Sừng giáo viên và cô ấy học sinh

Phần 1: Ăn giật rồi bỏ chạy

Leo lên dốc đá Đa Không Climb
Có một cô giáo nhỏ đã dạy tôi bò
Nước chảy mù quáng, mù quáng, mù quáng
Cô dạy học sinh đếm

Âm thanh nhịp nhàng của những xe mì hoành thánh đập vào những xe mì hoành thánh phá vỡ không gian yên tĩnh của khu phố nhỏ Banco. Tào mời:
– Chúng ta đi ăn mì nhé.

Nói xong anh ta bỏ đi, khiến chúng tôi phải kéo anh ta quanh xe bán mì suốt đêm.
– Cho con bốn cái tô lớn đi chú.
–Đợi một chút, tôi sẽ cho thêm ít than vào bếp.

Đồng vận tải và nghiên cứu đập

Uống xong ngụm nước cuối cùng, Tạo nháy mắt ra hiệu cho Tông và Tường chuẩn bị sẵn sàng.
– Kiểm tra xem…đúng…bạn…giống như chúng tôi.

Giật mình, Tài ngước lên nhìn ba người bạn đang bỏ chạy. Anh ta hoảng sợ không biết chuyện gì đang xảy ra, đánh rơi tô mì ăn dở xuống đất rồi đuổi theo, bỏ mặc ông chú người Hoa tội nghiệp đang la hét.

Ty thở hổn hển theo ba người bạn và nói nghẹn ngào:
–Sao cậu phải chạy vất vả thế?
– Chạy không nhanh thì làm sao ăn nhanh được?
– Ăn trộm à? Mình có tiền sao phải trộm?
– Bạn cù vào lửa. Ăn khô thì ngon nhưng trả tiền để ăn thì không vui chút nào. Khi đi chơi với chúng tôi phải chạy thật nhanh, nếu không nhanh có thể bị bắn.

Hiểu được điều này, Tài im lặng, nhưng tự nhủ – ngày mai phải đưa tiền cho chị Tú và yêu cầu anh Tảo trả lại. Người ta bán đồ cũng không kiếm được nhiều tiền.

Đi dọc đường Phan Thanh Giản, đến Ngã Bảy, họ dừng lại mua vài miếng bánh mì Gia Long mới nướng và vừa đi vừa trò chuyện. Thấy các cô gái không? Tông ăn sương, đứng gần đó, đưa tay véo bi, buột miệng nói:
– Các bạn hứng quá, đi bắt một con nhé?
– Ở đây tôi cũng không già nữa đâu, qua Quách Thị Trang Plaza tìm mấy em xinh hơn, “chặt chẽ” hơn đi.
– Làm sao tôi có thể có đủ tiền?
——…………
– Kế hoạch của anh là gì, Tôn Tấn?

Tất cả đều quay lại nhìn Tường. Chàng trai nhỏ nhắn với khuôn mặt hiền lành như con gái nhưng lại có nhiều “âm mưu thâm độc” này chính là cố vấn của họ.

Tường Tôn Tấn sửng sốt, suy nghĩ hồi lâu rồi hỏi:
– Chiếc xe máy bị hỏng trong bữa tối đã được sửa chưa?
– Lấy đâu ra tiền để sửa mái nhà?
—Tôi hiểu rồi, ai có Saint Teran?
– Tôi còn một cái.

Tài lấy tờ 500 USD vừa “móc túi” của mẹ đưa cho Tường và nói:
– Làm sao đủ 500 đô la để trả cho bạn?
– Ai bảo anh là tôi trả tiền để quan hệ tình dục?
0 0
Những linh hồn tà ác bay vòng quanh chiếc xe tăng, Tai nhìn ngang và dọc để tìm con mồi.

Fan đứng thờ ơ suốt cả đêm, nhìn chiếc xe đang chậm rãi tiến tới, trong lòng thầm vui mừng vì cậu bé mặc áo sơ mi trắng, quần kaki màu xanh lá cây này trông giống như một con nai, chắc là mới bắt đầu chơi đùa với con gái phải không? Fany thầm nghĩ.
– Chị…chị…chị đi chơi với em được không?

Đầu tôi cao ba centimet, mặt sáng sủa, tôi đoán hôm nay sẽ may mắn được sáng mắt ra. Tôi nghĩ thế nhưng anh lại giả vờ hỏi:
– Đi đâu?
– Đi…đi…
– Một chiếc “dù” có thể bay suốt đêm được không?
– Về nhà chơi một đêm đi.
– Có bao nhiêu người?
– Tôi ở nhà một mình.
Vậy thì đây là một điều tốt. Với hai chiếc “ô”, tối nay tôi có thể ngủ ngon.
– 2000 USD một đêm, thế đã đủ chưa?

Đọc tiếp  Cặp đôi thừa nhận có sự khác biệt khi về nhà nghỉ lễ

Cậu bé đút tay vào túi và đếm số tiền. Cậu bé rất vui mừng khi đưa ra vài tờ 500 đô la. Cậu bé nói rằng mình đã thách đấu bốn lần nhưng không biết sẽ trả bao nhiêu.
– Tôi còn $1800, tôi sẽ rẻ hơn $1500.
– Không còn cách nào khác, cứ để dành 200 USD, không chịu được thì kiếm cái khác.
–Ừ, thấy lòng tốt của chị thì tôi dám quay lại, nhưng khi thấy chị tàn nhẫn thì tôi không dám hỏi.

Trên đường đi, Fan thầm mỉm cười khi nghe thấy giọng em gọi anh dịu dàng.
– Đưa tiền cho tôi.
——Một lát nữa tôi về nhà, tôi sợ bị anh lừa.

Nghe cậu bé nói đầy tự tin và nhìn vẻ mặt lo lắng, bối rối của cậu, Fan mới yên tâm vì mình không sợ bị lừa.
0 0
Tường cùng cháu chạy xe loanh quanh một lúc để đánh lạc hướng, rồi đỗ xe trước nhà, lùi lại, mở khóa xe rồi bước vào trong.
– Sao tối thế?

Khi đèn bật sáng, đứa trẻ chỉ nhìn thấy chiếc giường và tủ quần áo chứ không có ai khác và cảm thấy nhẹ nhõm. Anh nhanh chóng cởi quần áo, nhảy lên giường, đưa tay ôm lấy cậu bé. Thấy cậu bé hoảng sợ, mẹ chúng nhìn thấy “con nai nhỏ” mỉm cười nói:
– nhanh lên.
– Đèn sáng quá, tôi tắt đi.
– Đèn trong nhà có mờ không?
– KHÔNG.

Vậy thì tại sao bạn lại nhìn thấy “cái lỗ” trong bóng tối, đồ ngốc, nhưng Fan lại gật đầu.

Anh nghe thấy tiếng cởi quần áo sột soạt, liền trèo lên, ôm lấy anh, mò mẫm xung quanh, thấy tội nghiệp cho chú nai nhỏ, liền đưa tay tóm lấy con cặc của Tường, kéo vào hang. , nhưng cặc của anh ấy rất lớn. Xin lỗi vì nó quá lớn, nhưng nó khá cứng và có thể sẽ sụp đổ sau mười hoặc mười lăm phút. Vân nắm lấy con cặc nhẹ nhàng đưa vào miệng âm hộ của mình, khiến cô kích thích, lo lắng nếu cậu bé đẩy mạnh hơn sẽ bị bỏng chết.
——Nếu không biết thì để ta từ từ dạy ngươi, đừng trêu chọc ta.

Không biết, Tường cười thầm trong lòng, hành động lúc này của anh vốn đã rất thú vị rồi, nhưng anh lại yêu cầu cô gái im lặng một lúc. Đột nhiên, hắn dùng một động tác đột ngột, đẩy từng dương vật của mình vào trong cung.
– Này… à…
Toàn bộ âm hộ của Vân tê dại, dù đã chuẩn bị kỹ càng nhưng cô ấy lại thất bại, tôi thấy tội cho cô ấy, mai có lẽ phải cảnh giác với mấy thằng nhỏ quá, phải đo cặc của mình trước đã. Gà có giá đấy, cẩn thận nhé hôm nay mất tiền, sao anh mạnh thế? Mười tuổi, mười lăm tuổi, hai mươi tuổi… Đếm đi đếm lại, Phàm vẫn chưa bắt đầu nghi ngờ sự dịu dàng của anh chàng này. Giỏi tình dục, các cầu thủ có danh tiếng lớn. Bất kể bạn nghĩ gì, nó bắt đầu cảm thấy tốt.

