Ông bị tai nạn giao thông và qua đời mãi mãi mà chưa kịp nói lời nào với vợ con. Ngày ông qua đời, tôi sống lại không biết bao nhiêu lần, điên cuồng nghĩ rằng từ nay về sau, tôi và mẹ sẽ không bao giờ có được ông nữa. Lúc đó tôi chỉ muốn đi cùng anh vì sợ anh ở một mình.
Tôi và anh tình cờ gặp nhau ở một quán bar. Lúc đó tôi là giáo viên dạy toán tại một trường cấp hai gần nơi anh làm việc, còn anh là phó giám đốc một công ty khai thác khoáng sản. Khi gặp anh ấy, tôi đã bị thu hút bởi vẻ nam tính của anh ấy. Anh ấy trông cao ráo, khỏe mạnh và rất đẹp trai. Chúng tôi quen nhau, anh ấy thường đến nhà tôi lúc 9 giờ tối để đi chơi (buổi tối anh ấy phải bù giờ học đại học). Anh ấy nói chuyện đầy lôi cuốn và khiến tôi bị cuốn hút từ đầu đến cuối.
Chúng ta yêu nhau một cách vô thức. Cuộc đời thật lạ lùng, khi yêu nhau, chúng tôi phát hiện mình là họ hàng xa nên gia đình kịch liệt phản đối. Cha tôi là một người phong kiến, đã nhiều lần đối xử tàn bạo với tôi. Biết được điều này, anh càng thương tôi, yêu tôi nhiều hơn và thường xuyên bị đánh cùng tôi. Càng ngày chúng tôi càng yêu nhau nhiều hơn, rồi đến lúc gia đình tôi phải đành chịu thua.
Thừa nhận nỗi đau của các góa phụ trẻ
Ngày cưới anh cách đây 9 năm là ngày tôi cảm thấy hạnh phúc nhất. Cuộc sống hôn nhân đầy rẫy những trắc trở, khó khăn, đôi khi có cãi vã nhưng tình yêu thương nhau đã làm tan chảy tất cả. Khi tôi sinh đứa cháu gái đầu lòng, cuộc sống càng trở nên khó khăn hơn vì lúc đó tôi sống một mình. Tôi nhớ rất rõ và rất biết ơn anh đã dành hai năm để tìm ra cách chăm sóc tôi với tư cách một công chức và từ ngày tôi vào biên chế chúng tôi rất hạnh phúc.
Tôi động viên anh ấy làm việc chăm chỉ, anh ấy được thăng chức làm giám đốc bộ phận an ninh của công ty với mức lương rất cao. Chúng tôi cũng dành dụm được tiền mua đất. Tôi mang thai và sinh ra một đứa con trai giống hệt anh ấy. Lúc đó tôi cảm thấy rất hạnh phúc và cảm ơn cuộc đời đã mang anh ấy đến với tôi. Chồng tôi là người ăn nói giỏi, làm tốt được cả công ty quý mến. Anh cũng là người đàn ông rất yêu thương vợ con. Anh có mong muốn thăng tiến và tiếp tục học vào ban đêm để lấy bằng thứ hai rồi dự định học tiếp lên cao học.
Chúng tôi quyết định vay tiền xây nhà, vợ chồng tôi nợ nần chồng chất nên thường xuyên an ủi, động viên nhau và dành dụm để trả nợ. Sau khi trả hết nợ, hai vợ chồng dự định mua một chiếc ô tô giá phải chăng để anh đi làm an toàn. Cuộc đời thật bất công khi dự định của chúng tôi không thành, anh bị tai nạn giao thông và qua đời mãi mãi mà chưa kịp nói lời nào với vợ con.
Ông mất khi còn rất trẻ, 38 tuổi, khi sự nghiệp đang trên đà phát triển, vợ ông cũng có con nhỏ, tôi 33 tuổi, một đứa 8 tuổi, một đứa 5 tuổi. Nhiều người thương tiếc anh. Tôi đã mất đi người chồng mà tôi luôn tự hào và người tôi yêu hơn cả bản thân mình. Ngày ông qua đời, tôi sống lại không biết bao nhiêu lần, điên cuồng nghĩ rằng từ nay về sau, tôi và mẹ sẽ không bao giờ có được ông nữa. Lúc đó tôi chỉ muốn đi cùng anh vì sợ anh sẽ cô đơn và nghĩ đến những đứa con của tôi, những người anh còn sống và những người anh yêu thương rất nhiều.
Đã hơn một tháng kể từ ngày đó và tôi vẫn không thể tin được là bố đã rời bỏ tôi và mẹ tôi mãi mãi. Tôi như mất hồn, mất phương hướng vì trước đây tôi luôn sống trong tình yêu thương của anh còn anh luôn làm mọi việc vất vả vì sợ tôi vất vả. Bây giờ tôi sống trong đau đớn tột cùng và nhớ anh vô cùng. Tôi viết lời tâm sự này với mong muốn được mọi người chia sẻ.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.