Tháng 7 năm 2020…Tàu SNT số 2 chuẩn bị rời ga đưa bạn đi Nha Trang. Hãy bắt xe buýt càng sớm càng tốt để tránh bị lỡ xe.
Chớp mắt đã gần 5 năm tôi mới về quê. Đây là lần đầu tiên Loan về thăm quê kể từ khi lấy chồng ở Sài Gòn. Cảm giác trở lại sau bao nhiêu năm thật khó tả.
Năm nay, gia đình quyết định nghỉ việc và đưa hai con về thăm quê mẹ. Đây cũng là cơ hội để đưa bọn trẻ đi nghỉ hè và gặp gỡ những người bạn cấp hai mà tôi đã không gặp trong nhiều năm.
Loan là một cô gái nhỏ nhắn, dễ thương vào Sài Gòn học đại học và kết hôn với anh bạn Trung, bạn học CNTT. Từ khi sinh con, Loan ở nhà nội trợ nuôi một trai một gái.
Trung là chồng và là bạn cùng lớp của Loan, đồng thời là sinh viên nổi tiếng trong trường nhờ kỹ năng sử dụng máy tính và mạng. Anh ta có nhiều khả năng tấn công và đánh cắp thông tin trực tuyến. Nhiệm vụ điên rồ của anh khi còn là sinh viên chính là lý do khiến cô yêu anh từ khi còn là sinh viên… Anh không nói nhiều. Tình yêu là hôn nhân.
Tuýt…
Tàu bắt đầu rời Sài Gòn. Lorne mỉm cười hạnh phúc, dựa vào chồng mà mỉm cười. Một đêm nữa, cô sẽ gặp lại người bạn thời thơ ấu của mình. Họ háo hức cả ngày và lên rất nhiều kế hoạch cho buổi họp lớp của cô khi cô về.
Tàu đã rời SG. Trời càng về khuya, nhiệt độ trên thuyền càng ngày càng lạnh. Các khoản cho vay đang bắt đầu cảm thấy nguội lạnh. Cô lui về phía chồng, kéo chăn đắp lên người rồi ngủ thiếp đi…
Lorne chìm vào giấc ngủ nhưng giật mình khi một bàn tay chạm vào đùi cô. Cô theo phản xạ siết chặt hai chân lại với nhau và nắm chặt tay còn lại. Ôi trời, hóa ra là chồng cô, cô trừng mắt nhìn anh. Anh không nói gì, chỉ mỉm cười và chạm vào đùi cô. Cô biết mình không thể ngăn được và thì thầm:
– Mọi người vẫn còn thức.
Anh vẫn cười nụ cười khó chịu đó và vuốt ve trái tim anh thật sâu. Lorne nhanh chóng kéo chăn che tay rồi nhìn quanh, may mắn thay đã rất muộn và mọi người đều đã ngủ.
Theo thói quen, cô dang rộng chân dần dần để chồng có thể vuốt ve dễ dàng. Nhưng ông lão không hề dịu dàng như vậy, anh buộc phải đặt cả bàn tay mình lên âm đạo của cô và bóp thật mạnh. Cô giật mình vì đau và muốn cắn anh.
– Thế quần lót đâu rồi vợ, anh thì thầm.
Cô ấy không nói gì cả. Siết chặt tay anh.
Chồng tôi đi vay có một thói quen rất ghê tởm. Mỗi khi vợ mặc váy đi ra ngoài, việc đầu tiên anh làm là đẩy cô ấy xuống, cởi đồ lót của cô ấy và không cho cô ấy mặc gì. Ban đầu cô cảm thấy không thoải mái nhưng sau đó cũng quen dần. 5h30 sáng…tàu đã đến…
Bạn bè đã có mặt. Nói với chồng: Anh rảnh, nợ để chúng tôi lo.
Sau đó, trước khi chồng cô kịp phản ứng, chúng đã bắt cóc Loan.
Ăn sáng…
cà phê…
Rồi cà phê…3 giờ chiều…cho tôi 30 phút về nhà với chồng, tắm rửa thay đồ rồi chúng ta sẽ qua gặp mọi người. 3:20 sáng…Chọn váy dài đến đầu gối. Lorne nhìn mình trong gương. Rất đẹp quá. Dù không cao nhưng 3 vòng vẫn như nhau. Chiếc váy sa tanh hơi mỏng, để lộ phần kín cao của cô. Cô tìm được một chiếc váy lót dự phòng để mặc.
Người chồng khó chịu đứng ở ngưỡng cửa, mỉm cười ốm yếu. Tôi hiểu ý anh ấy là gì.
Cô cởi váy lót, cởi áo lót rồi đưa cho anh. Thế là tôi lại khỏa thân lần nữa.
Vợ ơi, hãy ra ngoài an toàn nhé. Sẽ ổn thôi khi bạn quay lại vào buổi sáng.
Đây là điều tôi yêu ở bạn. 7h30…vào đi, đừng say, đừng về nhà.
Uống được vài lon, cô cảm thấy hơi say. 8:30…Karaoke…
Còn lại 4 chàng trai và 3 cô gái. Các chàng trai liên tục tìm cớ sờ mông cô.
Không sao đâu, chơi thôi. Nhưng có vẻ hơi ướt…
Tôi tự hỏi liệu họ có biết tôi không mặc đồ lót hay không.
Nhưng tại sao bây giờ đã là 11 giờ 30 rồi?
Chúng tôi về nhà…
Chồng tôi đã đợi sẵn ở cửa.
Vợ ơi, em có hạnh phúc không?
Anh bế cô lên giường và kéo váy cô lên. Âm hộ vẫn rỉ ra.
… Các bạn đang đọc truyện “Nhật Ký Vợ” Nguồn: https://truyensexnunglon.com
Chuyến tàu SNT1 sẽ đưa bạn về lại Sài Gòn.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.