Những bữa ăn hàng ngày dần trở nên nhàm chán khi bố con tôi cứ ăn mãi trong khi bố lại mải mê lướt Internet. Rồi Internet dần dần vào phòng ngủ của tôi. Lúc hai, ba giờ sáng, anh vẫn miệt mài đọc báo mạng.
Bạn là ai, thủ phạm phá hoại hạnh phúc gia đình? Đây là Internet. Ở thời hiện đại, nhiều người sẽ không nhận ra thủ phạm này nhưng với gia đình tôi thì đó là sự thật. Nó không hủy diệt ngay lập tức mà âm ỉ với sức tàn phá khủng khiếp đến mức khi chúng ta nhận ra nó, dường như chúng ta không thể làm gì được. Nó đã trở thành máu thịt của chúng ta, nó trở nên không thể tách rời như chúng ta cần không khí để thở.
Đầu tiên, nó xuất hiện nổi bật trong các bữa ăn của chồng tôi. Trong khi ăn cơm, anh tập trung lướt Internet. Bọn trẻ thấy anh đọc trên mạng cũng lấy ra một cuốn truyện để đọc và ăn. Khi tôi từ chối, bọn trẻ hỏi: “Tại sao bố làm được mà con lại không?”. Ông liền trả lời nhanh chóng: “Nó không có hại cho người già nhưng lại ảnh hưởng đến dạ dày và ruột của trẻ em”. Bọn trẻ không còn cách nào khác là phải vâng lời, nhưng lý do của cha chúng không thuyết phục được chúng.
Những bữa ăn hàng ngày dần trở nên nhàm chán khi bố con tôi cứ ăn trong khi bố lại mải mê lướt Internet. Khi tôi kể cho anh nghe một câu chuyện, anh chỉ ngâm nga, hầu như không chú ý đến những gì tôi đang nói. Anh vẫn duy trì thói quen này ngay cả khi đi ăn nhà hàng vào cuối tuần, ngày lễ hay sinh nhật gia đình.
Thừa nhận Internet âm ỉ hủy hoại hạnh phúc gia đình tôi
Anh ấy ngừng gọi món và nhờ tôi gọi món vài lần đồ ăn tôi gọi không hợp khẩu vị nên anh ấy phàn nàn rằng bữa ăn hôm nay không ngon, rồi lại tiếp tục cúi xuống đọc. Có nhiều điều tương tự đến nỗi anh đã tận dụng Internet khi nói chuyện với khách hàng. Sau giờ làm về, tôi nằm dài và lướt Internet. Khi đi vệ sinh, tôi mang theo điện thoại để đọc.
Internet dần dần xâm nhập vào không gian phòng ngủ của tôi. Trước đây chúng tôi thường ngủ đến mười hai giờ đêm, nhưng bây giờ đã một, hai giờ, thậm chí ba giờ sáng mà anh ấy vẫn đang tập trung đọc sách. Tôi buồn vì giờ đây thói quen ôm ấp và nói chuyện trước khi đi ngủ của tôi không còn nữa. Nhiều khi tôi giận đến mức phàn nàn nhưng anh ấy nói rằng anh ấy không có sở thích nào khác ngoài việc lướt Internet. Nếu tôi ngăn cản thì anh ấy sẽ làm gì?
Quả thực anh ấy cũng là một người chồng tốt. Anh ấy không uống rượu hay làm gì cả, thường nằm cạnh tôi đọc sách nên tôi biết anh ấy chủ yếu đọc truyện, đọc lịch sử, chơi cờ hoặc trò chuyện với nhóm sưu tầm rượu. , nên tôi không thể Không chấp nhận. Tôi luôn khó chịu vì nằm cạnh ai đó lướt Internet, ánh đèn sáng rực, nỗi bực bội chờ đợi chồng đọc xong khiến tôi tỉnh táo.
Nhiều lúc tôi còn muốn tranh tài với anh ấy và vừa xem phim vừa ngủ. Cuối cùng, điều đó thật quá sức đối với tôi vì sáng hôm sau tôi phải dậy sớm để chuẩn bị cho bọn trẻ đến trường và anh ấy lại dậy muộn vì đi làm muộn. Tôi không thể khiến anh ấy sử dụng Internet ít hơn, vì vậy đời sống tình dục của chúng tôi ngày càng ít đi và mối quan hệ của chúng tôi trở nên buồn tẻ hơn. Có bạn nào gặp tình trạng giống mình không? Người chồng ngày nào cũng đọc sách, đọc rất nhiều, hiểu rất nhiều nhưng lại không hiểu tâm lý chút nào.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.