Hãy để tôi giới thiệu ngắn gọn về bản thân mình. Tôi là một bác sĩ mới tốt nghiệp vào thời điểm dịch bệnh Covid-19 đang hoành hành. Thế là sau khi cùng đồng đội chống dịch được 1 tháng, tôi trở về phòng tự cách ly 14 ngày và chuẩn bị nhập viện.
Tôi cũng có người yêu là y tá làm việc ở bệnh viện. Trước khi cách ly, tôi qua phòng vợ/chồng ăn tối, và nói thật với một kẻ mọt sách như tôi, việc chạm vào dao và thớt đã là một cực hình. May mắn thay, vợ chồng và bạn cùng phòng của tôi đều là những người nấu ăn giỏi nên tôi chỉ có một công việc duy nhất là rửa bát. Bạn cùng phòng của người yêu cô vốn là kỹ thuật viên y học cổ truyền, nhưng do dịch bệnh Covid-19 và lương thấp nên cô chuyển nghề sang làm nhân viên nhập liệu trong một ngân hàng. Công việc không vất vả nhưng giờ làm việc rất thất thường nên Minh Anh (tên bạn cùng phòng của người yêu) thường xuyên phải đến công ty bất cứ khi nào có dữ liệu, dù lúc đó là chín, mười giờ tối. . Mình rất thích điều này vì mỗi lần Minh Anh đi làm buổi tối là mình lại ở phòng với Quỳnh (chị gái người yêu) mà ngủ…hehe.
Hôm đó, cũng như những ngày chủ nhật khác, tôi ngủ đến 4 giờ chiều thì bất ngờ nhận được cuộc gọi của Quỳnh:
– CHÀO! Có một trường hợp tích cực trong hẻm của tôi. Họ đã phong tỏa toàn bộ khu vực lân cận. Nhưng tôi và Mingying đang ở tầng dưới và vẫn chưa lên.
Chuyện là cuối tuần, Quỳnh và Minh Anh về nhà rất gần chỗ làm, cách đó khoảng chục km nên thuê phòng trọ để tiện đi làm và về nhà. đi chơi vào mỗi cuối tuần.
– Giờ thì sao? Có thể chỉ có hai chúng ta thôi được không? Tôi hỏi lại. – Vâng, chúng tôi vẫn đi làm, nhưng chúng tôi không thể về phòng được, có thể chúng tôi phải ở trong phòng bạn cho đến khi họ rút dây điện ra. Joan đã trả lời. – Ồ! Đi vào phòng tôi. Tôi cũng có một bộ đệm. Hai chúng tôi ngủ trên lầu, còn tôi ngủ trên đệm ở tầng dưới. Hoặc bạn và tôi có thể ngủ dưới đệm trong khi Minh Anh ngủ trên gác…hehe. Tôi mỉm cười đầy thèm muốn. – Anh chàng này! Được rồi, Minh Anh và tôi sẽ đến sau. Tôi lo lắng về việc dọn phòng. – Được thôi em yêu. Cô ấy cúp máy.
Tôi như được mở hộp trong bụng vì ngày nào cũng được gần gũi với người yêu, haha. Tôi lập tức dọn phòng, lấy bát đĩa đầy bụi trong tủ ra, rửa sạch và nấu nướng.
Khoảng 6 giờ chiều, có hai cô gái lên lầu vào phòng tôi. Tôi đứng trước cửa:
– Chào mừng hai cô gái trẻ đến nơi ở của tôi.
Quỳnh trừng mắt nhìn tôi còn Minh Anh thì mỉm cười như đang vui vẻ.
—Được rồi, chúng ta đi tắm trước nhé. Qiong nói với Mingying.
Tôi rất vui vì cấu trúc phòng tắm trong phòng tôi rất thú vị. Giống như những nhà trọ khác, nó được xây ngay bên dưới gác mái, tường phòng tắm không được xây cao tới trần nhà, để lại một khoảng trống và trần nhà được phủ một lớp thiếc. Thật vậy, nếu ai đó đang tắm trong đó, hình ảnh sẽ phản chiếu mờ nhạt trên trần nhà và nếu bạn nhìn lên khi ngồi ở phía bên kia bức tường phòng tắm, bạn có thể thấy một phần cơ thể của người đang tắm. .