Tôi hiền lành như vậy nhưng đã bị một số ni cô “mở lòng” khi tôi mười lăm tuổi. Tôi luyện tập Kung Fu mỗi ngày. Bạn chỉ có Kung Fu được vài năm, và bạn muốn dạy tôi… Haha, hôm nay để tôi thử xem. Anh đã muốn đụ cô gái thêm một lúc nữa, nhưng nhớ đến đám bạn sừng sỏ của mình đang trốn trong tủ và dưới gầm giường, anh đợi cô gái rùng mình rên rỉ rồi rút cặc ra, nhẹ nhàng bò lên giường trêu chọc. .

Đọc tiếp  Nguyệt - Phần 1

Khi đang nằm trên cao, trước khi tỉnh dậy, Fan lại bị tấn công, lần này anh gần như “làm trống” chiếc phao câu cá. Anh ta đã giữ đầu cậu bé và đẩy cậu ra xa.
– Này…này…bạn là ai, bạn không phải là một tên khốn.
– Ờ… Ờ.

Tao nhắm chặt tâm trí và đẩy mạnh từng món đồ bật ra với âm thanh rè rè làm rung chuyển cả chiếc giường.

Biết mình bị học trò lừa, Fan cũng cố gắng hết sức để tìm cách thoát khỏi tình trạng này.
– Thêm $200 cho mỗi “chiếc ô”.
– Ừ ừ…

Bây giờ chỉ còn 2 tệ, còn có 200 tệ, Tao xoa đầu cười khúc khích.

Đến chiếc “chiếc ô” thứ mười, Fan ngất đi và khẽ van xin.
– Mỗi người một chiếc “chiếc ô”, tôi mệt quá.
– Ừ, chúng ta chỉ ăn một lần thôi.
– Bạn, bạn.

Fan nghe cậu bé đầu tiên nói:

– Chúng tôi có 4 người và một số người hàng xóm cũng vừa mới qua. Nhưng đừng lo, đổi lại tôi sẽ lấy lại từng “chiếc ô”? Tôi đã có 200 đô la và sẽ đưa nó cho bạn khi tôi về đến nhà vào buổi sáng.

Chào buổi sáng,… Âm hộ của tôi thế rồi, nhưng hãy để cô ấy cố gắng nhịn tối nay và tôi sẽ bù vào ngày mai. đô la, vì vậy tôi.

Khi tôi đến 5.200 tệ, anh ấy không đếm được nữa, nhưng anh ấy vẫn tiếp tục bị lừa. Quên đi, tôi sẽ chỉ đếm 8.000 tệ, rồi tính thêm một chút, coi chừng họ sẽ gian lận.
– Tôi tính toán rằng 8000 USD là “giả”, số lượng “dù” bao nhiêu cũng được.
– Ừ, sạch sẽ hơn.

Nghe được tiểu cô nương lẩm bẩm, mọi người trong lòng cười rộ lên.
0 0
Chiến tranh mãi đến rạng sáng cô mới tê dại, theo Tường lên xe chuẩn bị đưa cô về nhà. Anh ta đã rời bỏ ngành này gần ba năm rồi, lần sau anh ta lại gặp phải trải nghiệm “quốc hội” tồi tệ như vậy. Nhưng anh ấy thật may mắn khi vẫn kiếm được 8.000 USD.
Trong lúc Phàn đang chìm đắm trong suy nghĩ thì không thấy Tường đưa tay ra rung sợi dây nối bu-di. Chiếc xe kêu lên vài tiếng rồi dừng lại.
– Tôi xui xẻo quá, máy xe hỏng rồi.
– Tôi nên làm gì bây giờ?
– Nếu cậu xuống xe, tôi sẽ nổ máy ngay.

Cô gái bước xuống xe nhìn Tường dựng khung rồi leo lên xe sau khi đạp mấy lần nhưng xe không nổ máy, cô bắt đầu thử sửa chữa những thứ ở động cơ.
——Chắc là tôi đẩy quá nhanh và chạy quá nhanh, nên hãy đợi tôi nhé.
– Thôi, tôi mệt rồi, mệt quá, đưa tôi về nhà đi ngủ sớm đi.
– Ừ, chỉ một chút thôi là nó sẽ nổ.

Cô bé thở phào nhẹ nhõm khi nhìn cậu bé đẩy xe vài lần trước khi nó nổ máy. Ối, sao anh ấy lại vẫy tay với mình thế nhỉ… Anh ấy lại bị tóm nữa rồi…
– Này… này… này, cậu lừa tôi đấy.

Fan hét lên và đuổi theo vài bước trước khi mất sức và ngồi dưới đất thở hổn hển.
0 0
Đi từng bước giận dữ, mẹ cô thật xui xẻo. Điệu nhảy này chắc chắn sẽ đốt cháy âm hộ của cô. Ngày mai tôi sẽ yêu cầu những kẻ mặt mày sặc sỡ đó giết cha chúng ta.. Rẽ trái…rẽ lần nữa.. .
– Này, cô gái đó dừng lại, cô ấy đi đâu đó từ sáng sớm.

Đọc tiếp  Cả Chị Cả Vợ (Sáng Tác - Sắc Dục - Cấm Yêu) - Cập Nhật Chương 18

Anh ta giật mình quay lại thì thấy hai người cảnh sát. Nếu bị bắt lần nữa, đầu óc anh ta sẽ quay cuồng đến mức chết mất. Chính xác…
– Huh…huh…hai người phải giúp tôi với, tôi sẽ cắt cu nó ra nhìn xem, còn con khốn đó nữa hả…huh…
– Sao em khóc nhiều thế?
– Khụ… khụ… hai người biết hôn à, giờ tôi già xấu quá, nó bỏ tôi theo con khốn đó, haha…Tôi theo họ cả đêm, cố tìm xem con khốn đó chết ở đâu, hai người đi theo tôi bắt hắn, khụ… khụ…

Mới sáng sớm mà mình còn chưa uống cà phê mà phải đi theo con mụ ghen tuông này thì mình sẽ xui xẻo cả ngày và phải tìm cách trốn thoát, viên sĩ quan tự nghĩ. .
– Bạn phải bình tĩnh mà khiếu nại để chúng tôi biết cách giải quyết và đừng đi loanh quanh bắt người như thế này.
– Thưa thầy, họ ở đâu?
– Đi hướng đó tới ga Quận 3. Chúng ta có việc phải quan tâm trước tiên.
– Vâng, cảm ơn hai thầy.

Sau khi hai cảnh sát biến mất, Fan quay chiếc xe ba bánh và đạp về phía hai cảnh sát, lập tức phát ra một tiếng động như sấm.
0 0
Ngủ đến trưa, bốn người chúng tôi dậy, rửa mặt rồi đến quán bánh mì Hà Nội gần quán cà phê Nanyang để ăn sáng. Tôi xin ngồi vào một chiếc bàn trong góc và gọi pate, thịt nguội và bốn ly sữa nóng, vừa ăn vừa kể chuyện tối qua, vừa cười vừa bàn nhưng lại không dám làm việc trên mạng. . nói. Hôm nay có đầy đủ các bậc phụ huynh trưởng thành ra ngoài ăn sáng, nhờ số tiền hàng xóm thu được tối qua nên họ mới dám đến đây và hét lên: “Tôi ghét họ đi ngang qua sẽ vỗ tay chết mất”. Đi đến đâu chúng dám phá làng, xóm làng, nhưng khi về làng chúng thậm chí còn không dám xin cà phê chứ đừng nói đến ho lớn. Làng Bản Cờ bé nhỏ này là thế này, họ khét tiếng là em út trong nhóm khi người lớn tuổi ra đường kêu cứu nhưng khi đến đây thì luôn phải khoanh tay đôi Bác, anh ạ. . Địa ngục.
Cảm thấy rất ấm áp, họ đến đường Nguyễn Hoàng chơi bi-a.

Đang đi, Tài chợt dừng lại trêu chọc.
– Này, cô gái mặc áo đỏ và sơ mi đen trước mặt bạn là người quen mới phải không?

Tao quay đầu liếc nhìn rồi quay người lại hoàn toàn, sắc mặt tái nhợt, miệng mím lại không nói gì.
——Sao vậy, sao trên mặt lại không có máu?
-Tôi…tôi…

Ba người đều kinh ngạc. Đầu to đụng phải hắn, không biết hắn sợ cái gì, nhưng tại sao nhìn thấy thiếu nữ sắc mặt lại tái nhợt? ? ?
– Chuyện gì đã xảy ra, kể cho chúng tôi nghe đi.

Tao dường như biết cô gái đã đi xa nên quay lại nhìn cô. Anh ta nổi da gà khắp người, nhìn vào ánh mắt của những người bạn đã nhìn chằm chằm vào anh ta một lúc lâu, rồi chậm rãi nói với giọng run rẩy và sợ hãi…

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận