Tối nào tôi cũng kiếm cớ đi từ 4-5h chiều đến 11-12h, có khi về lúc 1h chiều. Chủ nhật, nếu không phải làm việc, anh sẽ làm việc từ sáng đến tối rồi về nhà trong tình trạng say khướt và nằm dài. Mối quan hệ giữa vợ chồng ngày càng trở nên xa cách.
Tôi lấy nhau được hơn 6 năm và có hai con, một trai một gái, ai nhìn bên ngoài cũng nói tôi rất hạnh phúc. Quả thực, tôi mừng vì chồng tôi chưa phải là ông chủ. Làm việc ở đó. Tôi cảm thấy rất vui vì cuối tuần cả nhà quây quần bên nhau và anh đưa chúng tôi đi ăn, đi siêu thị, công viên hay đi bơi cùng cả nhà. Rất thú vị.
Thẳng thắn thừa nhận, kể từ khi chồng lên làm ông chủ, gia đình có nguy cơ tan vỡ.
Mọi chuyện thay đổi khi anh mở cơ sở kinh doanh riêng trong thành phố và đưa mẹ con tôi đến đó. Vì tôi là kế toán nên anh ấy muốn tôi nghỉ việc và tập trung giúp đỡ anh ấy. Tôi giúp anh làm việc nhà, chăm con, nấu ăn cho công nhân, dọn dẹp công ty và rửa bát. Hãy tưởng tượng một gia đình gồm 8-9 chàng trai đang làm việc và sinh sống tại địa phương. Ai cũng khoe và tôi cũng nói vậy, tôi chỉ lau chùi thôi vì nó bẩn không chịu nổi.
Tôi làm việc từ sáng đến tối, cố gắng chịu đựng nhưng sau hai năm ở đây, anh hình thành thói quen uống rượu về khuya, đêm nào anh cũng lấy cớ uống rượu từ 4 đến 5 giờ chiều đến 11 giờ đêm – 12 giờ trưa. , có khi 1 giờ chiều vừa buông xuống. Chủ nhật, nếu không phải làm việc, anh sẽ làm việc từ sáng đến tối rồi về nhà trong tình trạng say khướt và nằm dài. Mối quan hệ vợ chồng ngày càng trở nên ghẻ lạnh, dù ở bên nhau cả ngày nhưng sau giờ làm việc, họ không có thời gian nói chuyện riêng, cũng không có thời gian đưa con đi chơi.
Cuộc sống chỉ là ngày qua ngày, không có ý nghĩa nào khác ngoài việc chăm lo cho công việc và con cái. Lúc đầu tôi rất sợ mỗi lần anh ấy không về nhà sau khi uống rượu vào đêm khuya nên tôi gọi điện cho anh ấy và không thể ngủ được nhưng ngày nào anh ấy cũng vậy nên tôi cảm thấy rất mệt mỏi bất kể lúc nào anh ấy muốn rời đi. , anh ấy sẽ về nhà. Nhiều lúc tôi muốn nói với anh rằng nếu tôi cứ sống như thế này thì tôi sẽ đem hai đứa con của tôi đi để anh được tự do, nhưng tôi không có thời gian để nói ra điều đó. Vì ngoài công việc, anh không có thời gian ở nhà.
Anh còn kiếm cớ đi uống rượu. Đôi khi tôi tự hỏi, tôi và anh ấy phải sống như vợ chồng, đồng nghiệp cùng nhau nuôi dạy con cái như thế nào? Đồng nghiệp có khi còn biết rõ tình trạng của nhau nhưng anh ấy không biết khi nào tôi đau bụng và quằn quại suốt đêm.
Tôi cảm thấy tình yêu của tôi dành cho anh ngày càng ít đi. Ngày xưa chỉ còn 10 mà giờ chỉ còn 1. Mỗi lần anh không về nhà muộn hoặc say rượu vào ban đêm, tôi đều lo lắng giúp anh bôi dầu và đắp chăn cho anh vì tôi cảm thấy rất mệt mỏi. Bây giờ tôi đang suy nghĩ, có nên nói với anh ấy rằng tôi sẽ đưa hai đứa trẻ về nhà không? Chúng ta có nên tạm xa nhau và suy nghĩ lại cuộc sống gia đình vì em cảm thấy chúng ta không còn sống như một gia đình nữa? Mong các bạn cho mình lời khuyên, thế nào là đúng?
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.