Năm đó là năm 2004.
Năm đó, tôi thi trượt ba môn trong kỳ thi học kỳ và phải thi lại nên chán nản. Tôi đến thành phố Vinh để dành ba ngày với bạn bè. Sau đó tôi bắt xe từ Vinh về Huế thăm bạn bè. Lúc đó lớp cấp 3 của tôi học ở Huế chỉ có 4 bạn, nhưng tôi có đến thăm một cô gái đang học Đại học Huế nhưng quê ở thành phố Vinh.
Sáng sớm, khoảng bảy giờ, tôi lên xe buýt ở ngã tư vòng xoay trước khách sạn Phương Đông. Tôi có thói quen ngồi ở ghế sau xe, ngay khi lên xe tôi rất dễ buồn ngủ. Xe khách thời đó chưa có điều hòa như bây giờ. Mở hé cửa sổ, để gió lùa vào rồi chìm vào giấc ngủ.
Vừa lúc tôi đang ngủ, cô gái ngồi cạnh nói: “Em ơi, anh bị say tàu xe, em có thể tựa đầu vào vai anh khi ngủ không?” vai của tôi. Nhìn ra ngoài cửa sổ, xe đã tới Kỳ Anh gần đèo Ngang. Chợt tôi nhớ đến một câu: Đi tới đèo Ngang, bóng hoàng hôn.
Cỏ cây điểm xuyết lá, đá điểm điểm hoa.
Hãy ngồi xổm dưới chân núi và trồng một vài cái cây.
Thị trường nhà ven sông hiếm khi rời rạc. Tác phẩm của nữ thi sĩ Bá Huyền Thanh Quân. Bạn đùa à, trời mới sáng mà nắng đang chiếu vào mặt tôi có chuyện gì à? Chỉ khi tôi đang ngủ say, tôi không thể ngủ được nữa. Dẫu vậy, mọi người trên xe đều tranh nhau ngủ và ngồi thẫn thờ, buồn bã không thể rời xa mẹ.
Tôi tò mò nhìn cô ấy: cô ấy mặc một chiếc áo sơ mi trắng không có cúc bên ngoài, bên trong là áo phông trắng, với hai bộ ngực bự nhô ra. Bên dưới là chiếc quần jean khá bó, để lộ rõ cặp đùi và phần âm đạo nhô ra. Cô ấy béo, đúng kiểu tôi thích cô ấy. Ngồi được một lúc, tôi nhẹ nhàng đặt tay lên ngực trái của cô ấy và ngồi nghiêng về bên trái của cô ấy. Không thấy phản hồi, tôi bắt đầu bóp nhẹ nhưng vẫn không có phản hồi.
Tôi bắt đầu chú ý đến xung quanh, đảm bảo rằng mọi người đều đã ngủ và tôi bóp đều cả hai bầu ngực từ bên ngoài áo. Sau đó, tôi quàng chiếc áo khoác qua vai cô ấy, vừa đủ che tay, rồi tôi với tay kéo áo ngực từ bên ngoài rồi luồn tay vào ngực cô ấy. Núm vú của cô ấy khá lớn. Tôi bóp và siết chặt núm vú của mình. Cô ấy vẫn đang ngủ. Sau khi bóp ngực em, tôi dùng tay kéo cằm em lên rồi cúi xuống hôn em. Em hơi hé miệng đón nhận nụ hôn nhưng không thể đáp lại. Tôi nghĩ có thể cô ấy còn thức chứ không phải đang ngủ mà chỉ giả vờ ngủ thôi.
Tôi bắt đầu xoa bụng rồi di chuyển xuống âm hộ. Tôi dạng chân cô ấy ra, dang rộng hơn một chút rồi cho tay vào, cảm giác thật dễ chịu. Tôi đặt tay lên phía sau âm hộ của mình và bóp chặt. Tôi bóp chặt và quan sát phản ứng của cô ấy nhưng vẫn không có phản ứng gì. Tôi cởi áo khoác qua đùi và kéo lên che bụng, rồi bắt đầu mở và kéo khóa quần. Ồ, và cô ấy đang mặc một chiếc áo ngực màu hồng, và cô ấy có núm vú màu hồng, có thể là một bộ.
Đồng thời lau từng bên ngoài ống tiêm để xem chúng có bị ẩm không. Khi tôi đưa tay vào trong, âm hộ của cô ấy to và có nhiều lông, dài đến tận mép âm hộ. Lòng bàn tay phát ra âm thanh lạo xạo. Tôi từ từ trượt ngón tay vào giữa môi âm hộ ẩm ướt và bắt đầu xoa bóp âm hộ và âm vật của mình. Hơi thở của cô bắt đầu ngày càng nhanh hơn và dường như ngày càng khó thở. Lần này tôi hôn cô ấy và cô ấy đáp lại bằng cách kéo mạng nhện của mình dài hơn một chút để phù hợp với tôi. Nhưng mắt anh vẫn nhắm nghiền và tay anh bất động.
Tôi xoa xoa âm hộ của mình một lúc, lấy ngón tay ướt ra mút, rồi xoa lại. Tôi sợ cô ấy còn trinh nên không dám động tay vào cô ấy. Đầu tiên, tôi lo chị tôi bị thương và nếu tôi la hét, tôi sẽ bỏ mẹ chị lại. Thứ hai, không thể nào cô ấy lại mất trinh vì tình huống này, điều đó quá tồi tệ và bất công. Vì vậy, tôi chỉ cần trượt ngón tay ra ngoài và xoa bóp cả hai môi âm hộ, xoa bóp phần hở của âm vật và xung quanh nó.
11h xe chạy tới Đông Hà, dừng ăn trưa. Cô ấy nói mệt quá, không muốn xuống, tôi cũng không xuống, chỉ ngồi xuống ôm cô ấy. Khi mọi người xuống đóng cửa, cô đứng dậy, cởi khóa quần, cài khuy và sắp xếp quần áo. Khi cô ấy trả lời, tôi vòng tay ôm lấy cô ấy và ngồi xuống. Hai anh em ngồi nói chuyện với nhau, hỏi thăm nhau thế nào thì dù tôi có muốn ôm hay hôn cô ấy thì cô ấy cũng không cho. Nhìn chung, cô ấy như một người khác.
Sau khi mọi người ăn xong thì lên xe và xe bắt đầu chạy đi Huế (xe này đi Đà Nẵng). Mọi người lại chìm vào giấc ngủ. Tôi cởi quần, kéo khóa, đưa tay xoa xoa âm hộ của cô ấy, cô ấy bắt đầu thở gấp trở lại. Thật kỳ lạ, chỉ có hai chúng tôi trên xe nên chẳng có gì nhiều để làm.
Xe chạy vào Huế, tôi xuống xe, chị tôi chào tôi nhưng ánh mắt hoang mang, có vẻ bối rối. Hồi đó chưa có điện thoại nên không có chuyện trao đổi số điện thoại. Khi nhắc đến tên cô ấy, tôi đã hỏi cô ấy nhưng tôi không bao giờ nhớ được.
Một kỷ niệm tôi sẽ không bao giờ quên. – sử dụng hết –
Cảm ơn các bạn đã đọc truyện trên tuyensextv.me. Sau khi nhấp vào, hãy nhớ xem quảng cáo vài giây trước khi đóng quảng cáo.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.