Ngọc và Nam mới cưới nhau được ba tháng. Cả hai đều sống với bố mẹ Nan. Bố Nam, ông Phú là người hiền lành nhưng vợ ông, bà Tuyết lại rất nghiêm khắc với con dâu. Trước đây, Ngọc có người yêu cũ cũng là một tay chơi. Tuy nhiên, sau đó anh đã bỏ Ngọc để theo một cô gái khác. Lúc này, Nam tán tỉnh Ngọc. Một phần vì vừa bỏ người yêu, một phần vì thấy Nam cũng là người tốt, suốt ngày chơi bời chán ngán nên Ngọc cũng đồng ý yêu Nam và kết hôn. Tuy nhiên, trước đây bà Tuyết không thích Ngọc, bà cũng biết Ngọc thích ăn chơi nên cũng cho rằng Ngọc là một cô gái hư hỏng. Hơn nữa, cô cho rằng có thể Ngọc lấy Nam để che đậy sự thật. Tuy nhiên, vì Nam muốn cưới Ngọc nên cuối cùng cô cũng đồng ý. Cho nên sau khi trở thành con dâu, mỗi lần di chuyển đều sẽ mắng Yuyu. Ông Nan đã nhiều lần phải đứng lên tranh cãi với mẹ để bảo vệ quyền lợi của vợ. Vì vậy, cô càng căm ghét Ngọc hơn, cho rằng người đã đầu độc cô, khiến Nam xảy ra tranh chấp với mẹ anh. Nam luôn là đứa con ngoan, nghe lời mẹ nhưng bà Tuyết lại cảm thấy Ngọc đã cướp Nam ra khỏi tay mình. Vậy nên khi Nam không có ở nhà thì không sao, nhưng nếu Nam không có ở đây, cô ấy sẽ làm đủ mọi chuyện với Ngọc. Bố chồng Ngọc, ông Phú là người hiền lành, thỉnh thoảng lên tiếng thay Ngọc nhưng cũng hơi sợ vợ nên mỗi lần bà Tuyết mắng, ông đều im lặng, không nói. Cái gì.
Về phần Ngọc, cô cũng rất chán nản và nhiều lần muốn ly hôn nhưng một phần nguyên nhân là Nam biết mẹ rất nghiêm khắc với cô nên luôn chiều chuộng, bảo vệ cô. Mẹ cô cũng cho rằng cô không nên cố gắng có con nữa vì mẹ chồng sẽ sớm khác nên Ngọc rất đắn đo khi đưa ra quyết định.
Sáng nay, cô Tuyết kéo Ngọc ra ngoài, mắng mỏ không hiểu vì sao. Sau đó, cô đi chợ bảo Ngọc ở nhà giặt hết quần áo. Khi quay lại và chưa kịp giặt xong, cô đã biết mình có điều gì đó không ổn. Lúc này, Ngọc đang đứng trước cửa nhà bố mẹ chồng, định vào giặt quần áo thì thấy anh Phú đang ngồi đó, một tay nhìn vào điện thoại di động. và lắc cặc của mình với một người khác. Quần của anh bị ném sang một bên giường. Con cặc của anh to và dài, dài khoảng 20 cm, to hơn rất nhiều so với chồng cô và tình cũ của anh. Ngay lúc cô định quay người bỏ đi, trong đầu cô chợt lóe lên một ý nghĩ. “Hừ, ngươi còn trách ta dụ dỗ con trai ngươi cãi nhau, thế là ta dụ dỗ chồng ngươi cho ngươi xem mặt.
Nghĩ đến đây, Yu’er mở cửa bước vào. Phú thấy Ngọc bước vào, anh hoảng sợ, vội ném điện thoại sang một bên và định mặc quần vào nhưng họ đã ở quá xa. Ngọc giả vờ ngạc nhiên, quay lại nói: “Xin lỗi, bố em đến lấy quần áo. Em không biết ông ấy…” Vừa nói, cô vừa dừng lại nhìn anh Phú. Lúc này, ông Fu xấu hổ không dám nhìn vợ nữa mà chỉ cúi đầu lắp bắp không nói nên lời.
Lúc này Ngọc cười tinh quái, thay vì bỏ đi, cô lại nói với anh Phú: “À, sao anh lại muốn tự mình làm?”
“Dạ, bố, bố…” Ông Phú ngập ngừng không biết trả lời thế nào nên cứ ậm ừ.
Lúc này Yu nói tiếp: “Này, con biết đàn ông đều có nhu cầu, nhưng dạo này mẹ vẫn chưa trả lời bố phải không? Về nhà con sẽ nói với mẹ, để mẹ giúp bố, được không?”
Ông Fu hoảng sợ nói nhanh: “Không, con trai, nếu con nói cho mẹ biết, bố con sẽ chết.”
“Không sao đâu bố, chuyện này bình thường mà. Con bảo mẹ giúp bố giải tỏa, không phải để bố tự làm sao?”
“Được rồi con ạ, mẹ con không cần nữa nên chúng ta không làm nữa. Nhưng nếu mẹ biết bố làm thì mẹ sẽ chửi bố ngay lập tức hay gì đó.”
“Ồ, bố đã đối xử với mình như vậy lâu rồi à? Bố có thường xuyên làm vậy không? Nếu để nó tích tụ trong cơ thể quá lâu, bố sẽ mắc bệnh. Hơn nữa, nó đã bị đè nén quá lâu rồi. “Mặc quá ngầu, khống chế. Ai không kiềm chế được bản thân sẽ chết.
“Ừ, thỉnh thoảng tôi mới làm vậy thôi.”
“Để con xem bố đang xem bức tranh gì.”
Ngọc nhanh chóng đến gần và nhấc máy anh Phú. Vì không mặc quần, đang ngồi trong chăn nên anh không kịp phản ứng. Lúc này Ngọc mới mở điện thoại.
Trên màn hình điện thoại di động là ảnh của một người mẫu nội y, khuôn mặt không đẹp lắm, dáng người bình thường, đang tạo dáng chụp ảnh.
“Này, bố cũng biết xem những bức ảnh này trên mạng à?”
“Không, lúc trước tôi đang đọc báo, đột nhiên bấm vào cái gì đó, không biết nó sẽ nhảy tới trang này.”
“Vậy là lâu rồi bố chỉ xem những bức ảnh này vì công việc thôi à?”
“Ừ, tôi không biết phải tìm ở đâu nữa.”
“Vậy thì kết quả sẽ nhanh hơn mỗi khi cậu tự làm?”
“Mọi chuyện bắt đầu nhanh chóng, nhưng bây giờ mất khoảng 20-30 phút.”
“Haha, hình như đọc nhiều quá giờ thấy chán nên sẽ lâu hơn đúng không? Nhưng bố đi làm lâu quá, mẹ đi chợ rau về không có thời gian thì phải làm sao? đi ra ngoài?
“Được rồi, hãy dừng lại và tiếp tục sau, được chứ?”
“Ừ, con đang định ra ngoài nhưng phải dừng lại, khó chịu quá bố ơi, con sẽ bị ốm mất.”
“Ồ, làm sao tôi biết được?” Anh Phú cười gượng nói…
“Tại sao không ra ngoài tìm một số khách hàng để giải quyết vấn đề?”
“Tôi không dám làm điều đó. Thật không may, sẽ thật xấu hổ nếu có ai biết về bệnh tình của tôi”.
“Hoặc có thể… để con giúp bố.”
“Làm thế nào để tôi giúp bạn?”
Trong đôi mắt ngọc của cô hiện lên một nụ cười dâm đãng, cô từ từ mở chiếc váy quanh eo, lộ ra chiếc quần lót màu xanh lam và đôi chân thon dài trắng nõn.
Ông Phú vội quay lại nói: “Không, con ơi, điều này là không thể được”.
“Không sao đâu bố, giống như bố đang xem vài người mẫu vậy.”
“Không, con, ta là cha của con.”
“Bố chỉ nhìn tôi, chúng tôi không làm gì nhau cả. Bố giả vờ như chúng tôi đang đi nghỉ ở bãi biển và ông chỉ nhìn thấy tôi mặc bikini.
“Than ôi, nhưng điều đó là không thể.”
“Hoặc có thể bố chê con không xinh bằng cô gái trong ảnh”.
“Không phải thế đâu, chỉ là… điều đó không tốt thôi.”
“Được, về nhà tôi sẽ nói với mẹ.”
– Thế đấy, con trai, đừng làm vậy.
“Này, bạn ngại ngùng phải không? Được rồi, để tôi quay lại và nhìn vào lưng tôi chứ không phải mặt, được không? Hãy tưởng tượng bạn đang nhìn một số người mẫu.
Nói xong Ngọc xoay người, đặt hai tay lên bàn trang điểm, ngửa mông ra sau, đối mặt với anh Phú.
Sau đó cô quay lại thúc giục: “Bố ơi, nhanh lên.” Nếu mẹ không về thì mọi chuyện sẽ đổ bể.
Cô nói nhỏ và đung đưa cặp mông to tròn của mình trước mặt anh. Lúc này, anh Phú tức giận, thứ nhất là vì anh đang làm gì đó, thứ hai là sợ cô mách bà Tuyết, chưa kể mông Ngọc tròn trịa, trơn trượt đá thẳng vào mặt anh. Vuốt ve dương vật của anh. Thấy anh Phú đã bắt đầu hành động. Ngọc bắt đầu thực hiện những động tác lắc mông đầy thú vị, thậm chí còn đưa tay lên xoa mông, thỉnh thoảng ấn tay vào âm hộ lộ rõ sau chiếc áo ngực bó sát. Anh Phú bắt đầu bơm nhanh hơn, miệng khô khốc, trong đời anh chưa bao giờ thấy điều gì thú vị đến thế.
Đột nhiên, Ngọc đứng dậy và quay lại. Cô kéo váy lên tận chân và đá nó vào góc.
“Này, chân con hơi mỏi, con ngồi đây cho bố xem.”
Sau đó cô ngồi trên bàn, hai chân dang rộng, một chân đặt trên ghế và một chân đặt trên bàn. Từ góc độ này, anh Fu có thể nhìn thấy rõ hai gò âm đạo nhô ra từ quần lót của cô, đồng thời anh cũng có thể nhìn thấy một vài sợi lông nhỏ nhô ra khỏi quần lót của cô.
“Bố, nhanh cởi chăn ra đi, bố, nhanh lên, bố, nếu mẹ về, bố sẽ chết.”
Ông Fu do dự một lúc rồi ném chăn sang một bên. Lúc này Ngọc nhìn rõ dương vật cương cứng của anh, thậm chí còn to hơn cả lúc cô vừa lén nhìn. Anh Phú lúc này cũng có chút ngượng ngùng vì vợ nhìn thấy dương vật của mình nên động tác chậm lại một chút.
“Bố ơi, nhanh lên, bố còn chưa đủ hứng thú à? Thôi, đã có bố giúp thì chúng ta hãy giúp đến cùng.
Ngọc giả vờ thở dài rồi nhanh chóng cởi chiếc áo phồng trên đầu ném sang một bên. Lúc này anh chỉ mặc quần lót. Phía trên là cặp vú to tròn vừa thò ra khỏi áo lót. Ngọc nhẹ nhàng đưa một tay lên xoa ngực cô, tay còn lại ấn vào môi âm hộ của cô và xoa nhẹ nhàng. Anh Phú lúc này hưng phấn quá, tay anh bắt đầu di chuyển nhanh và mắt anh di chuyển từ ngực đến âm hộ của cô. Tuy nhiên, đúng lúc này, anh Phú không chỉ nhìn thấy con cặc to lớn của mình mà còn vì dạo này Nam đi công tác nên Ngọc chợt cảm thấy mông mình cũng bắt đầu rỉ ra. Jade bắt đầu xoa bóp môi âm hộ của mình nhanh hơn, ngày càng nhiều nước chảy ra và thấm vào quần lót của cô. Lúc này, ông Phúc thấy quần lót của vợ cũng hơi ướt, ông không nhịn được nữa, gầm lên giận dữ và phun ra hết tinh dịch. Tinh dịch của anh ta bắn tung tóe khắp sàn và giường, thậm chí một số còn bay đến chiếc bàn nơi Jade đang ngồi. Nó đậm đặc và đậm đặc. Ngọc cũng bất ngờ trước số lượng tinh trùng của bố chồng cao hơn chồng cô rất nhiều.
“Thật lãng phí, nuốt hết vào miệng hay nhét hết vào lồn chẳng phải lãng phí sao?”
Sau đó, Ngọc bước xuống lấy khăn và bắt đầu dọn dẹp chiến trường mà ông Phú để lại. Lúc này, ông Phúc nằm xuống thở một lúc rồi lúng túng ngồi dậy, lấy quần đùi ra mặc vào.
Lúc này, Ngọc đang bò dưới sàn lau tinh trùng cho ông Phú. Cô vẫn cởi quần áo, chỉ mặc đồ lót. Nhìn thấy mông vợ nhô lên sau sàn, chưa kể bộ ngực trong áo ngực tưởng như sắp bung ra, hai khe nứt sâu ngay lập tức khiến cặc anh lại cương cứng. Ông bước xuống giường chung, lấy khăn lau người cho con dâu. tinh ranh. Ngọc cảm thấy có vật gì cứng cứng chạm vào mông mình. Anh quay lại thì thấy dương vật của anh Phú bị kẹp giữa cặp mông tròn trịa của con dâu. Anh sững sờ trong giây lát. Lúc này Ngọc quay lại thì thấy dương vật của anh Phú đã cương cứng trở lại khiến cô có chút xấu hổ và có chút ngạc nhiên. Thông thường, một khi chồng cô xuất tinh một lần, dù cô có mút và lắc mạnh thế nào thì chồng cũng không xuất tinh nữa. Đây, anh Phú già rồi mà mới ra mắt mà giờ lại hồi phục nhanh quá.
“Bố, bố mới ra ngoài mà đã đứng dậy nhanh thế à?”
“Bố, bố…”
Đúng lúc này, cửa đột nhiên mở ra, bà Tuyết từ chợ về. Ngọc nhanh chóng nói với anh Phú…
“Ba, ba đi ra ngoài đi, ba ở với mẹ một lát, con ở đây dọn dẹp.”
Anh Phú nhanh chóng chạy ra khỏi phòng khách.
Lúc này bà Tuyết bước vào, vẻ mặt bà có vẻ hơi khó chịu, chắc bà đã mặc cả và chửi bới người bán cá khi đi chợ.
“Anh làm gì ở đây, Ngọc đâu?”
“Ừ, tôi đang khuấy sữa vô tình làm đổ sữa ra khắp nhà. Tôi đang bảo con tôi dọn dẹp.”
Tiếng bà Ngọc bước vào phòng, lúc này Ngọc đã mặc quần áo và dọn dẹp chỗ còn lại.
“Sao em lại làm đổ hết ra giường và sàn nhà? Anh đã thay ga trải giường và giặt, nhưng vẫn còn một số chỗ chưa được lau sạch, mắt và mũi của em đi đâu rồi? Lau sạch đi.”
Bà Tuyết đứng chống nạnh ra lệnh cho con dâu bắt Ngọc lau chỗ này, lau chỗ kia rồi bảo không được lau sạch mà lại lau đi lau lại. Có lẽ cô ấy chỉ trút giận lên thị trường. Một lúc sau, có vẻ cơn đã dịu bớt, cô đi ra ngoài nhưng vẫn nói: “Lau đi hoặc uống hết đi kẻo lãng phí sữa”.
Ngọc nhìn cô dịu dàng rồi thầm nghĩ: “Bởi vì em đã bảo lần sau đừng trách cô ấy, anh cho vào miệng ngậm cho sạch sẽ”.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.