Khi mua đất, vợ tôi thường muốn đứng tên tài sản đó. Cô ấy nói rằng trong trường hợp ly hôn thì tài sản đó sẽ là của cô ấy. Nhiều lúc tôi ốm đau không đi làm được và vợ tôi cũng không bao giờ hỏi thăm hay lo lắng cho tôi.
Vợ chồng tôi năm nay đều 33 tuổi, sống hạnh phúc bên hai cô con gái. Chưa kể dạo gần đây vợ tôi có biểu hiện gì bất thường không. Tôi và chị yêu nhau hơn một năm, những ngày tháng đi học không quá ngắn nhưng cũng đủ để tôi hiểu được người con gái mình yêu. Anh đã cho em điều quý giá nhất, khi em tốt nghiệp, anh và em đã kết hôn trước khi kịp đứng trước bàn thờ của ông bà nội. Tôi hiểu cảm giác của vợ lúc đó nhưng tôi biết sau này tôi sẽ yêu cô ấy rất nhiều và lo lắng nhiều thứ.
Tôi là con út trong gia đình và vì yêu vợ nên tôi đã phản bội bố mẹ và đến ở với gia đình cô ấy. Sống với gia đình chị gái tôi giống như bị sỉ nhục vậy. Mẹ chồng lúc nào cũng trách móc tôi mọi chuyện, kén chọn, tăng giảm. Những lúc bố chồng say rượu, ông luôn chửi bới và đuổi tôi ra khỏi nhà. Khi đó, vợ tôi còn ngây thơ và còn có một đứa con trong bụng. Sự nghiệp của cả hai chúng tôi đều không ổn định sau khi kết hôn, cả hai chúng tôi đều không có tài sản gì, vợ tôi cũng không chịu ra ngoài chung sống với tôi. Vì thương vợ nên tôi chịu đựng tất cả, chỉ tập trung làm việc nhà mà quên đi mọi tủi nhục.
Thừa nhận vợ có nhiều triệu chứng lạ
Chịu đựng hơn một năm, vợ tôi đồng ý thuê nhà, lương ba phường làm công chức cũng không đủ. Hai vợ chồng nhịn ăn nhiều lần để nuôi con không ăn không uống, sáng ăn bánh mì, tối ăn nước mắm và trưa không biết ăn gì.
Tính đến nay đã 10 năm, hai vợ chồng đều là công chức, sống ở một thị trấn. Họ làm việc ở hai khu vực khác nhau. Họ đi chơi từ sáng sớm và chỉ gặp nhau vào buổi chiều. Cuộc sống bây giờ khá giả hơn nhiều, các con học giỏi, có nhà đàng hoàng, còn dành dụm được đất để chuẩn bị cho các con mua nhà. Tôi chưa bao giờ lao vào cờ bạc và hiếm khi uống rượu ngoài các bữa tiệc của tổ chức, không quá 2-3 lần một tháng.
Tôi sợ vợ buồn, cần giúp đỡ nhưng vì yêu cô ấy nên tôi đã cho cô ấy tất cả. Một mình tôi lo hết mọi việc nhà từ khi sinh ra đến khi về nhà đón con hàng chục cây số. Vợ tôi lúc nào cũng có thời gian rảnh, tan làm về, xem phim, ăn uống, thêu thùa rồi đi ngủ.
Cả hai vợ chồng đều có đời sống tình dục tốt, để hiểu phụ nữ hơn, tôi thường lên mạng tìm hiểu mọi thứ về phụ nữ thích và làm gì. Vợ chồng tôi thường xuyên trò chuyện cởi mở và nhận được sự hòa hợp, hạnh phúc nhất. Nhìn chung, cuộc sống của vợ chồng tôi trong thời gian đó rất suôn sẻ.
Hai năm qua, tôi cảm thấy vợ mình gặp nhiều vấn đề. Người vợ ít có hứng thú và nhiệt tình trong chuyện chăn gối, cảm giác ham muốn hay thăng hoa của người vợ cũng không còn nữa. Tôi chỉ quan hệ một hoặc hai lần một tháng, cả vì tôi yêu cầu và mỗi lần ôm vợ, tôi quay lại nhưng cô ấy dường như không cảm nhận được.
Thường thì khi ở nhà, ra ngoài hay đi du lịch tôi đều ôm, nịnh nọt cô ấy rất nhiều nhưng bù lại vợ tôi lại bảo tôi đừng làm điều này nếu tôi có con. Có lần, lúc nửa đêm, điện thoại vợ tôi có tin nhắn, tôi mở ra thì cô ấy nói nhầm số. Tôi cũng thắc mắc nhưng hôm sau số đó gọi lại gặp tôi và nói xin lỗi vì gửi nhầm tin nhắn. Thỉnh thoảng tôi nhìn vào điện thoại của vợ và chẳng có gì ở đó cả, chỉ có quầy tin nhắn hiển thị rất nhiều tin nhắn đã xóa.
Tôi giặt quần áo thường xuyên và phát hiện có gì bất thường ở quần lót của vợ, tôi hỏi thì cô ấy nói bị bệnh bạch cầu. Tôi đưa cô ấy đi khám phụ khoa và kết quả bình thường. Khi mua đất, người vợ thường muốn đứng tên tài sản đó, cho rằng trong trường hợp ly hôn thì tài sản đó sẽ thuộc về cô.
Nhiều khi tôi ốm đau không đi làm được mà vợ tôi cũng không bao giờ hỏi thăm hay lo lắng cho tôi. Một điều khiến tôi càng bất ổn hơn là vợ tôi làm cùng cơ quan với người yêu cũ và đã có gia đình và có con. Tôi cũng biết thế giới bất ổn nên thường xuyên nhắc nhở vợ không nên tiếp xúc quá nhiều với người yêu cũ và không được ngoại tình, nếu không cô ấy sẽ phải gánh chịu nhiều hậu quả đáng tiếc. Vợ tôi nói quan niệm của tôi là nếu không có tình yêu thì làm bạn cũng được. Còn bạn cũ ở xa thì nói đùa qua điện thoại cũng được, nhưng không cần lo lắng khi gặp mặt trực tiếp.
Hai năm qua, tôi ngày ngày chờ đợi vợ thay đổi như ngày nào, điều đó khiến tôi càng tuyệt vọng hơn, chờ đợi một điều gì đó mà không thể thực hiện được.
Đến bây giờ tôi vẫn không hiểu vợ mình đang nghĩ gì, muốn gì. Trong xã hội có rất nhiều người vợ đang nỗ lực mưu cầu hạnh phúc và muốn được chồng quan tâm, yêu thương, chiều chuộng. Tại sao vợ lại có những dấu hiệu khiến tôi bối rối, kiệt sức?
Tôi luôn tin tưởng và yêu thương vợ từ khi yêu và cưới nên giờ tôi không biết phải làm sao. Nhiều lúc tôi muốn theo dõi vợ nhưng lại lo lắng điều đó sẽ ảnh hưởng đến mối quan hệ của chúng tôi và làm mất đi sự tin tưởng lẫn nhau. Nếu thực sự bị cấm, tôi sợ sẽ kết thúc như câu chuyện ngoại tình của bao người. Liệu tôi có thể tha thứ được không, hay sẽ dẫn đến tan vỡ gia đình?
Bạn không biết phải làm gì với cuộc hôn nhân này? Biết nói gì thì ai cũng làm điều đúng đắn cho mình, nhưng liệu có ai có thể sống và chấp nhận được một người vợ gần như không chịu “yêu” chồng suốt hai năm liền? Tôi kính trọng cha mẹ, không muốn con mình mất gốc vì chia tay. Tôi rất mong nhận được những lời đề nghị. Cảm ơn bạn rất nhiều.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.