Người yêu véo tai tôi khi tôi ngơ ngác nhìn trần nhà tắm.
– Bạn muốn biết gì? —Không phải vậy đâu. Tôi đang nghĩ xem tối nay sẽ nấu món gì. Hãy thể hiện kỹ năng của mình với hai cô gái hôm nay. Tôi đã trả lời.
Thực ra tôi không có ý tốt gì, tôi chỉ muốn đi ngang qua bếp cạnh cửa phòng tắm để nhìn rõ thi thể người tắm. hehe. Quỳnh vẫn đang lướt điện thoại.
Tôi lại nhìn lên trần nhà tắm và có một cảm giác không thể chịu nổi: hơi nước bốc lên trong phòng tắm, che khuất toàn bộ trần nhà. Mẹ ơi, lãng phí thời gian vào bếp, con chán việc thái rau. Tuy nhiên, tôi không thất vọng được lâu. Mingying bước ra khỏi phòng tắm với chiếc áo phông mặc ở nhà, buộc tóc trong chiếc khăn vẫn còn nhỏ nước. Những giọt nước trên tóc tinh nghịch nhỏ xuống chiếc áo phông màu vàng, như thể nhắm vào bên phải. điểm. Dù gặp nhau đã lâu nhưng chưa bao giờ có cơ hội quan sát thân hình Minh Anh kỹ đến vậy. Dù Minh Anh không cao bằng Quỳnh nhưng Minh Anh lại có dáng người vô cùng “ngọt ngào”, với bộ ngực tròn trịa và những đường cong đầy đặn. Làn da dường như làm nổi bật vóc dáng mũm mĩm của cô. Gương mặt của Minh Anh hơi tròn, đôi mắt đen và tròn tuy chiếc mũi không quá cao nhưng lại rất phù hợp với khuôn mặt và mang nét đẹp rất truyền thống của Việt Nam. Miệng tôi ứa nước miếng khi nhận ra Minh Anh chưa mặc áo ngực, những giọt nước đọng trên da khiến ngực cô dính chặt, không biết có phải do lạnh hay không. Nhận thấy ánh mắt ngấu nghiến của anh, Mingying đỏ mặt vội quay đi, một đường tam giác hiện ra trước ống quần thun, như đang chuẩn bị đỡ tuyệt tác vòng ba.
Tôi đang cắt rau và nhìn thứ gì đó thì bị đứt tay, rồi tôi khóc.
– Sao vậy, tay cậu bị đứt à? Anh chàng vụng về này. Có sâu quá không? Joan nói.
Mingying theo phản xạ cúi xuống xem anh thế nào. Tôi vô tình kéo cổ áo sơ mi xuống, để lộ bộ ngực tròn trịa và hai hạt đậu đỏ hồng lộ ra sau cổ áo. Không biết có phải do nhịp tim đập nhanh hay không mà máu trên tay tôi chảy nhiều hơn. Joan chạy xuống băng bó cho tôi rồi đuổi tôi đến bàn và không cho tôi vào bếp nữa. Haha, thế này tôi không phải nấu nướng và rửa bát nữa. Hình ảnh bộ ngực đầy đặn của Mingying cứ lởn vởn trong tâm trí tôi khi tôi ngủ vào ban đêm, và tôi ước mình có thể bóp, chạm, mút và liếm những núm vú đó. Thôi chỉ là suy nghĩ thôi, dù sao tôi cũng không đủ can đảm, tôi yêu Quỳnh nhiều lắm, mọi suy nghĩ của tôi về người con gái khác chỉ là thoáng qua, nếu bây giờ tôi làm sai điều gì thì cả mối quan hệ của tôi sẽ bị hủy hoại.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.