Sau khi bị tôi phát hiện vài lần, anh ấy đã xin một cơ hội cuối cùng để trở về với gia đình. Anh và Minh chỉ là bạn bè và chưa bao giờ vượt quá giới hạn.
Chúng tôi kết hôn sau khi hẹn hò ở trường đại học gần bảy năm. Cả hai xin vào làm ở hai nơi ổn định, có thu nhập khá. Tình duyên êm đềm, không có nhiều trắc trở, công việc cũng ổn. Liệu sự ổn định này có khiến cuộc sống nhanh chóng nhàm chán?
Cưới nhau được hơn một năm thì chúng tôi sinh được một cô con gái. Những tưởng đứa bé sẽ là sợi dây nối kết cho một cuộc sống hạnh phúc nhưng những ngày tôi sinh con ở nhà bà ngoại là những ngày cô đơn và tự do dù cháu vẫn sống với mẹ. Văn phòng của anh ấy đầy những người trẻ tuổi và việc đến quán bar sau khi uống rượu là chuyện bình thường. Rồi có chuyện xảy ra khi anh đến một quán bar, anh gặp và quen với Minh.
Sau khi ở nhà bố mẹ đẻ được bốn tháng và sinh con, tôi trở về nhà sống với anh trai và mẹ chồng. Tình cờ tôi phát hiện được email anh gửi cho Minh. Lúc đó tôi không kiềm chế được mà hét lên cho cả nhà biết. Mẹ chồng tôi đã mắng anh nhiều lần. Từ đó trở đi, mỗi lần anh ra ngoài hoặc về muộn, mẹ anh đều gọi điện mắng mỏ, thậm chí có lúc còn chửi bới anh.
Thú nhận chồng thường xuyên cãi vã với đồng nghiệp
Khi tôi biết chuyện, anh ấy giải thích rằng đó chỉ là cảm giác nhất thời và mọi người đều bị say nắng khi ra ngoài, và anh ấy cũng không ngoại lệ. Anh ấy nói đôi khi nhìn thấy con gái tôi mỉm cười khiến anh ấy cảm thấy tội lỗi và hèn hạ. Anh ấy xin tôi cho anh ấy một cơ hội để quay lại với vợ con. Vài ngày sau, tôi cho anh cơ hội và thuyết phục mẹ anh tha thứ, không tạo thêm áp lực cho anh mà để anh suy nghĩ và vượt qua.
Một lúc sau, bạn tôi vô tình nhìn thấy và chụp được hình ảnh chồng tôi và Minh ra ngoài. Lần này tôi không nói với mẹ mà chỉ nói riêng với anh ấy. Tôi nói nếu tôi thật sự thích Minh thì tôi sẽ ra đi và cho hai đứa một cơ hội được ở bên nhau. Thà bị tổn thương một lần còn hơn là tôi không đồng tình với việc bạn đang làm. Đây là những gì bạn thân của tôi đã nhìn thấy, nhưng nếu ai đó trong văn phòng của tôi hoặc bạn nhìn thấy thì sao? Anh lại xin tôi một cơ hội để quay về với vợ con. Anh nói không ai có thể thay thế được tầm quan trọng của em trong lòng anh. Thực ra tôi vẫn còn yêu anh ấy rất nhiều nên tôi đã cho anh ấy một cơ hội khác.
Vết thương nào cũng lành theo thời gian. Vợ chồng tôi vẫn hạnh phúc như ngày nào. Con càng lớn, không khí gia đình càng hạnh phúc. Tưởng chừng vết thương sẽ biến mất hoàn toàn, không để lại sẹo. Không ngờ, tôi lại tình cờ nhìn thấy tin nhắn Minh gửi cho anh với dòng chữ vô cùng thân mật: “Anh nhớ em và muốn gặp em”.
Tôi không biết phải làm sao và nói với mẹ chồng rằng bà sẽ lại gây rắc rối và không khí trong nhà sẽ rất căng thẳng. Sau này nếu con đi công tác hay gì đó, mẹ con sẽ càng nghi ngờ hơn, điều này sẽ khiến cả mẹ và con đều mệt mỏi. Nói chuyện với mẹ ruột một phần vì xấu hổ, một phần vì muốn làm mẹ lo lắng. Anh giải thích rằng dạo gần đây anh đang cố quên Minh nhưng hôm đó anh say quá không kiềm chế được nên mới nhắn tin như vậy.
Sau đó anh nhắn tin và chia tay hoàn toàn. Anh ấy xin tôi cho anh ấy một cơ hội cuối cùng để trở về với gia đình. Tôi xin anh cho số điện thoại của Minh để chúng tôi gặp nhau nói chuyện nhưng anh không chịu.
Xin hãy tư vấn cho tôi những gì tôi nên làm. Nếu tôi không tha thứ, gia đình tôi sẽ tan nát.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.