Có một nhóm đàn ông trong văn phòng làm đi làm lại cùng một công việc nhàm chán hàng ngày. Các nhân viên kinh doanh chia thành hai phe, tranh giành lãnh thổ, doanh số và tiền thưởng. Các nhân viên tiếp thị cũng như cấp trên của họ, làm rất ít việc ngoại trừ thay đổi một chút kế hoạch sắp tới, điều này khó thực hiện và khiến mọi người cảm thấy nhàm chán. Hiệp hội kế toán cũ giống như một cô gái Rakshasa, không yêu cầu gì và mọi thứ họ yêu cầu đều bị từ chối.
Ông chủ làm việc trong một doanh nghiệp gia đình và đã tích lũy được của cải bằng nỗ lực của chính mình, nhưng phong cách quản lý của ông giống như một doanh nghiệp nhà nước. Bù lại lương cũng khá nên dù có ai chán tôi cũng muốn làm vì tiền.
Đối với một người thiếu tiền như tôi, miễn là tôi đúng và không vi phạm quy tắc thì tôi sẵn sàng làm tất cả.
Ở công ty tôi không có chức danh gì cả, có lúc tôi như thư ký của sếp, có lúc tôi như người ở bộ phận kinh doanh nhưng sếp không tin vào việc mua bán nguyên vật liệu và ký hợp đồng khi chưa được phê duyệt. .
Tại sao? Ông chủ sợ anh chị em, ỷ vào gia đình mình để cạnh tranh với nhau, dù lớn hay nhỏ cũng có thể có được miếng bánh. Vậy nên đối với một người có hiểu biết và trung thực như tôi thì sếp rất tin tưởng tôi.
Nhiều khi không rõ ông chủ đã sắp đặt hay là ngoài ý muốn, chỉ có tôi và ông chủ biết về những giao dịch này và những túi tiền mặt lớn.
Sếp cũng nói rằng chúng ta nên hiểu nhau sau một thời gian dài làm việc cùng nhau, nhưng hãy để bà già biết rằng bà sẽ không cảm thấy thoải mái khi chạm vào sếp.
Nhắc đến sếp cũ, cô bé chỉ khoảng ba tuổi, khuôn mặt không thanh tú nhưng hiền lành, dáng người không thon gọn nhưng cân đối, đôi mắt trìu mến dường như có thể nhìn thấu mọi thứ, đặc biệt là giọng nói nhẹ nhàng, ngọt ngào. nó rút đi như mía. Vì tính khí và giọng nói đó mà tôi đã nhiều lần suýt chửi bới nhưng may mắn là không nói với sếp. Có lẽ là vì cô giữ nhà ngăn nắp cho sếp, lại vì sếp rất thận trọng với việc của công ty nên cô yên tâm để ông phát triển công ty.
Làm công ty dự án + đi chơi chợ tỉnh, chúng tôi thường xuyên đi chơi, sếp luôn đưa tôi đi cùng. Lý do rất đơn giản. Nam giới có thể đi chơi, ăn uống, giao lưu. Ngoài ra, để trấn an vợ ở nhà và không bị theo dõi.
Nhưng khi làm ăn, đối tác không nhất thiết phải ký hợp đồng một cách đột ngột mà phải trải qua đủ các công đoạn, ký tên, ăn uống vui vẻ, xong việc thì phải thanh toán. Không thành vấn đề, bạn có thể kiếm tiền trong khi vui chơi. Vì vậy việc kinh doanh và giải trí là không thể thiếu.
Tôi bận kiếm tiền, dù đã hơn 30 tuổi nhưng tôi vẫn chưa ổn định cuộc sống, một phần vì bận, một phần vì bận vui chơi, dù có nhà, có xe, và do sự thúc giục của tôi. gia đình, tôi thực sự không muốn tự mình xiềng xích.
