Thừa nhận dù đã là ngày 20/10 nhưng không có hoa nào được gửi đi

Tam Sư Anh không hề thay đổi nhan sắc ngày 20/10Tam Sư Anh không hề thay đổi nhan sắc ngày 20/10

“Tôi nhận được một cơn mưa hoa và một cơn mưa lời chúc tốt đẹp, hạnh phúc. Nhưng có một người tôi đã chờ đợi mãi mà không tìm được.

Mọi người thường nói tôi là một cô gái dễ thương. Tôi có rất nhiều bạn bè, đồng nghiệp, những người sống xung quanh tôi, thậm chí cả những người tôi gặp lần đầu tiên… yêu mến tôi.

Biết bao người theo đuổi năm ngắn năm dài, người giàu có, người chân thành, người đam mê, người chiều chuộng… đủ thứ, nhưng chẳng thấy tim mình rung động vì ai, không khám phá ra mình đang nhớ ai.

Rồi bỗng một ngày tôi tình cờ gặp một người lạ hỏi thăm và thốt lên “Tôi quen rồi”. Thời gian ngắn ngủi, chúng tôi chưa biết nhiều về nhau nhưng lòng tôi rung động, tâm hồn tôi xúc động, tôi thấy tin tưởng và hạnh phúc.

Tôi không thể ngừng nghĩ đến “đồng đội”. Dù cố gắng kìm nén và lý trí nhưng tôi không thể ngừng hy vọng và tưởng tượng về tương lai…Có nên gọi đó là tình yêu không?

Thừa nhận dù đã là ngày 20/10 nhưng không có hoa nào được gửi đi

Người ta có thể yêu ngay khi gặp nhau mà không hề nhớ đến hình dáng bên ngoài của đối phương? Tôi không phải là người thiếu kiên nhẫn và bốc đồng, tôi cũng không phải một đứa trẻ 16, 20 tuổi, tôi không có kinh nghiệm để thích một người không còn lý trí. Nhưng đột nhiên tôi không thể kiểm soát được trái tim mình. Tôi đã yêu em rồi à? Tôi có quá vội vàng không? Tôi có quá lãng mạn và quá viển vông không?

Đọc tiếp  Chồng tiết lộ muốn có con với bạn gái rồi bỏ mặc vợ đang mang bầu

Hãy nhớ rằng Edison đã từng cầu hôn Mary: “Em có muốn làm vợ anh không?” Anh yêu cầu em suy nghĩ trong 5 phút. Mari trả lời: “Tôi không muốn bạn đợi lâu như vậy. Vâng, tôi chấp nhận điều đó. Họ đã đưa ra quyết định đúng đắn và sáng suốt cho đến sau này…

Tôi nghĩ nếu yêu nhau thì có thể bày tỏ tình cảm với nhau, dù là trai hay gái, nhưng tình yêu phải bắt đầu từ cả hai phía… Nếu có cơ hội gặp nhau, tôi sẽ chỉ hỏi “có” thôi. “will”: “Nếu như có duyên ta lại yêu nhau. Đừng xanh như lá, đừng bạc như vôi. Không biết hỏi đến bao giờ mới hợp lý, và không biết phải mất bao lâu thì “người đồng chí” của tôi mới trả lời chính xác được tình cảm của tôi.

Tôi biết ở đời rất khó yêu, mỗi lần gặp nhau lại yêu nhau cũng không phải dễ. Nếu “đồng chí” trả lời tôi: “Tôi không bằng một nửa của anh”. Anh vẫn sẽ biết ơn em, biết ơn cuộc sống và tiếp tục hành trình tìm kiếm nửa kia của mình dù có buồn.

“Em đang tìm nửa kia của mình. Và có thể anh sẽ không bao giờ tìm thấy nó trong đời. Không có em, anh phải sống như thế này. Đừng coi một nửa của người khác là của mình. Chị gái động viên tôi:” Ai cũng có nửa của mình. Một nửa của riêng mình. Nhưng có người gặp may mắn ngay lần gặp đầu tiên. Có người phải đợi đến lần gặp thứ hai, thứ ba… Tôi tin bạn sẽ hạnh phúc vì bạn xứng đáng.

Đọc tiếp  Câu Chuyện Của Hy Vọng - Phần 1

Anh ấy thường nhắn tin vào buổi sáng và buổi chiều để gặp tôi. Khi tôi thức dậy, anh chúc tôi một ngày tốt lành. Buổi tối trước khi đi ngủ anh chúc tôi ngủ ngon. Nhưng đột nhiên anh ấy ngừng gửi tin nhắn cho tôi. Khi tôi hỏi, anh ấy thường trả lời: “Dạo này tôi bận lắm”, “Tôi làm buổi tối” hoặc “Tôi đang đi làm”. Vui lòng nhắn tin lại cho tôi sau”…

Tôi thông cảm. Rồi tôi chờ đợi… Hôm nay (20/10) tôi nhận được một rừng hoa và một cơn mưa lời chúc tốt lành, hạnh phúc. Nhưng có một người tôi đã chờ đợi mãi mà không tìm thấy.

Trái tim tôi cứ bảo tôi hãy đợi, hãy đợi… và rồi khi thời gian sắp kết thúc, sự thất vọng ập đến khiến tôi rơi nước mắt. Hình như tôi vô tình va phải một mảnh gỗ hoặc đá? “Đồng chí” bận nhiều ngày không nhắn tin gặp tôi hôm nay. Hình như các “đồng chí” không hề coi tôi là “người phụ nữ Việt Nam” chút nào.

Có lẽ “gay” tưởng tôi đến từ hành tinh xa xôi nào đó, sao Hỏa hoặc sao Kim… và bất ngờ xuất hiện trong cuộc đời “gay”. Trái tim “đồng tính” hoàn toàn lạnh lùng đối với tôi. Bạn tôi nói: “Khi một người yêu, họ có thể tìm mọi lý do để bày tỏ tình cảm của mình. Khi không yêu, họ không thể làm được điều gì.

Đọc tiếp  Tiết lộ chồng công khai mối quan hệ ở tuổi trung niên

Chúng ta đều là trí thức, sao các “đồng chí” không nói rõ cho tôi biết? Tôi chân thành, tôi có tâm hồn đẹp, tôi hiểu nhân, nghĩa, lễ nghi… Sao tôi vẫn chưa tìm được hạnh phúc cho riêng mình?

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận