Lưu Xích Thủy quê ở huyện Pingle, tỉnh Quảng Tây. Khi còn nhỏ, anh thông minh và đẹp trai. Anh vào trường huyện Pingle từ năm 15 tuổi. Cha mẹ anh mất sớm và anh trở thành một kẻ du côn và bỏ học. Nhà không giàu có nhưng tôi thích dọn dẹp quần áo, chăn mền, nệm đều là những thứ tốt. Một đêm nọ, có người mời tôi đi uống nước, tôi đi uống quên tắt đèn, uống vài ly mới nhớ ra và vội vàng quay về. Tôi nghe thấy những cuộc trò chuyện nhẹ nhàng trong phòng và qua cửa sổ tôi nhìn thấy một thiếu niên đang nằm trên giường ôm một cô gái khỏa thân xinh đẹp. Nhà họ Lưu được xây dựng trên một dinh thự quý tộc bỏ hoang, thường xuyên xảy ra nhiều chuyện kỳ lạ nên chúng tôi biết ngay đó là một cái hồ, nhưng khi thấy không có nhiều người, chúng tôi không sợ hãi nên xông vào và hét lên. :
“Đây có phải là chiếc giường tôi đưa cho cô để làm tình không?”
Cả hai hoảng sợ, túm lấy quần áo trần truồng bỏ chạy nhưng bị Lữ đứng ở cửa chặn lại, nói với người đàn ông:
“Anh ra ngoài trước đi, tôi có chuyện muốn nói với vợ anh, tôi sẽ sớm thả cô ấy ra ngoài, tôi sẽ không làm gì cô ấy.”
Đối phương rất không vui, nhưng thấy mình cao hơn Lục Duệ, cũng không dám phản bác, liền đi ra ngoài. Lúc này, người phụ nữ đã nhanh chóng mặc quần áo, định rời đi, vừa đóng cửa lại gần, đột nhiên thọc tay vào trong váy, lôi quần lót ra. Chiếc quần lót đó được làm bằng lụa mỏng màu tím có thêu chữ “BI” rất thích, liền đút vào túi và nói với cô:
“Nếu muốn quay lại thì tối nay hãy quay lại đây, chúng ta sẽ thương lượng.”
Cô cảm thấy rất không vui, nhưng cô không thể làm gì được, cô chỉ có thể nói: “Anh ổn!” Sau đó cô mở cửa và rời đi. Chồng cô thấy cô đi ra liền vội hỏi:
“Anh ấy đã làm gì đó với cô ấy à?”
“Chờ một lát thì có thể làm gì? Nhanh về nhà đi. Tôi đã xấu hổ rồi.”
Đến tối, có người giúp việc vào, tự xưng là Ngọc, yêu cầu Lưu trả lại đồ. Người giúp việc xin rượu nhưng Lữ từ chối. Cô cũng xin vàng nhưng cô cũng từ chối.
“Vậy đổi lại cậu muốn gì?”
“Tôi muốn phu nhân của anh đến với tôi.”
“Đừng vô liêm sỉ, nhà chúng tôi họ Bi, dì chúng tôi tên Ba Thiên, còn người vừa nằm với chúng tôi chính là anh chàng tên Hà. Dì thứ hai của chúng tôi là Thủy Tiên đã kết hôn với một quan chức địa phương tên là Định ở huyện Phúc Xuyên, tỉnh Quảng Tây. Chúng tôi tuy là tu sĩ nhưng cũng quen biết người dân nha môn.
“Ngươi còn dám dùng quan chức uy hiếp ta? Ngươi tin ngày mai ta sẽ đem nội y của tiểu thư ngươi đi quảng cáo ngoài chợ sao?”
“Anh ta thật kiêu ngạo.” Yu tức giận đến đỏ bừng mặt, nhưng cô không thể phản bác nên ngập ngừng nói tiếp:
“Dì tôi nói với tôi rằng nếu cô không chịu đổi rượu lấy vàng thì nhà sẽ sinh cho cô một cô con gái nhỏ. Cô thứ ba Phùng Tiên xinh đẹp hơn hai cô lớn rất nhiều, chắc chắn anh sẽ hài lòng.
“Được rồi, chúng ta có thể suy nghĩ lại. Nhưng hôm nay dì của ngươi đã lỡ hẹn, ta nhất định phải ép ngươi chuộc tội.
Nói xong, Lưu lao tới ôm Ngọc Quăn lên giường.
“Xin hãy tha thứ cho tôi, các quan chức.”
Lou phớt lờ sự vùng vẫy và la hét của cô khi anh luồn tay từ sau lưng vào trong áo cô, xoa bóp ngực cô. Miệng Lữ liếm tai cô, thỉnh thoảng anh nhẹ nhàng cắn cô để kích thích. Ngọc bắt đầu cảm thấy vui vẻ, ngừng la hét, nhắm mắt lại và rên rỉ “Đừng… ờ… ừ…anh vui quá…”
“Đồ cáo nhỏ, hôm nay tôi sẽ cho cậu biết mùi của đàn ông là như thế nào.”
“Ờ… ờ… không… em vẫn muốn lấy chồng…” Dù vậy, cô vẫn nhắm mắt tận hưởng cái ôm của Lưu.
“Nô lệ của bạn chỉ có thể được hiển thị cho những người nghèo. Tại sao sự trong trắng lại quan trọng như vậy?”
Vừa nói, tay Lữ vừa mò mẫm phía dưới quần lót của cô gái, xoa xoa lên xuống phần thân dưới của cô. Tôi cảm thấy nó nóng và ẩm ướt khi cọ xát, và tôi biết con gà này đang hứng tình.
“Bạn có cảm thấy ổn không?”
“Ừ… tôi thấy dễ chịu…oooo…anh lạ quá.” Ngọc giả vờ đẩy Lưu ra một cách ngượng ngùng. Lữ cũng khựng lại, đứng dậy cởi áo ra, chỉ để lại chiếc quần và phần da thịt phồng lên.
“Lại đây cởi quần cho tôi.”
Ngọc chợt nuốt khan khi nhìn thấy miếng thịt giấu sau quần. Anh từ từ cởi quần của Lưu, con cặc to lớn của anh nhảy ra chỉ vào trước mặt anh. Anh chưa bao giờ nhìn thấy thứ gì to lớn và lâu đến vậy, và anh thầm tin rằng con người cũng như vậy. Khi anh ngồi và suy nghĩ, Lou kéo đầu anh lại gần con cặc của mình.
“Dùng miệng lau sạch cho tôi.”
Cô hơi sợ khi mặt mình lại gần con cặc dài đó nên bắt đầu ngửi nó. Có một mùi nam tính hơi tanh nhưng không thể giải thích được khiến cô muốn ngửi nó dù cảm thấy khó chịu, thậm chí cô còn vô thức đưa mũi lại gần để ngửi đầu con gà trống.
“mở miệng”
Cô cũng đột nhiên mở miệng, Lưu lập tức đẩy dương vật to lớn của anh vào miệng cô.
“Mút nhanh đi.” Lưu không thương xót Ngọc, anh đặt tay lên đầu Ngọc rồi rút ra, kéo vào dương vật của mình, ngửa mặt lên trời, nhắm mắt hưởng thụ. Ngọc bên dưới dường như đã mất hết ý thức, hít vào thở ra nhịp nhàng theo nhịp đẩy của Lưu. Lưu bất ngờ đưa đầu Ngọc sát vào bụng cô nhất có thể, thọc sâu vào cổ họng cô, Ngọc không chịu nổi liền dùng tay tát vào đùi Lưu cầu xin tha thứ. Lưu buông đầu Ngọc ra, Ngọc thở hổn hển, nước dãi chảy khắp người. Nhìn thấy cảnh này, Lưu bôi nước bọt khắp người Ngọc rồi bóp mạnh một bên ngực.
“Đêm nay ngươi sẽ chết cùng ta.”
Nói xong, Lữ bước tới cởi quần, nhẹ nhàng cởi chiếc quần lót bằng lụa trắng, để lộ ra âm hộ trắng hồng và vài sợi tóc. Ngọc theo bản năng dùng cả hai tay che kín vùng kín nhưng Lưu không còn sức để kéo tay cô ra, cô đưa đầu về phía âm hộ của mình và mút thật mạnh. Ngọc nhảy cẫng lên vui sướng và rên rỉ không tự chủ được:
“Nhột quá, em yêu… ừ… ừ… anh thấy dễ chịu quá… ừ… ừ…”
Lưu chỉ phớt lờ, mút mạnh đến mức Ngọc không chịu nổi âm vật, hai đùi kẹp chặt vào nhau lăn qua lăn lại, nước dãi chảy ra khắp nơi từ âm hộ. Lữ biết cô vui và nước đã đủ bôi trơn nên anh đưa cặc của mình lên bụng cô kiểm tra thì thấy nó đủ dài để chạm tới rốn cô. Lữ dang rộng hai chân rồi đâm thẳng vào không cho Ngọc cơ hội từ chối. Ngọc kêu lên đau đớn, Lưu từ từ đẩy vào, chỉ rút ra được một nửa trục. Thấy cô không còn rên rỉ nữa mà chỉ nằm đó khóc, Lou đẩy mạnh hơn và nhét hết con cặc của mình vào âm hộ cô. Ngọc lúc này phải cong lưng để ôm trọn chiều dài của con cặc đó, miệng thét lên khe khẽ và mắt trợn ngược. Lữ Nhạc đẩy mạnh, máu trinh nữ và máu tử cung đều chảy khắp giường. Ngọc khóc lóc van xin sự tha thứ:
“Đau quá…xin hãy tha thứ cho tôi vì đã nghịch ngợm như vậy…”
Lúc này Lưu rút con cặc mạnh mẽ của mình ra và Ngọc như được giải thoát, cuộn tròn ôm lấy thân dưới của anh. Lưu bước đến bàn uống chai rượu rồi quay lại giường, lật thân hình đang cúi xuống của Ngọc thành tư thế bò rồi đưa dương vật dài của anh từ phía sau vào tư thế kiểu doggy. Ngọc nằm úp mặt xuống gối, nắm chặt tay đau đớn trong khi Lưu liên tục ấn mạnh vào âm đạo của cô. Thấy Ngọc không lên tiếng, Lưu liền túm tóc Ngọc kéo lên. Tay anh bắt đầu bóp chặt bộ ngực nhỏ màu cam của Ngọc, bóp và bơm thật nhanh, rồi phun hết tinh dịch tích trữ mấy ngày qua vào âm hộ cô, rồi anh đặt Ngọc xuống, cơ thể cô nằm bẹp xuống.
“Mau hút hết tinh dịch còn sót lại trong cặc của anh đi.” Lưu chĩa dương vật vẫn đang cương cứng của mình ra trước miệng Ngọc. Ngọc ngoan ngoãn mở miệng mút mà không hề phàn nàn. Sau đó Lưu rủ cô về nhà và bảo Bát Tiên tối mai đến gặp cô.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.