Sau đó, ông chủ của tôi đột nhiên yêu cầu tôi thuê một cô gái làm thư ký. Ồ, tôi là gì thế? Tôi cứ băn khoăn mãi không hiểu chuyện gì đang xảy ra nên phải nhờ sếp giúp đỡ. Tại sao tôi lại cần thư ký?
– Ông chủ muốn tôi thuê người làm công việc của bạn.
Ồ, nhưng tôi đâu có ngu đến thế, phải không? Lúc tôi nhàn rỗi, mẹ chồng vào cướp mất công việc của tôi nên tôi bớt việc, không có chỗ ăn… Lỡ một ngày nào đó bạn đuổi mẹ tôi ra ngoài thì sao?
Mấy ngày nay tôi xin phép không đi làm, nói bị ốm, nhưng chắc sếp cũng biết tính cách tôi nên không xin nữa.
Năm ngày sau kỳ nghỉ, tôi chạy đến công ty càng sớm càng tốt và thấy trong phòng có thêm một chiếc bàn. Đột nhiên tôi đang ngồi một mình.
Tôi tự nghĩ, ai mà chơi với anh ấy được, phòng của anh ấy lịch sự, tràn đầy năng lượng tích cực, sạch sẽ, và điều đó sẽ làm hỏng tất cả. Tôi định vứt thùng rác đi nhưng lại nghĩ đến việc ném mẹ tôi lên chiếc bàn mới.
Tôi vừa định đi ra ngoài thì đột nhiên có người đẩy tôi lại, tôi chưa kịp bình tĩnh lại thì đã lùi lại một bước. Ôi chúa ơi, thiên thần, thiên thần thực sự.
Cô gái có nước da trắng ngần, cao hơn 1,6 mét, với đôi guốc trông như người mẫu. Bộ ngực đầy đặn được giấu trong chiếc áo sơ mi công sở màu trắng, tôn lên nhờ khóa kéo. sự hấp dẫn giới tính. Cô gái xin lỗi nhanh chóng và tìm kiếm, tìm kiếm chăm chỉ. Sau đó tôi nhìn thấy một đôi tất và nhanh chóng nhét chúng vào giỏ. Khi tôi nhìn lại, mặt tôi đỏ bừng.
Dù có chút bất ngờ và khó chịu nhưng khi nhìn thấy cô gái, tôi hoàn toàn yên tâm và nghe cô gái nhẹ nhàng giới thiệu bản thân với giọng điệu ngượng ngùng.
– Tôi là Hoa, mới vào công ty. Bạn là anh T phải không? – Xin chào, tôi là T.
Tôi vội quay người định đi sang phòng chị nhân sự nhưng chợt nhớ ra mình là người đến đầu tiên.
Tôi bước ra hành lang, châm một điếu thuốc và tự hỏi tại sao chiếc tất đó lại đột nhiên nằm rải rác dưới gầm bàn của mình. Chuyện gì đang xảy ra vậy?
…Bạn đang đọc truyện “Bà chủ dâm đãng” Nguồn: https://truyenxphatrinh.com
Sếp gọi tôi và Hòa vào phòng sau khi giới thiệu xong, tôi cảm thấy công việc đã rõ ràng và có vẻ như sếp không hề giở trò gì với tôi.
Trưa được sếp rủ đi uống nước, chúng tôi có quán quen và phòng riêng nên thoải mái trò chuyện. Nếu buồn chán, tôi sẽ trêu chọc sếp.
——Nếu ông chủ thuê Hoa như thế này, anh không sợ em ở nhà lo lắng sao? – Ờ, tôi lo lắm, ở ngoài cãi nhau cả thôi, tôi chỉ hứa không gian lận thôi nên tôi hiểu. – Nhưng anh không nhìn em chơi với em một mình đâu, anh luôn để em đi. Có vẻ như bạn chỉ thích mát-xa phải không? Tôi xấu hổ nên sẽ không hỏi bạn nhiều. – Ồ, tôi thích mát xa nhưng vợ tôi là người giỏi nhất.
Sau khi ông chủ nói xong, với vẻ mặt buồn bã, anh em bấm máy và ông chủ chìm vào suy nghĩ.
– Tôi đã bỏ bê cô ấy quá nhiều, đó là một cái tội nhưng tôi không biết phải làm sao. – Điều gì ở bạn và tôi mà bạn đang bỏ qua? – Tôi thường khó đi chơi, massage kích thích tôi, vợ tôi cổ điển, dần dần anh và cô ấy bớt thân mật. Hayes.
Ông chủ cầm lấy cả cốc, tiếng thở dài của ông khiến tôi nhận ra.
– Anh cứ nằm thoải mái, hễ thích là anh vòng tay qua người em rồi đi ra. Trong hoàn cảnh bình thường, cho dù tôi có để anh ấy chơi, tôi cũng không thể thoát ra được.
Tôi nghĩ thật kỳ lạ vì tôi đã hút nó vào trong khi chơi và nó chảy ra ngoài, tôi chưa bao giờ thấy điều đó xảy ra trước đây. Chẳng trách khi gặp khách hàng, ông chủ luôn nói rằng sắp xếp con gái phục vụ thì tốt hơn chứ không phải là tốt nhất.
Tôi đột nhiên hỏi. Bạn biết gì? Cô ấy có nói gì với bạn không?
—Ban đầu cô ấy hỏi về điều đó, nhưng dần dần cô ấy cũng quen dần vì cô ấy là một Phật tử nên có thể cô ấy sẽ không quan tâm lắm. – Bạn tuyển Hòa vào một vị trí khiến tôi rất nghi ngờ. – Đừng bận tâm, tôi trong sạch.
Sau đó công việc trôi qua tôi vẫn hướng dẫn Hoa và giao việc cho cô ấy.
Trong bữa trưa, những người bán hàng và tiếp thị cứ nhìn tôi, đi chơi và chế nhạo tôi.
Tôi chỉ cười khúc khích, bố bạn cũng chưa có vợ, xin lỗi nhé. Hahaha.
Nhưng thực ra ở cùng nhiều gái đẹp thì rất nhàm chán. Khi cô ấy lấy tài liệu, mông cô ấy cứ quay về phía tôi, bộ ngực đầy đặn cứ áp vào lưng tôi, và cô ấy có một luồng khí nữ tính mờ nhạt khiến tôi không thể chịu nổi.
Dần dần, tình cảm của tôi dành cho Hoa ngày càng lớn, cả công ty khen ngợi cô ấy, cô ấy chợt suy sụp nhưng lại nghe được lời thì thầm của mấy cô. Thật tuyệt vời khi bạn có thể trở thành bạn gái của sếp.
Thói quen của phụ nữ rõ ràng là xấu.
Khi đó nhân viên mới nên tương tác nhiều hơn, từ làm việc tại bàn đến tiếp xúc với khách hàng, rồi việc ăn uống sẽ dần trở nên thường xuyên hơn, số lần tiếp khách cũng tăng lên đều đặn.
Là con gái, tôi nghĩ cô ấy không thích những bữa tiệc như vậy nên mỗi lần uống rượu, tôi luôn lấy nước và đưa nước cho cô ấy để bạn tình hiểu rằng cô ấy không thể uống được. Tôi cũng hiểu sự thật này nên ngoài việc ăn uống nước lọc, tôi không nhất quyết uống đồ uống có cồn. Sau đó, sếp không cho tôi lái xe, bắt tôi học lái xe và giao cho tôi dạy kèm.
Một hôm, tôi ngồi nói với ông chủ rằng ông phải sắp xếp cẩn thận, ông mỉm cười và nói nếu tôi không có cơm, cháo thì tôi sẽ nhận.
Nhưng tôi luôn cảm thấy cô ấy hơi lạnh lùng và cử chỉ rất chuẩn mực. Một ngày nọ, khi không có việc gì làm ở công ty, tôi ngồi tâm sự với gia đình rằng em gái tôi đã học cấp 3 rồi và năm sau bố mẹ em sẽ lên thành phố học đại học.
