Thẳng thắn phấn đấu để tìm thấy chính mình

Tấn Sư chật vật tìm đường chinh phục thế giớiTần Sử chật vật tìm cách chinh phục

Chồng vẫn yêu tôi, con ngoan, công việc ổn định, bạn bè quan tâm nhưng sao tôi lại chán nản thế này? Tôi quá lười nấu nướng cho gia đình và ngại di chuyển, mua sắm, kết bạn dù đây là những thứ tôi từng rất thích.

“Sức mạnh thực sự của bạn là gì?” Câu hỏi của ông chủ khiến tôi nhất thời không thể trả lời. Tôi đã vật lộn với những công việc này suốt 10 năm qua nhưng tôi vẫn không biết mình thực sự muốn gì và có thể làm được gì.

Ở tuổi 18, giống như bao bạn bè, tôi càng cảm thấy tự hào hơn khi được đỗ vào một trường đại học danh tiếng. Bốn năm học trôi qua êm đềm, điểm cao, tình yêu đẹp và cuộc sống viên mãn Khi vừa ra trường, cuộc đời tôi dường như được trải một tấm thảm nhung. Tôi nhận lời mời làm việc với mức lương hấp dẫn và công việc mình yêu thích, kết hôn, sinh con, mua nhà và tự hào trước sự ghen tị của bạn bè, đồng nghiệp.

Thành thật phấn đấu để tìm thấy chính mình

Gần đây cuộc sống của tôi khá yên bình nhưng tâm trí tôi dần trở nên rối loạn. Tôi đi khám thì được bác sĩ cho biết đó là chứng trầm cảm. Tôi thấy mình không còn kiềm chế được ham muốn của mình, không trả lời được mình muốn làm gì, thích gì, không biết mình phù hợp với công việc gì và có thể làm tốt công việc gì. Mọi thứ dường như đang dần bị mất đi, bị lãng quên. Ngay cả giữa bạn bè và người thân, việc gặp gỡ và quan tâm cũng trở nên xa vời. Tôi thực sự thất vọng và bối rối với chính mình.

Đọc tiếp  Tiểu Vi và chú gái điếm-truyện người lớn hay 2018

Chồng vẫn yêu tôi, con ngoan, công việc ổn định, bạn bè quan tâm nhưng sao tôi lại chán nản thế này? Tôi quá lười nấu nướng cho gia đình và ngại di chuyển, mua sắm, kết bạn dù đây là những thứ tôi từng rất thích. Vào ngày sinh nhật của con tôi, tôi thậm chí không thèm chúc mừng hay tặng con một món quà nhỏ. Đôi khi chồng tôi tự hỏi liệu con có đang trốn ở đâu đó ở chỗ riêng của mình không?

Ngay cả ở công việc mà tôi đã làm đã lâu, tôi cũng trở nên xa cách và không còn thích tức giận hay giúp đỡ đồng nghiệp nữa. Vui, giận, buồn, quần áo mới không còn là chủ đề để tôi bàn tán nữa. Trong khi không khí chắc chắn là vui vẻ thì những sự kiện hay cuộc gặp gỡ vui vẻ giờ đây lại là những giây phút “tra tấn”. Nếu là tôi cách đây vài năm, cả công ty sẽ tràn ngập tiếng cười và những màn trình diễn ấn tượng.

Tôi cảm thấy thất vọng và đau khổ, nghĩ đi nghĩ lại về cách tồi tệ nhất có thể để thoát khỏi tình huống này. Ngay cả khi nghĩ về điều đó, tôi vẫn tự hỏi liệu mình có thực sự muốn điều đó không? Tôi không biết phải tiếp tục như thế nào?

Đọc tiếp  Tôi tin nhiều người đàn ông sẽ tạo ra vỏ bọc hoàn hảo để đánh lừa các cô gái

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận