học ở Hà Nội. Lần này tôi học tại Trường Lao động xã hội. Ngày khai trường, mẹ và chú tôi ra Hà Nội tìm nhà cho tôi. Mấy ngày sau, khi tôi đi học, mẹ và chú tôi đi tìm nhà gần trường, thuận tiện. Mẹ tôi không còn cách nào khác là thuê đại lý bất động sản và bỏ ra 500k để tìm được căn phòng ưng ý. Chính tại khu phố này, tôi đã gặp người tình đầu tiên và cũng là người cuối cùng của mình. Tôi thường nói với mẹ rằng mẹ rất giỏi tìm nhà và kiếm vợ.
Bây giờ nhìn lại, nếu năm đầu không bỏ học thì làm sao tôi có thể gặp được người vợ tuyệt vời của mình?
Mô tả ngắn gọn về nhà trọ để bạn có cái nhìn tổng quan. Ký túc xá chỉ có 2 tầng, mỗi tầng có 3 phòng độc lập, xếp theo hình chữ U bên trái. Phòng tôi là phòng đầu tiên từ cửa vào tầng 1, còn phòng vợ tôi là từ phòng 1 lên tầng 2. bên cầu thang.
Ngày đầu tiên tôi sống ở đây, người bạn thân cấp ba của tôi (anh chàng này từng học cùng trường với tôi rồi bỏ học và cũng học trường này với tôi) dành phần lớn thời gian trong ngày để đến trường và chơi game. Sau ba ngày đầu, chúng tôi gặp HM (bạn cùng phòng của vợ tôi), và đến ngày thứ hai, chúng tôi chính thức gặp HB (vợ tôi, từ nay tôi sẽ gọi cô ấy là HB để bày tỏ tình cảm), nên tên cả hai chúng tôi đều là H. .
HM chẳng có gì đặc biệt cả, nhưng HB, cảm giác đầu tiên của tôi khi nhìn thấy cô ấy là… chẳng có cảm giác gì cả. Tôi không giỏi văn chương và miêu tả nên chỉ có thể tóm gọn trong một câu: HB rất xinh đẹp, dáng người chuẩn, cao khoảng 1,64 mét, thấp hơn tôi vài phân.
Làm FA 20 năm, tôi hình thành quan niệm gái đẹp chỉ để ngắm. Tôi cũng tin rằng tình yêu là hôn nhân. Chỉ cần vợ tôi không quá xấu và biết nội trợ là được. vấn đề (cuộc sống thực sự là một nhân vật). Khi chuẩn bị bắt đầu trò chơi, tôi thấy chỉ có 3 cốc nên tôi nhanh chóng leo xuống cầu thang, lấy thêm một cốc nữa (mỗi người 1 cốc, không ai uống chung), rồi bắt đầu trò chơi. Khi chơi, thỉnh thoảng tôi nhìn HB thật dễ thương khi em cười.
Đến lúc tạm biệt và đi ngủ, trước khi lên phòng, HB xin số điện thoại của bạn cùng phòng (T). T đọc số của anh và số của tôi, dù HB không hỏi. Đọc số của tôi xong, HB hỏi: “Người kia tên gì vậy? (Đệt, lúc đầu mới được giới thiệu, giờ quên mất rồi, nhưng vẫn bực mình, còn nhớ tên T) Câu hỏi này nó làm Tôi cảm thấy hơi lo lắng khi T nói “Tên anh ấy là N”, mặc dù tôi không hề do dự hay nghi ngờ. Cuối cùng mọi người đều trở về phòng của mình. Đêm đó, tôi vẫn nhớ câu hỏi đau lòng của HB: “Có lẽ tôi chẳng có gì đặc biệt đáng để mọi người chú ý”.
…Bạn đang đọc nhật ký câu chuyện bị một cô gái “vứt bỏ”, nguồn: https://truyensexnunglon.com
Những ngày tiếp theo, tôi và T sống cuộc sống bình thường, đi học, chơi game và thỉnh thoảng có sở thích xem HB.
Mọi chuyện vẫn bình thường cho đến một ngày. Khi “Title” vang lên, tôi và T đang chơi game trong một cửa hàng quen thuộc. Điện thoại của T reo lên.
“Xin chào”
Đầu bên kia điện thoại là HB, T ra hiệu cho tôi. Về cơ bản, cuộc gọi này là để hẹn chúng tôi trò chuyện một lúc. Tôi đến gặp HB. Ba người đi chơi và trò chuyện khoảng 10 phút, tôi cảm thấy không khí không ổn và không thích cuộc trò chuyện giữa ba người nên tôi đã chủ động nói với T: “Tôi. ” Tôi sẽ trở lại. , tôi và T vẫn cắm máy tính và tiếp tục công việc.
20 phút sau, T quay lại quán game và nói HB đang đợi mình ở ngoài. Chết tiệt…
Tôi tự nghĩ: “Phải nói gì giữa mình và HB nhỉ?” Tôi nghĩ vậy nhưng ít ra tôi cũng được các hot girl chú ý. và phát hiện ra.
Chà, đó là một bước đi khác trong bóng tối.
“Về nhà với tôi!”
Tít tít. Tim tôi bắt đầu đập nhanh hơn và tôi cảm thấy kỳ lạ, nhưng tôi nhanh chóng nói đồng ý, tất nhiên, tôi nóng lòng muốn được hạnh phúc…
Trên đường về nhà (đi bộ khoảng 5 phút từ quán Internet về phòng) trọng tâm của cuộc trò chuyện là:
…Bạn đang đọc nhật ký câu chuyện bị một cô gái “vứt bỏ”, nguồn: https://truyensexnunglon.com
“Xin hãy cho tôi mượn một cái quạt.”
Ôi trời, vậy ra đó là vấn đề. Ước tính hai người này đã phái HB lợi dụng mỹ nhân tiếp theo để lấy lòng fan. Tôi trả lời ngay không chút do dự:
“Ừ, nhưng cậu nên hỏi T.”
Ồ, hình như có gì đó không ổn… Sau khi nói xong, tôi nhận ra lời mình nói có gì đó không bình thường. Sau đó, một nụ cười xuất hiện, thế giới cứ quay tròn, HB trả lời:
“Anh hỏi T, T bảo hỏi anh”
Chết tiệt, tôi đã rơi vào bẫy rồi, T, là T, cậu đúng là bạn thân của tôi mà, sao cậu lại biết rõ tôi đến vậy? Không còn cách nào khác, tôi phải cho HB mượn một chiếc quạt (có lần tôi bật quạt trong phòng HB nhưng nó đuổi ruồi rất hiệu quả, kể cả có vùi mặt vào tóc cũng không có tác dụng). Thôi, may mà trong phòng có quạt điện, tôi sẽ xem xét sau.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.