Mỗi lần chồng hỏi gia đình chi tiêu bao nhiêu, tôi luôn cảm thấy ngượng ngùng rồi đặt câu hỏi: “Tốn bao nhiêu tiền?” Hay về mặt tiền bạc, anh ấy thường chỉ đếm số tiền anh ấy đưa cho vợ là bao nhiêu. dường như hy vọng rằng Tiền sẽ ở lại thay vì tiêu đi.
Vợ chồng tôi cưới nhau đã nhiều năm, cả hai đều có công việc riêng, tài chính gia đình tương đối ổn định. Vợ chồng đồng ý về nhiều điều. Chúng tôi có thể nói chuyện suốt đêm về mọi thứ để tìm ra điểm chung. Tuy nhiên, có một điều tôi không thể vượt qua được đó là tôi thường cảm thấy vô cùng căng thẳng và khó chịu mỗi khi liên quan đến tiền bạc.
Tôi cũng xin nói thêm rằng hoàn cảnh tài chính của gia đình tôi không đến nỗi tệ. Chồng tôi là chủ một công ty nước ngoài. Tôi làm việc ở một công ty lớn, chức vụ rất cao, lại thường xuyên làm thêm cùng bạn bè nên thu nhập khá tốt. Thành thật mà nói, đối với nhiều bạn bè, đồng nghiệp, thu nhập của gia đình tôi là cả một niềm mơ ước. Trong nhiều năm, chồng tôi chỉ phải lo điều hành công việc kinh doanh, còn tôi phải có trách nhiệm với gia đình và con cái. Tôi rất sẵn lòng làm điều đó và không sợ khó khăn. Tôi lo mọi chi tiêu hàng ngày cho gia đình. Tôi không keo kiệt nhưng cũng không xa hoa.
Nói về sự căng thẳng mỗi khi nói chuyện với chồng về tài chính
Tôi chưa bao giờ dám mua cho mình những thứ xịn, đắt tiền dù điều kiện tài chính của gia đình hoàn toàn có thể làm được. Bao nhiêu năm qua, mỗi lần chồng hỏi tốn bao nhiêu tiền, tôi luôn ngại ngùng và chỉ hỏi đơn giản: “Tiền bao nhiêu?” Lúc đó nước mắt tôi muốn trào ra, có lẽ vì tôi quá nhạy cảm. Không, tôi cũng không biết. Hay khi nhắc đến tiền bạc, anh thường chỉ đếm số tiền mình đưa cho vợ là bao nhiêu và dường như muốn số tiền đó giữ nguyên chứ không tiêu đi.
Vì không thoải mái khi tiêu tiền của chồng nên tôi luôn cố gắng đầu tư kinh doanh nhiều hơn cùng bạn bè, dù không kiếm được nhiều tiền. Ngoài ra, gia đình tôi cũng có hoàn cảnh khó khăn nên tôi luôn cố gắng tìm cách kiếm thêm chút tiền để chăm sóc bố mẹ và giúp đỡ chị gái thay vì trông cậy vào chồng. Khi thiếu tiền, tôi mượn tiền bạn bè rồi trả lại. Lâu dần, mỗi khi vợ chồng tôi nhắc đến việc tiêu tiền, tôi không những cảm thấy khó chịu mà còn tức giận và căng thẳng.
Nhiều khi tôi nghĩ có lẽ vì chồng tôi là doanh nhân và anh ấy luôn tính toán lợi ích kinh tế, chẳng hạn khi mua đồ mới, anh ấy luôn tính toán số tiền mình có thể kiếm được khi đầu tư. Theo tôi, kiếm tiền để gia đình có cuộc sống thoải mái, trọn vẹn hơn là điều vô giá; khi nhắm mắt bỏ cuộc, tôi không thể mang theo được.
Đôi khi tôi nghĩ, có lẽ vì mình không phải “đổ mồ hôi, rơi nước mắt” như chồng để kiếm tiền nên mình không cảm thấy tiếc nuối phải không? Rồi đôi khi tôi nghĩ có lẽ điều kiện sống của chồng tôi lúc còn trẻ rất nghèo nên keo kiệt. Ngoài ra, một lý do nữa mà tôi nghĩ chồng tôi không sai nhưng cũng không hoàn toàn đúng, đó là chúng ta phải để con mình nghèo để chúng cố gắng làm người tốt.
Mấy năm nay, công việc của tôi không mấy suôn sẻ và tôi kiếm được ít tiền hơn rất nhiều. Tôi phải phụ thuộc nhiều hơn vào tiền của chồng. Tôi cũng cố gắng sống tằn tiện, chồng cũng cho tôi nhiều tiền hơn nhưng anh cứ hỏi sao chỉ có bấy nhiêu mà tiêu hết, khiến tôi càng ngại chi tiêu. Điều này ảnh hưởng đến con tôi vì cháu rất ngại mỗi lần phải xin tiền mẹ, dù đó chỉ là số tiền quyên góp hàng chục nghìn cho nhà trường. Nghịch lý thay, tổng chi phí của gia đình tôi chỉ chiếm một phần nhỏ trong thu nhập hiện tại của gia đình chúng tôi.
Bây giờ việc duy nhất tôi có thể làm là làm bất cứ công việc gì có thể kiếm ra tiền, và đôi khi tôi lo lắng về việc kiếm tiền vì phải gánh gánh nặng cho cả gia đình. Đôi khi tôi lo lắng rằng điều này sẽ đẩy chúng tôi xa nhau hơn và giết chết tình yêu của chúng tôi.
Tôi sợ phải nói chuyện với bất kỳ ai về chuyện đó, kể cả gia đình hay bạn bè. Đôi khi tôi nghĩ, có lẽ những năm tháng làm việc chăm chỉ và tính cách suy nghĩ quá mức của mình đã dẫn đến bệnh tâm thần? Bạn tốt của tôi biết chuyện này nên rất thương tôi và muốn tôi nói chuyện thẳng thắn với chồng nhưng tôi không dám vì chồng tôi là người tự ái và dễ bị tổn thương. Tôi không biết phải làm gì nữa.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.