Một ngày nọ, đối tác của tôi say rượu, nhưng anh ấy không chắc mình có say hoàn toàn hay không, anh ấy từ từ tiến lại gần và chạm vào vai tôi. Tôi giật mình và hoảng sợ chạy ra ngoài.
Tôi nhanh chóng đuổi theo, nhưng cô ấy đóng cửa phòng tắm lại một lúc sau, cô ấy mở cửa với vẻ mặt lạnh lùng và giọng nói khô khốc…
– Tôi không sao, đi uống đi.
Tôi vào trong xin phép mọi người, trước tiên xin xe đưa cô ấy về nhà, sau khi cô ấy lên xe, cô ấy nói muốn ra ngoài hít thở không khí trong lành và bảo tôi về nhà, nhưng tôi lại sợ điều gì đó. sẽ xảy ra. Cô ấy đi một mình nên tôi ngồi.
Hai chúng tôi đến một quán cà phê sau khi gọi món, tôi hỏi cô ấy vừa rồi đang làm gì. Cô cho biết rất sợ người lạ chạm vào mình và chính vì vậy đã lâu cô không có người yêu.
Tôi muốn hỏi sâu hơn nhưng hình như bạn đang lảng tránh. Đối với một người trưởng thành như tôi thì không cần phải vội vàng.
Ông chủ cũng ác lắm, thuê một cô thư ký rất xinh đẹp rồi phái cô ấy đi tiếp khách, việc này chẳng khác gì gạ gẫm khách hàng cho một con dê già mà lại cứ nói là tạo điều kiện cho tôi. Thưa sếp, tôi không biết tìm nó ở đâu.
Quán cà phê khá đẹp, có sân vườn nhưng cũng có sân khấu bên trong thường có nhạc sống vào buổi chiều. Tôi và chị gái cùng nhau ngồi nghe dàn nhạc.
Không khí sôi động khiến tôi và chị quên đi khoảnh khắc ở quán. Thấy cô ấy đang lắng nghe rất thích thú, tôi ngồi cạnh cô ấy và chăm chú nhìn vào mắt cô ấy.
Cô ấy thực sự rất đẹp. Cô ấy không trang điểm quá đậm nhưng mỗi đường nét trên khuôn mặt đều có hồn. Đôi mắt cô ấy tròn xoe và buồn, nhưng với tôi nó hơi buồn nhưng rất đẹp. , thế thôi. Rất đẹp. Đúng lúc cô ấy đang nhìn cô ấy một cách nhiệt tình, cô ấy nhìn sang và ánh mắt chúng tôi chạm nhau. Đột nhiên tôi giật mình quay đầu lại. Cô ấy mỉm cười và tôi ngượng ngùng.
Người dẫn chương trình trên sân khấu mời khách lên giao lưu, cô ấy bất ngờ giơ tay đẩy tôi lên, cô ấy cứ bảo tôi lên nhưng trong quán không có nhiều người. Thúc giục tôi, tôi ngượng ngùng bước tới.
Thực ra, không có gì tôi chưa từng trải qua trong ba mươi năm đầu đời, nhưng hôm nay tôi chợt thấy lo lắng và không biết nên hát hay nói gì. Sau khi ngâm nga một lúc, tôi chợt nghĩ đến một bài hát mà bố tôi đã từng hát. hát trên đài FM, sau đó là bài My Sister của Trần Tiến.
Ngớ ngẩn quá, hát cho con gái thì nên tìm một bài hay, yêu yêu như tỏ tình, mình bật bài hát thảm ở đây nghe muốn khóc nhưng khi nhìn xuống sân khấu nhiều lúc mình khóc thật đấy. Tôi thấy đứa con thứ tư buồn bã, liền lấy tay lau mặt.
Em hát rất hay, em đã hát và giao lưu ở trường từ khi còn là học sinh, nhưng có lẽ bài hát này buồn, bạn cũng buồn, và câu chuyện của chúng ta cũng buồn như số phận của bài hát đó.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.