Bà Phùng nói với chồng:
– Tôi thấy rất có lỗi với chị Thủy. Tôi vừa bị mất việc do công ty đóng cửa nên gặp rất nhiều khó khăn. Tôi thấy buồn khi thấy cô ấy một mình.
Dù là chị em nhưng Thúy và Phương có hai cuộc sống hoàn toàn khác nhau. Phương đã có chồng và sống cuộc sống vô cùng giàu có, trong khi Thủy dù đã gần 35 tuổi nhưng vẫn cô đơn và sống rất giản dị.
Phong nói tiếp:
– Cô Thủy đang tìm một căn nhà rẻ hơn để thuê.
Cô lưỡng lự rồi nói:
– Bạn ơi, tôi có một ý, không biết bạn thế nào… Thực ra tôi muốn mời cô Thủy ở lại với chúng tôi ít nhất một thời gian… khi cô ấy gặp khó khăn. – Tôi hoàn toàn đồng ý với bạn. Nhà của chúng tôi đủ lớn.
Thủy vui vẻ nhận lời mời của Phương và Trung. Hai chị em đã rất thân thiết từ nhỏ và tiếp tục giữ mối quan hệ tốt đẹp sau khi Phương kết hôn.
Bà Thủy chỉ có chút do dự:
– Nhưng chồng chị có nói gì không? – Anh Trung vui lắm. Bạn biết đấy, anh ấy luôn thích bạn, mặc dù anh ấy luôn nói rằng bạn dường như luôn giữ khoảng cách với anh ấy.
Tú cười ngượng ngùng. Quả thực, không giống như chị gái, cô ấy nhút nhát và không quen thể hiện cảm xúc của mình. Nhưng ngay từ đầu cô đã có tình cảm với người anh rể này, cô cảm thấy em gái mình thật may mắn khi lấy được người chồng như Trung. Không giống cô ấy! Cuộc sống tình cảm của cô trống rỗng. Cô chỉ có một người bạn trai ở trường đại học nhưng cô đã độc thân được vài năm. Ban đầu, cô cố gắng rất nhiều vì nghĩ mình không thua kém ai, ngoại hình cũng không nổi bật, học vấn khá tốt và cuộc sống khá ổn định nhưng cuối cùng cô lại bỏ cuộc.
Cô Thủy rất thích khi được cô về sống cùng chị gái luôn chăm sóc chu đáo. Hai chị em có cơ hội đồng hành cùng nhau và mối quan hệ của họ ngày càng thân thiết hơn. Cô Thủy không hoàn toàn thoải mái với Trung và cô không hiểu tại sao. Nhiều khi nhìn cách Trung nhìn mình, cô cảm thấy xấu hổ vô cớ. Khi Phương không ở nhà, cô trốn trong phòng, ngại ra ngoài vì sợ gặp Trung.
Một đêm nọ, cô đang đi vệ sinh, đi ngang qua phòng của vợ chồng Phương thì bất ngờ nghe thấy một âm thanh nóng hổi khiến cô vô cùng xấu hổ vì biết chị gái mình và chồng đang ân ái say đắm. Ngày hôm sau, cô cúi đầu không dám nhìn Trung, vì cô cứ nhớ mãi âm thanh mình nghe được tối qua. Dù đã ngoài ba mươi nhưng bà Thủy khá mù mờ về giới tính nam, nữ. Người đàn ông duy nhất cô biết là bạn trai sinh viên của cô. Khi đó cả hai đều ngại ngùng và chỉ nắm tay nhau khi đi dạo, anh chỉ thỉnh thoảng mạnh dạn hôn lên má cô. Điều táo bạo nhất mà họ dám làm là lần đó ở rạp chiếu phim, khi anh dám quàng tay qua vai cô và đưa tay chạm vào ngực cô. Kinh nghiệm tình dục của cô chỉ có thế. Vì vậy, khi tình cờ nghe được tiếng rên rỉ tình dục của em gái mình, cô đã sốc đến mức suýt vấp ngã ở hành lang. Trước đây cô không quan tâm nhiều đến tình dục, nhưng bây giờ cô đột nhiên phải đối mặt với tình dục, cô thực sự rất bối rối.
Bà Thủy nhiều đêm mất ngủ sau vụ việc.
Qua trò chuyện với nhau, Phương nhận ra dù bề ngoài chị gái cô không quan tâm đến hoàn cảnh cô đơn của mình nhưng trong thâm tâm cô biết hoàn cảnh của mình không hề dễ dàng. Phương có cơ hội giới thiệu chị Thủy với một số người đàn ông quen biết nhưng mọi chuyện không tiến triển khiến Phương càng thêm khó chịu.
Một đêm, khi Trung đi ngủ, anh hỏi Phương:
——Tôi thấy dạo này bạn không vui lắm. Hãy nói cho tôi biết nếu bạn có điều gì không thích ở tôi.
Phương tựa đầu vào ngực chồng thở dài:
– Tôi thấy tiếc cho chị Thủy vì tôi cảm thấy chị luôn cô đơn dù đã ba mươi tuổi.
Sau một lúc im lặng, cô ngập ngừng nói tiếp:
– Tôi cũng muốn giúp nhưng vô ích. Tôi đã nghĩ ra giải pháp nhưng…
Trung mỉm cười vỗ lưng vợ:
– Tôi biết…vợ tôi luôn tìm ra giải pháp cho mọi vấn đề. – Nhưng… không biết bạn nghĩ sao về giải pháp này! – Nào, kể cho tôi nghe đi!
Phương lưỡng lự một lúc rồi nói tiếp:
– Nếu tôi bỏ… hoặc… tôi sẽ là người của Thủy.
Chu Chu giật mình ngồi dậy.
– Bạn nói gì? Bạn bị điên hay gì đó? – Tôi không điên… Tôi đã nghỉ ngơi đầy đủ rồi.
Trung lắc đầu thật mạnh:
– Không đời nào! Giải pháp của tôi không tốt chút nào.
Phương kéo Trung xuống và kể cho chồng nghe mọi tâm tư của mình. Cô tin rằng nếu Trung chịu đến với cô Thủy và trở thành người đàn ông của cô thì đó là giải pháp hoàn hảo vì Trung là một phần của gia đình. Khi mọi việc trong nhà được gia đình giải quyết ổn thỏa thì mọi việc trở nên hoàn hảo. Trung choáng váng khi nghe điều này, anh không ngờ vợ mình lại yêu mình đến vậy và nảy ra ý tưởng táo bạo và khác thường như vậy.
Anh ngập ngừng:
– Cậu không… ghen tị sao?
Phượng Khiêm khẽ mỉm cười:
– Với người khác thì tôi sẽ ghen tị, nhưng với cô Thủy thì làm sao tôi có thể ghen được? Tôi và em chỉ là chị em ruột thịt, sao có thể có hận thù như vậy?
Trung rất bối rối. Lời cầu hôn của Phương quá bất ngờ và lạ lùng khiến anh không biết phải phản ứng thế nào.
Phương cười nói:
—Dù thế nào đi nữa, người được hưởng lợi trong chuyện này chính là cậu. Đột nhiên vợ tôi cho phép tôi có người yêu khác, vậy thì có ý nghĩa gì? Nhưng người yêu đó lại là chị dâu của tôi nên tôi rất vui mừng!
Dù Trung rất yêu vợ và chung thủy mãnh liệt từ khi lấy nhau nhưng viễn cảnh chinh phục được chị dâu khiến Trung phấn khích. Trước đây, Trung chưa bao giờ nhìn cô Thủy bằng con mắt của một người đàn ông mà anh luôn coi cô như em gái của vợ mình. Nhưng hôm nay, với lời cầu hôn gây sốc của Phương, quan điểm của anh ngay lập tức thay đổi: Dù chị Thúy hơn anh ba tuổi nhưng người phụ nữ này lại hợp gu với anh, lại hợp ý tưởng được chị dâu này ôm ấp, cưng chiều. . Sốt vừa. Nhưng Trung không muốn Phương nhận ra sự hưng phấn của mình nên thận trọng nói:
– Nhưng… liệu cô Thủy có chắc chắn sẽ nhận lời không? Bạn thực sự cảm thấy thế nào khi tôi nghe những gì bạn nói?
Phong cười nói:
– Tôi không cần hỏi ý kiến anh, tôi sẽ đặt hàng trước khi “đóng thuyền ván”. Còn tình cảm thì tôi không biết, nhưng bạn là phụ nữ nên rất nhạy cảm: Cô Thủy không phải là thờ ơ với bạn nên tôi lo lắng. – bạn nói như thế nào? – Dù chưa nói ra nhưng anh biết anh chẳng có gì ngoài tình cảm với em rất nhiều.
Phương nhìn chồng rồi nheo mắt:
–Có vẻ như cậu đã chấp nhận nó rồi phải không? Bây giờ tôi kể cho các bạn nghe kế hoạch của tôi để ép cô Thủy làm theo ý mình, mấu chốt là phải ra đòn nhanh và không để cô phản ứng kịp vì cô chỉ là một người phụ nữ thiên vị và là vật cản.
Chiều hôm sau, Trung đi vắng và Phương thuyết phục Thủy tổ chức tiệc nhậu giữa hai chị em. Thủy rất vui vì đã lâu rồi cô mới có cơ hội được ở gần chị gái như vậy. Cả hai đã có cơ hội trò chuyện và kể cho nhau nghe những câu chuyện về nhiều người phụ nữ khác nhau. Cô Thủy không có khả năng chịu đựng rượu cao và bị say sau khi uống vài lon bia.
Phương bế cô vào phòng rồi cùng leo lên giường.
Cô Thủy thích thú khi được chị gái bế trong vòng tay. Cô luôn ở một mình nên khi được Phương ôm vào lòng, cô cảm thấy rất thoải mái, cô vui vẻ nhắm mắt lại để Phương ôm ấp. Mục đích của Phương là lợi dụng sự ngu ngốc của chị Thủy để kích thích tình dục trước khi Trung can thiệp. Phương đủ kinh nghiệm trong các mối quan hệ để biết mình phải làm gì, nhẹ nhàng, thận trọng nhưng không quá lộ liễu khiến cô nghi ngờ và làm hư chuyện. Cô Thủy đang trong trạng thái say tĩnh lặng, Phương chỉ cần nhẹ nhàng vuốt ve cánh tay, vai và tấm lưng trần của cô một lúc cũng đủ khiến cô dần dần tỉnh táo trong vô thức. Cô Thủy còn non kinh nghiệm và vô tình bị người chị xa lạ kéo vào một thế giới mới xa lạ khiến cô cảm thấy bối rối và thích thú.
Phong thì thầm vào tai cô:
–Chị Hải, em yêu chị nhiều lắm chị có biết không?
Cui bình luận:
– Tôi cũng yêu bạn.
Thúy chưa bao giờ cảm thấy tốt hơn thế. Khi cô lắng nghe, một luồng nhiệt mới dễ chịu lan tỏa khắp cơ thể cô. Nằm xuống cạnh cô ấy. Bàn tay anh cẩn thận thay thế cho Phương và tiếp tục vuốt ve cô. Khi đưa tay xuống dưới bộ đồ ngủ để che ngực, cô Cui xấu hổ kêu lên một tiếng nhỏ nhưng vẫn nhắm chặt mắt không dám mở ra. Cô vẫn tin đó là Phương nên mặc dù cảm thấy hành động của em gái mình có phần quá táo bạo, vừa ngạc nhiên vừa xấu hổ nhưng sự phấn khích khiến cô nằm im không phản kháng. Cô thường nghĩ đến lần duy nhất được vắt sữa ở rạp chiếu phim hơn mười năm trước: Vô song! Lần này bàn tay đặt lên ngực cô khiến cô nổi da gà. Cô Thủy cũng thấy xấu hổ khi để em gái bóp ngực nhưng cảm giác đó sướng đến mức cô nằm đó tê liệt, đầu óc tê dại và không thể suy nghĩ được nữa. Trong lúc cô đang choáng váng, nằm thụ động như khúc gỗ, Trang cẩn thận cởi quần của cô rồi mới cởi quần của chính mình.
Dù đắm mình trong sương mù nhưng cô Thủy vẫn mở mắt hoảng hốt khi hai tay cố trượt xuống bụng… rồi cô hét lên khi thấy mình nằm trong vòng tay của Trung. Nàng sợ đến mức muốn ngồi dậy nhưng bị Trung dùng sức ngăn cản không cho nàng vùng vẫy. Phương vội vuốt tóc em gái rồi thì thầm:
– Đừng nóng vội, hãy để anh Trung lo cho em.
Bà Thôi lắp bắp:
– Đây là gì? Ôi, Phong, kể cho tôi nghe đi. – Nằm yên đi, anh muốn Trung là người đàn ông của em.
Bà Cui kêu lên:
– Không đời nào! Không thể nào…tôi không muốn…
Phương đứng dậy:
– Được rồi tôi về phòng đây. Tôi sẽ để bạn và ông Trump sống tự do.
Bà Thủy hoảng sợ kêu cứu:
– Phương, đừng rời xa anh.
Nhưng Phương lặng lẽ bước ra khỏi phòng.
Thủy cố gắng dùng sức lực còn lại để đứng dậy bỏ chạy nhưng Trung đã ôm chặt cô và cố bò vào giữa hai đùi cô. Hai bên giằng co không thở nổi… Nhưng với một người mạnh mẽ như Trung, Thủy làm sao có thể chống cự được? Cuối cùng, người đàn ông chiếm thế thượng phong…con gà trống tìm kiếm và tìm kiếm, tìm kiếm lối vào âm hộ đã đóng.
Bà Thủy sợ quá liền van xin:
– Trung ơi, tha lỗi cho tôi nhé, tôi sợ quá. – Không có gì phải sợ cả. Xin hãy để anh yêu em. Hãy là người phụ nữ của tôi. Phương cũng có mong muốn tương tự.
Thủy rất sợ hãi, đầu óc choáng váng, cô không thể tưởng tượng được hôm nay mình lại rơi vào hoàn cảnh khủng khiếp như vậy. Bị người đàn ông đè xuống, không thể cử động, cô hoàn toàn bất lực, chỉ có thể khóc lớn…
Nhớ lời khuyên của Phương đánh nhanh, đánh mạnh và đứng dậy để Thủy có thời gian phản ứng, Trung ôm chặt người phụ nữ bằng cả hai tay, rồi mặc cho cô khóc, anh vẫn đẩy cặc mình vào thật mạnh…
Ngoài phòng khách, Phương chợt nghe thấy tiếng kêu thảm thiết… Cô biết Trung vừa xâm chiếm thành công em gái thứ hai của mình. Fang hài lòng trở lại phòng ngủ.
Thủy đau đớn đến mức khi bị thủng màng trinh, cô chỉ biết hét lên đau đớn rồi ngất đi.
Trung mừng lắm, không ngờ hôm nay lại có cơ hội hoàn hảo này để đụ chị dâu và được vợ đồng ý! Anh nhìn người phụ nữ, mái tóc rối bù, đang ngủ say bên dưới anh. Trang đứng dậy nhìn xuống, dương vật của anh vẫn còn cắm sâu trong cơ thể người phụ nữ. Trên chuôi kiếm vẫn còn có chút vết máu đỏ. Trước sự ngạc nhiên của Trung, dù chị dâu này đã ba mươi tuổi nhưng cô vẫn còn trinh. Đây là cơ hội đầu tiên để hắn hủy hoại trinh tiết của một cô gái.
Mặc dù khí đốt tự nhiên vẫn chưa được xuất khẩu nhưng điều này không thành vấn đề đối với Trung Quốc. Anh cẩn thận rút dương vật ra rồi cẩn thận bế cô Thủy vào lòng. Anh chìm vào giấc ngủ một cách mãn nguyện.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.