Tin vào tác động tâm lý của sự la mắng của cha mẹ

Tôi thường xuyên phải nhận những trận đòn và những lời lẽ gay gắt từ bố mẹ. Tôi thường nhốt mình trong nhà và hiếm khi dám đưa bạn bè về nhà chơi. Quá khứ bất hạnh đã biến tôi thành một người lạnh lùng, vô cảm, gần như tàn nhẫn bên ngoài nhưng bên trong lại hoàn toàn trái ngược.

Tôi 30 tuổi, là con trai trong một gia đình giáo viên. Bố tôi là quân nhân, mẹ tôi là giáo viên. Họ đặt nhiều kỳ vọng vào tôi và tôi hiểu gánh nặng trên vai mình. Mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Là một người thích khám phá, sáng tạo và có cá tính mạnh mẽ, tôi không thể chấp nhận những khuôn sáo, quy ước mà mọi người cố nhét vào đầu mình. Vì vậy, trong 12 năm cấp 3, tôi chỉ kính trọng 2 thầy cô. Dễ dàng hình dung thành tích học tập của tôi ở mức trung bình đến khá. Kết quả là tôi thường xuyên bị bố mẹ đánh đập và ngược đãi nặng nề. Tôi thường nhốt mình trong nhà và hiếm khi dám đưa bạn bè về nhà chơi.

Tin vào tác động tâm lý của sự la mắng của cha mẹ

Đánh đòn không phải là chuyện gì to tát, chính những lời mắng mỏ của bố mẹ đã tác động rất lớn đến tâm lý của tôi. Dù cố gắng thế nào tôi cũng không được công nhận, nên tôi học ba năm trung học mệt mỏi. Sau đó, cuối cùng tôi cũng vào đại học. Sự oán giận trong lòng tôi ngày càng lớn và tôi không biết phải giải quyết thế nào.

Đọc tiếp  Ngoại tình với đồng nghiệp

Tôi bỏ học đại học vào năm thứ hai để học lập trình quốc tế. Tôi thất nghiệp, làm freelancer được 3 năm rồi tìm được việc ở một công ty nước ngoài. Tôi tưởng mình ổn nhưng vết thương trong quá khứ lại trở nên nhức nhối.

Quá khứ bất hạnh đã biến tôi thành một người lạnh lùng, vô cảm, gần như tàn nhẫn bên ngoài nhưng bên trong lại hoàn toàn trái ngược. Tôi đã cố gắng thay đổi, tìm cách hòa hợp với người khác, mang lại niềm vui cho người khác nhưng chỉ với người ngoài. Về đến nhà, tôi vẫn thấy mình như một quán trọ, ở nhà cũng không tìm được sự bình yên.

Mỗi đêm khi tháo mặt nạ ra, tôi phải đối mặt với nỗi cô đơn khủng khiếp. Ngay cả trong một căn phòng đầy người, tôi vẫn là một người cô đơn. Điều lạ là tôi không hề tự tin khi nói tiếng Việt và chỉ khi nói chuyện với người nước ngoài bằng tiếng Anh tôi mới tìm được sự tự tin cần thiết.

Cũng vì cái vỏ lạnh lùng mà anh đánh mất tình yêu. Tôi yêu người đó, cô ấy cũng yêu tôi nhưng cô ấy lại bỏ đi vì không hiểu được tôi. Điều tôi cần nhất bây giờ là giải quyết những chấp trước vào gia đình và tình yêu, để tôi không còn phải một mình chịu đựng nỗi đau không thể tả xiết. Tôi hiểu mình cần phải thay đổi nhưng tôi bối rối không biết nên thay đổi điều gì và mong bạn và độc giả có thể cho tôi lời khuyên bổ ích.

Đọc tiếp  Tôi thừa nhận bạn trai yêu tôi chỉ vì cái mác “gái thành thị”

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận