Dù chưa tận mắt nhìn thấy họ cùng nhau nhưng vẻ mặt của hai người đột nhiên khiến tôi cảm thấy rất kỳ lạ, tôi có linh cảm rằng anh và cô ấy có vấn đề. Cô ấy kém tôi hai tuổi. Cô ấy quê ở tỉnh khác và đang học đại học ở đây.
Tôi và anh ấy gặp nhau khi tôi đang làm việc bán thời gian vào năm thứ ba đại học. Anh ấy là sếp nơi tôi làm việc. Tôi chưa từng yêu ai trước khi gặp anh ấy, mặc dù rất nhiều chàng trai ở trường tán tỉnh tôi vì tôi là một kẻ mọt sách. Anh hơn tôi 8 tuổi nhưng trông trẻ hơn so với các bạn cùng lứa nên trông chúng tôi không quá khác biệt.
Sau khi làm thêm 20 ngày, tôi xin nghỉ việc vì phải chuẩn bị cho kỳ thực tập. Tình yêu chợt đến, anh nhắn tin hỏi thăm chuyện học hành của tôi và hẹn gặp mặt. Không hiểu sao tôi lại đồng ý hẹn hò khi anh ấy cầu hôn lần đầu tiên nhưng tôi vẫn chưa đồng ý đi chơi với người khác giới. Chúng tôi đính hôn sau hơn hai năm, nhưng hai tuần sau, chúng tôi phát hiện ra một điều đau lòng: Anh ấy đang hẹn hò với một cô gái khác.
Thú nhận đã mất niềm tin vào chồng
Tuy rằng chưa từng tận mắt nhìn thấy bọn họ, nhưng vẻ mặt của hai người đột nhiên khiến tôi cảm thấy rất kỳ lạ, tôi có linh cảm rằng anh và cô ấy có vấn đề. Cô ấy kém tôi hai tuổi. Cô ấy quê ở tỉnh khác và đang học đại học ở đây. Cô đến làm việc ở chỗ anh khoảng 7 tháng trước.
Hôm đó, tôi vô tình nhặt được điện thoại của anh, trên trang Facebook có tin nhắn anh và cô ấy gửi cho nhau, hỏi thăm nhau rất tình cảm. Anh ấy cũng đã thì thầm những lời này với tôi kể từ buổi hẹn hò đầu tiên của chúng tôi. Mọi thứ trước mắt như sụp đổ, tôi chỉ biết khóc lớn. Khi được yêu cầu đưa ra bằng chứng, anh nói, chúng ta không được phép có bạn nữ sao? Đó chỉ là lời chào từ hai người bạn. Nhưng anh ấy nói với tôi rằng anh ấy chưa bao giờ sử dụng Facebook.
Một tuần sau tôi đến thăm nơi làm việc của anh ấy và mọi người ở đây nhìn tôi khác hẳn thường ngày. Một lần nữa tôi lại có cảm giác rằng có điều gì đó đang diễn ra ở đây có liên quan đến tôi. Khi tôi chuẩn bị rời đi, đột nhiên một nhân viên của anh ấy gọi điện cho tôi và nói rằng anh ấy đã yêu nhau từ lâu, buổi trưa chỉ có hai nhân viên ở đó, anh ấy và bố mẹ anh ấy đang ở trong cửa hàng. Ngoài.
Trong thời gian đó, anh và cô có không gian riêng thoải mái. Anh đưa tôi đi ăn, tôi hỏi anh đã ăn gì với cô ấy, câu trả lời vẫn như lần trước. Tôi hỏi lại thì anh ấy tức giận, cho rằng tôi nói xấu người khác, tôi sống ở quê, suốt ngày vào bếp hạn chế tầm nhìn nên tôi dựng chuyện để cãi nhau với anh ấy. Chiếc điện thoại hai SIM anh mua cho tôi rơi xuống đất và vỡ thành từng mảnh. Tôi chỉ cố gắng không khóc. Hãy tự nhủ hãy cố gắng kiên nhẫn, vì bây giờ anh yêu em rất nhiều.
Thời gian trôi qua thật nhanh cho đến ngày tôi được đưa về nhà gặp anh trong niềm hân hoan của bạn bè, gia đình. Tôi có thể quay trở lại một nơi ở ngôi làng nghèo còn giàu có hơn cả gia đình tôi. Cô ấy đã nghỉ việc trước khi chúng tôi kết hôn. Mình đi làm xa nên chỉ về nhà vào cuối tuần. Chúng tôi cưới nhau khoảng một tháng, tôi mượn điện thoại di động của anh ấy để chơi game và phát hiện anh ấy đã lưu hai số điện thoại của cô ấy trong điện thoại di động của mình, nhưng thay vì viết tên cô ấy, anh ấy lại viết tên một người bạn tốt.
Tôi lặng lẽ lấy nó ra cho anh ấy và nói với anh ấy: Anh hết thuốc rồi. Ngày hôm sau, anh ấy không còn số của cô ấy trong điện thoại nữa nhưng tôi không biết anh ấy để nó ở đâu vì anh ấy có tới ba chiếc điện thoại.
Gần đây, tôi về nhà vào cuối tuần và tình cờ nghe được nhân viên của anh ấy ám chỉ rằng cô ấy sẽ đi làm xa nhưng tai mắt của cô ấy nên ở lại đây. Cô ấy còn kể với tôi rằng anh và cô ấy vẫn gọi điện cho nhau. Tôi buồn nhưng cố gắng trả lời cô ấy, chắc cô ấy nghe nhầm. Tuần trước, khi tan làm về, cô nhân viên kể rằng khi cô đến trường nhận bằng cách đây gần nửa tháng, cô có ghé qua chỗ anh làm. Buổi trưa, có người nhìn thấy anh và cô đi quán bar ở ngoại ô, buổi tối họ cùng nhau đi giải nhiệt. Có người nhìn thấy đã kể lại cho cô ấy (người nhìn thấy đã từng làm việc cho anh ấy).
Bây giờ tôi thực sự không còn năng lượng nữa. Tôi không biết gì ngoài hình ảnh anh và cô ấy nói chuyện và cười đùa. Đêm đó, tôi lấy ảnh cưới của chúng tôi ra và không kiềm chế được cảm xúc nên đã xé một số bức ảnh. Khi bước vào phòng, anh ấy chỉ tay vào tôi và hỏi tại sao. Tôi vừa khóc vừa hỏi anh về mối quan hệ của anh với cô gái đó. Câu trả lời tương tự như những lần trước.
Anh ta đánh tôi và nói rằng gia đình anh ta sẽ không chấp nhận hành vi phá hoại như vậy và sáng mai anh ta sẽ đưa bố mẹ lên phòng cho họ xem những gì tôi đã làm và bố mẹ anh ta sẽ không chấp nhận tôi nữa. Anh ấy nói rất to và phủ nhận mọi điều tôi nói. Anh ấy cho rằng một nhân viên khác không thích anh ấy và cô ấy muốn chia tay gia đình trước khi từ chức vì cô ấy yêu cầu anh ấy rời đi vào tuần tới.
Bây giờ tôi thực sự không biết đâu là thật đâu là giả. Tôi ngại kể cho ai nghe chuyện đó vì sợ họ thương hại tôi. Xin hãy cho tôi một lời khuyên chân thành.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.