Nước hoa – Phần 1

phần 1

Câu chuyện bắt đầu từ cách đây vài năm, một tuần sau Tết Nguyên Đán, khi bố mẹ tôi vừa đi du lịch cùng ông bà về.


– Ảnh chụp bằng máy này đẹp lắm, dì Qi (mẹ tôi), các bạn thấy đấy, cô gái này rất ăn ảnh. —Giọng người hàng xóm chói tai.

Mẹ tôi trả lời:

——Ồ, máy tốt thật. Không ngờ cô gái này lớn lên lại càng xinh đẹp, xinh đẹp hơn mẹ rất nhiều.

Ôi, bực mình quá. Ngày nào chơi game, hàng xóm cũng qua nói chuyện với mẹ, cười ầm ĩ, không thể tập trung chơi cùng nhau, hoạch định chiến lược, làm sao tôi có thể tập trung chơi game chiến tranh được. Mẹ tôi lên tiếng.

– Pùn! – Daaaaa… – Lại đây, Mẹ nói.

Ôi trời, tôi bực bội đến mức phải bỏ lại người vợ yêu quý (máy tính xách tay) của mình và kéo xác cô ấy đến khu chợ ngồi xổm để tìm hiểu xem chuyện quái gì đang xảy ra.

– Máy ảnh sắp hết pin rồi con trai, đi sạc đi.

Tôi chộp lấy chiếc máy ảnh của mình và bước lên lầu để xem các cô gái đang say sưa nói về điều gì. Chỉ có vài tấm ảnh bố mẹ và bà ngoại chụp trong dịp Tết Nguyên đán, ảnh bố cầm nụ bia, ảnh anh trai tôi chạy trong vườn, ảnh nhà bà ngoại và một… Ồ, chúng ta Dừng lại sau một vài giây. Tôi phải mất một tiếng hoặc vài giây để hít một hơi, sau đó bình tĩnh lại, từ từ và cẩn thận nhìn vào bức ảnh. Trong ảnh có ba người, một người là chị tôi béo và xấu. em thứ hai đứng bên phải. Đứng bên trái luôn là một cô gái có vẻ ngoài kỳ lạ hoặc xấu xí. Tâm điểm của bức ảnh là một cô gái khoảng 15-16 tuổi, môi tô son đỏ, dáng người mảnh khảnh, nhỏ nhắn, tóc tết hai bím. Cùng với chương trình khuyến mãi đặc biệt, nụ cười vô cùng dễ thương và đôi mắt ngây thơ mê hoặc gà tây.

Điều tôi chú ý nhất là đôi mắt với hàng lông mày cong, trong sáng, ngây thơ và có vẻ thánh thiện. Hãy nói về quê hương và gia đình ruột thịt của tôi. Quê tôi tương đối xa. Gia đình ruột thịt của tôi có 6 người. Mẹ tôi là con thứ tư, tôi chỉ biết dì hai, dì hai. dì thứ năm (tôi chỉ biết dì tôi 5 tuổi, chú tôi 5 tuổi, anh em họ của chú đều ổn) và ông bà ngoại, tôi không còn cách nào khác là phải nhường nhịn những người khác. nhiều lần, nhưng đến lớp năm thì tôi không đi được nữa nên sẽ không dài dòng nữa và mời các bạn tiếp tục câu chuyện.

Đọc tiếp  Những mảnh ký ức - Phần 1

Trong máy tính còn rất nhiều ảnh của cô ấy, tôi xem nửa tiếng rồi chép vào máy, lơ đãng nghĩ: “Không biết cô ấy là con gái ai, tôi cảm động quá”. ..Xin Chúa sớm tha thứ cho tôi. Đến với ý định đen tối, tôi phải có được cô ấy bằng mọi giá.

Ban đầu tôi định đến nhà bà ngoại vào kỳ nghỉ hè này hehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehehe heheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheheyi.com).

Nhưng trên đời không ai có thể đoán được chữ bất ngờ này…

8 tháng sau, khi tôi được nhận vào đại học, trường cách nhà không xa, chỉ khoảng 7 km nên tôi được ở nhà thay vì đi học nội trú.

Lúc đó, em gái hổ trắng gầm gừ của tôi (sinh năm Dần) mới lấy chồng, lúc đầu không muốn lấy chồng nhưng lại cưới ngay một con lợn béo. khá giỏi trong cuộc sống. Không hề nhỏ, haha. Đám cưới của chị tôi khá lớn ở thị trấn nhỏ này. Nhà chúng tôi có 3 tầng, gồm sân thượng và sân trước, với gần 20 bàn.

2:47 chiều, một ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Ngày hôm đó là khởi đầu cho một chương mới trong cuộc đời tôi…

…Bạn đang đọc truyện của Hương Nguồn: https://truyensexphatrinh.com

Ấm đun nước…

Có tiếng xe dừng lại, tôi vẫn đang chơi một trò chơi cũ đã chơi từ hồi cấp hai, tôi thậm chí còn không nhìn ra ngoài vì giờ âm thanh đó đã quá quen thuộc, rồi đột nhiên có ba người bước vào và tôi nhìn .

– Mẹ của bạn ở đâu?

Giọng của dì hai làm tôi giật mình, tôi ngẩng đầu lên. Tôi trả lời với giọng hơi do dự vì ngạc nhiên.

– Vâng, mẹ tôi ở ngay phía sau.

Cô hai bước nhanh vào, theo sau là hai cô bé, một béo một gầy, tôi phải gọi là chị lớn bằng tuổi tôi (chị hai vừa béo vừa lùn). Nói thật, đứa trẻ này mới học lớp năm mà thậm chí còn không thèm nhìn tôi để chào hỏi. Và còn có một người nữa, dáng người mệt mỏi xách hai chiếc vali khổng lồ, sắc mặt tái nhợt nhưng đôi má vẫn ửng hồng, lông mi cong vút, đôi mắt to có mí mắt đen mơ màng, đôi môi đỏ thắm chợt không còn dấu vết của tôi nữa. Đôi mắt của linh hồn mỉm cười khi nhìn tôi.

Cô từ phía sau bước ra, theo sau là dì hai. Thua, thật là tai họa, nàng mất nước như một trò chơi, cố gắng giành lại, trò chơi này ta đã chơi hàng nghìn lần, đòn bẩy đã đạt đến trình độ vượt trội nên lật ngược tình thế rất đơn giản, muốn thắng lại.

Đọc tiếp  Bí ẩn Thuận Kiều vs chung cư Trần Hưng Đạo

– Bé Tương, con ra trước nằm võng suy nghĩ đi. – Hãy nhìn cô gái tội nghiệp đó, cô ấy chưa bao giờ tiến xa đến thế. Tôi chán xe rồi, tôi muốn ói. ——Giọng dì hai vang lên. – Ừ, tôi chỉ hơi mệt thôi.

Đó là lần đầu tiên tôi nghe thấy một âm thanh, và cho đến tận bây giờ, khi nghe nó, dù có lẫn trong biển người tôi cũng có thể nhận ra ngay, nó có gì đó trẻ con, cao vút và trong trẻo, nghe không thể nhầm lẫn được. .

Xiang chậm rãi bước ra ngoài, ngồi trên võng rồi dựa vào võng, trông rất mệt mỏi. Tôi không quan tâm, nhưng thỉnh thoảng cô ấy lại lén lút ngẩng đầu lên nghỉ ngơi, tôi mới dám nhìn kỹ hơn vào cô ấy, tôi phải thừa nhận rằng cô ấy thực sự rất xinh đẹp và có dáng người chuẩn. Nhưng nó cũng gầy, eo lại bị lệch sang một bên nên không nhìn rõ cảm giác lúc đó như thế nào. nếu tôi bị thôi miên. Nói thật, đây là lần đầu tiên tôi cảm thấy mình không còn tình cảm với vợ (laptop) mà lại ngoại tình bằng ánh mắt và tâm trí với một cô gái mới gặp cách đây vài phút.

Tôi chán không muốn chơi nữa, đang định tắt laptop, cất đi. hình ảnh. Người xem, ảnh phong cảnh, ảnh người mẫu, ảnh vui nhộn… Ngay cả Tiểu Tường cũng vào xem, bấm một hồi mỏi tay, ngước lên mới nhận ra Hương đã đi đâu đó. yêu cầu được xem nó.

Ngắm một lúc, tôi thấy chán, hai chị em kia kéo nhau lên lầu, không biết hương đi đâu, nhưng rồi tôi nghĩ, mình thật là con gái ngu ngốc sao? đã bước ra khỏi nhà và tôi không thể chạy đi đâu khác nhưng tôi phải tìm nó và định tiếp tục chơi game vì tôi đã chơi hàng giờ rồi nhưng khi tôi nhìn thấy. Tâm trí tôi cứ tiếp tục suy nghĩ về những điều mà tôi không biết. Quả thực, các anh hùng không bao giờ vượt qua rào cản sắc đẹp. Tôi cất laptop, chạy ra hiên sau, chạy đến quầy pha chế để uống nước… ồ, tôi quên mất, thực ra hãy nói về ngôi nhà của tôi. Là quán cà phê, chia làm 2 bên, một bên là nhà, một bên là quán bán đồ uống. Khu vực cafe gồm 3 phần sân trước khá rộng, có thể kê được vài bàn ghế và có chỗ để xe. Tầng 1 khá nhỏ và có vài góc bí mật có thể đặt 2 bàn để các cặp đôi thoải mái thưởng thức. Nằm ngay ngã tư, đối diện chợ nên rất đông đúc.

Đọc tiếp  mẹ tôi và hàng xóm

Tôi cầm ly nước đá nhìn về phía trước, hóa ra Xiang đang ngồi đây trò chuyện với mẹ cô, tôi định tiến lại gần xem họ đang nói chuyện gì, nhưng rồi tôi nghĩ, mình là đàn ông, sao vậy. Tôi có nên làm điều này không? Đã? Đột nhiên có tiếng hét ngoài cửa.

– Phong, cậu có nhà không, đồ khốn? – Giọng của Đạt, một người bạn tốt ở Rainy Barn, nhà cách nhà chúng tôi 2 căn.

Chết tiệt, anh ta thật là một kẻ thô lỗ. Vừa nhìn thấy cô gái mới, anh ta chợt nhớ ra mình đã hẹn đi chợ rau mua sắm.

– Anh chàng có khuôn mặt…

Chợt tôi nhớ ra mình đang đứng cạnh hai người phụ nữ khác và nếu tôi nói một lời tục tĩu thì tôi sẽ mất hết tự trọng và tôi may mắn đã nói ra trước khi kịp nói ra.

Tôi chạy ra thì thấy cô ấy đang ngồi trên xe, khi cô ấy nhìn thấy mặt tôi thì cô ấy đang định xuống xe đi vào nhà nếu anh chàng này gặp cô ấy thì chắc anh ấy đã không đi chợ. .

– Bây giờ chúng ta đi thôi, tôi đang vội. ——Ồ, ngươi vội đến mức không thèm thay quần à? – Để tôi yên, không sao đâu, mẹ tôi đang cháy nên tôi phải ra khỏi đây.

Anh chàng nghe vậy thì mặt tím tái, nổ máy rồi lái xe đi.

Buổi chiều, sau khi mua đồ xong, hai người ghé qua nhà nhau rủ nhau đá bóng sau nhà tôi, rồi anh lái xe về nhà thay quần áo.

Tôi ném gói hàng lên ghế và vì tôi đang mặc quần đùi và áo phông nên không cần thay. Cô ấy đang ngắm nhìn bãi biển vào buổi tối, ánh nắng yếu ớt xuyên qua mái tóc rối bù, sống mũi cao, hàng mi cong và đôi má ửng hồng, cô ấy chợt quay lại nhìn tôi. Hương cũng nheo mắt cười, như muốn nói điều gì đó, có lẽ cô ấy đang nói “anh chưa cởi khóa quần”, anh nói chỉ vậy thôi. lần đó.

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận