Thú nhận gia đình vợ cư xử bất thường

Tôi cao 1,7cm còn vợ tôi cao gần 1,5cm và nặng 33kg. Sinh ra đứa con khỏe mạnh, xinh đẹp là lúc tôi cảm thấy như người ta nuôi con chỉ vì sức khỏe, còn “xong” là công việc đã xong. Kể từ thời điểm đó, thái độ của gia đình người phụ nữ trở nên khác thường và đôi khi đầy thách thức.

Tôi và vợ kết hôn ba năm sau khi chúng tôi gặp nhau, tính đến nay đã gần hai năm. Cậu bé xinh đẹp này đã được 6 tháng tuổi. Cuộc sống của tôi bất hạnh kể từ ngày con trai tôi chào đời. Tôi thường xuyên cảm thấy khó chịu, chán nản, trống rỗng và muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân này.

Gia đình tôi ban đầu phản đối vì chiều cao và ngoại hình của tôi không giống vợ. Sau nhiều thăng trầm, tôi đã nỗ lực hết mình để cưới được cô ấy. Bố mẹ tôi đều là nông dân, tôi là con trai út và có hai chị gái. Tôi sống và kinh doanh tại Hà Nội. Vợ ông sinh ra trong một gia đình công nhân, viên chức ở một tỉnh nhỏ, cuộc sống không khá giả nhưng khá giả, cơm ăn, nhà ở, phương tiện đi lại được đảm bảo.

Thú nhận gia đình vợ cư xử bất thường

Ngày con chào đời, người mẹ cũng buông bỏ quá khứ và tưởng cuộc sống vẫn bình thường. Người mẹ nông thôn mang cho vợ tôi một đôi gà và tổ yến hai ngày trước khi sinh nhưng vì con khóc nên tiếng khóc đầu tiên cũng là lần đầu tiên tôi ngồi khóc. Cách cư xử của gia đình vợ khiến tôi rất có lỗi với mẹ. Tôi tự hỏi liệu thiên thần mới sinh đó có phải là giọt máu của tôi không? Bạn có phải là cháu của mẹ tôi không? Tôi thấy chúng vồ lấy anh mà quên mất bà và bố anh đang đứng cạnh. Tôi nhìn mẹ với ánh mắt lo lắng vì những điều mẹ đã nói với tôi trước đây.

Đọc tiếp  Tôi thừa nhận chồng tôi bất lực vì không thể bỏ tôi theo người thứ ba.

Điều bi thảm hơn nữa là tôi được sai đi mua sữa, nồi và những đồ thất lạc khác, họ đã nuôi dạy con tôi như con ruột của họ. Tôi đặc biệt sợ tôi và bà nội sẽ lại gần cháu trai tôi. Có một nhóm lớn ngồi đó trong khi tôi chạy đi lấy đồ và giấy tờ. Ngày xưa khi tôi ra ngoài, gia đình vợ tôi cư xử khác với bây giờ. Tôi cao 1,7cm còn vợ tôi cao gần 1,5cm và nặng 33kg. Gia đình người phụ nữ đều đồng tình và ủng hộ cô.

Tôi cảm thấy mình như người thủ môn khi sinh ra một đứa con khỏe mạnh và xinh đẹp. Kể từ thời điểm đó, thái độ của gia đình người phụ nữ trở nên khác thường và đôi khi đầy thách thức. Tôi cảm thấy rất thất vọng và buông xuôi. Ngày xưa vợ sinh được cháu nội, ông bà vui lắm, bây giờ cháu nội có lẽ là tuyệt vời nhất.

Tôi là bố của nó nhưng gần như không có quyền gì đối với con trai tôi. Mua gì, ăn gì, tắm rửa thế nào, mặc quần áo gì, đi đâu đều là do vợ và gia đình quyết định. Sau khi sinh con, tôi gửi hai mẹ con về nhà ông bà ngoại. Vợ tôi dự định ở nhà ông bà ngoại chỉ một tháng và hai tháng nữa sẽ về nhà bà ngoại. Trang chủ. Khoảng cách giữa trong và ngoài là 150 km.

Đọc tiếp  Thú nhận sự bất lực khi chứng kiến ​​chồng công khai yêu bạn thân

Dù đã tiêm phòng nhưng vợ tôi nhất quyết nếu tôi cho chúng về nhà chơi vài ngày, vợ tôi nhất định sẽ phản đối, lấy lý do con ốm, gặp nguy hiểm. Nếu tôi về nhà bà ngoại hoặc đi đâu đó với ông bà, vợ tôi sẽ đồng ý ngay. Tôi đã ngồi nói chuyện với vợ và mẹ chồng nhiều lần. Với vợ, tôi nói với cô ấy rằng tôi phải tự lập như bạn bè. Khi yếu đuối. Vì thế điều này cũng là không thể được.

Nhiều khi buổi tối đi làm về tôi muốn ôm con nhưng không thấy bà ngoại hay vợ tôi và tôi phải rửa tay bằng xà phòng mới được ôm con. Tôi cảm thấy như bố mẹ vợ đã đi quá giới hạn của mình. Tôi không thể chịu nổi mọi sự quản lý của gia đình vợ. Vợ tôi chắc chắn nghe lời bố mẹ còn tôi như người thừa trong gia đình. Nhiều lúc tôi giận muốn bỏ vợ, tôi chỉ buồn vì thiên thần nhỏ đó mà không làm được. Đôi khi tôi kìm lòng, muốn con được chăm sóc thật tốt nhưng điều đó thực sự khó khăn vì bản năng làm cha và bản năng thống trị của người đàn ông không cho phép.

Tôi nghĩ mình đã chọn sai cuộc hôn nhân bất hạnh và ỷ lại. Sau khi yêu tôi, vợ tôi mất việc và đến làm việc ở công ty do tôi mở. Đêm nào tôi cũng mơ có một gia đình nhỏ độc lập, tôi khao khát điều đó, đôi khi ra công viên tôi muốn chạy trốn khỏi cuộc hôn nhân này để tìm một mái ấm khác, điều duy nhất khiến tôi lo lắng chính là đứa con trai bé bỏng. Vợ chồng tôi và gia đình vợ tôi chưa bao giờ thay đổi, tôi đủ tỉnh táo để biết rằng hạnh phúc không còn ở đây nữa.

Đọc tiếp  Thừa nhận nỗi đau bị lạm dụng tình dục trong quá khứ

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận