Tôi cảm thấy rất chán nản với cả hai công việc nhưng cả hai công việc đó vẫn chỉ được trả 840.000 nhân dân tệ/tháng. Tôi tự động viên bản thân nhưng trong đầu luôn có những suy nghĩ chán nản.
Hôm nay tôi đã được trả tiền, chúng tôi được trả tiền hai tháng một lần. Tôi đã nhận được mức lương tương tự trong ba năm qua, nhưng hôm nay tôi thực sự muốn khóc khi nhận được số tiền kiếm được trong hai tháng. Ra trường, tôi làm hợp đồng ở ủy ban xã, tạm thời tôi nghĩ đến việc tìm việc khác nhưng càng ngày càng lún sâu không tìm được việc làm khác. Nhiều lần tôi muốn nghỉ việc và tìm nghề khác nhưng bố mẹ ngăn cản.
Bố mẹ muốn tôi làm việc gần nhà nên tôi không phải lo lắng và có nguồn nhân viên ở gần nên họ càng nỗ lực hơn để giữ tôi lại. Cũng vì người đã giúp đỡ tôi mà nếu tôi nghỉ việc thì danh tiếng của người đó sẽ bị giảm sút, tôi có thể bị chê là không làm tốt vai trò cán bộ kế hoạch tài nguyên. Chính phó bí thư đã nói với tôi như vậy.
Tôi thú nhận rằng tôi muốn khóc khi nhận được tiền lương.
Trong công việc, các bạn trẻ thường được khuyến khích nỗ lực hết mình nhưng khi vẫn chỉ nhận được mức lương 840.000 đồng/tháng sau khi giành được 2 chức vô địch, tôi thực sự cảm thấy rất bức xúc. Tôi tự động viên bản thân nhưng trong đầu luôn có những suy nghĩ chán nản. Có nhiều lúc tôi không muốn làm việc nữa, muốn nghỉ việc hoàn toàn và tìm việc khác nhưng không có ai hỗ trợ. Sau khi ra trường, tôi cũng hỏi ý kiến bạn bè. Nhiều bạn không tìm được việc làm, phải làm thêm. Áp lực cao, lương thấp nên không làm được. Đây là tình hình chung.
Tôi đã đi làm được 3 năm và bây giờ tôi quay lại để tìm một công việc mới, tôi không biết nó sẽ như thế nào vì công việc hiện tại của tôi không liên quan nhiều đến chuyên ngành của tôi. tôi phải làm gì? Xin hãy cho tôi lời khuyên, cảm ơn bạn rất nhiều.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.