Tôi là người hướng nội, tôi thích một số người và một số người thích tôi. Nhưng điều trớ trêu là tôi không thích những người thích tôi; tôi không thích những người thích tôi. Chàng trai tôi thích không biết nói gì nên họ hiểu cảm giác của tôi.
Tôi năm nay 30 tuổi, được coi là tuổi cao ở quê hương. Nhưng may mắn thay, tôi có trình độ học vấn tốt, công việc ổn định và thu nhập tạm thời đủ nuôi sống bản thân. Tôi từ quê lên thành phố lập nghiệp nên sống một mình. Nói chung, tôi không phải là cô gái xấu, nhiều người nhận xét tôi có vẻ ngoài hiền lành, sống vui vẻ, đối xử tốt với bạn bè, đồng nghiệp và cũng không có ai phàn nàn.
Thừa nhận việc hẹn hò ở tuổi 30 thật khó khăn
Tôi là người có trình độ, mới ra trường được một năm và hiện đã là giảng viên, tôi nói điều này chỉ để các bạn biết và chia sẻ với tôi. Nhưng tôi vẫn còn độc thân và tôi không thể giải thích điều đó. Ngày xưa, vì thấy tôi hiếu học nên bố mẹ tôi, nhất là bố tôi, không thúc giục tôi về chồng con mà mẹ tôi lại thường xuyên thúc giục. Tết này, tôi lại về nhà một mình, bố mẹ rất lo lắng và thúc giục tôi lấy chồng. Tôi còn có một cô em gái kém tôi hai tuổi và vẫn chưa lập gia đình.
Tôi bị sốc và bắt đầu chú ý đến bản thân mình. Nhìn lại, tôi nhận ra mình cũng không tệ đến mức không có người yêu. Tôi là người hướng nội, tôi thích một số người và một số người thích tôi. Nhưng điều trớ trêu là, tôi không thích những người thích mình, và khi không thích họ, tôi chỉ nói ra để người ta không nuôi hy vọng. Nhưng ngược lại, người tôi thích lại không biết phải nói gì để họ hiểu được cảm giác của tôi.
Cứ thế, họ lần lượt kết hôn và chỉ còn lại tôi. Tôi không biết phải mong đợi điều gì, làm thế nào để nói chuyện với những người tôi yêu thương, làm thế nào để tiếp cận họ? Thật sự rất khó để suy nghĩ. Mong các bạn có thể cho tôi một lời khuyên.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.