Người kể chuyện.
Xin chào các độc giả thân mến của Gu Zong.
Cố Tông đã lâu không đánh máy và viết cho độc giả. Đam mê vẫn còn đó, nhưng cuộc sống là vậy, không có gì có thể đoán trước được, có khó khăn… có tất cả. Dịch bệnh Covid-19 chắc hẳn đã ảnh hưởng rất lớn đến gia đình chúng ta phải không? Gu Zong đã bị anh ta đánh bại và gặp rắc rối trong một thời gian dài. Nhưng mọi chuyện sẽ qua phải không?
Tháng 5 năm ngoái, Cố Tông lên tài khoản thiendia của mình, trong hộp thư đến có một lá thư dài muốn trích dẫn một đoạn cho mọi người đọc:
“Xin chào!
Tôi không biết nên gọi bạn là già hơn hay trẻ hơn vì tôi không biết tuổi thật của bạn. Cho dù bạn bao nhiêu tuổi, tôi vẫn muốn được tự do làm quen với bạn.
Hãy để tôi tự giới thiệu, tôi tên là Lian, tôi 45 tuổi. Tôi đang ở Hà Nội.
Mặc dù tôi đọc truyện sex trên thiendia mấy năm rồi nhưng hôm qua tôi mới lập tài khoản chỉ để nhắn tin cho bạn. Tôi là một fan hâm mộ của những câu chuyện bạn đăng trên diễn đàn này.
Tôi không nghĩ bạn có hình ảnh của chính mình trong câu chuyện của mình. Nhưng đó là sự thật…………”
Bức thư rất dài và đó là tất cả những lời chỉ trích của Honka. Đọc hết bức thư, tôi thấy chị Liên là một người buồn bã và đa cảm, một người phụ nữ cần chia sẻ những tâm tình thầm kín mà ngoài đời không thể nói với ai.
Tôi vẫn biết rằng trong môi trường này, cái thực và cái ảo trộn lẫn vào nhau mà tôi không hề hay biết. Nhưng tôi có linh cảm rằng cô Lian đã không nói dối tôi, và mặc dù những câu chuyện cô kể về cuộc đời mình qua những lá thư thật điên rồ, nhưng hiếm khi có nhiều câu chuyện về cùng một người đến vậy, và thật không thể tin được.
Trong lòng tôi vẫn còn rất nhiều nghi ngờ nhưng tôi không nói với cô ấy vì dù đúng dù sai thì cô ấy chắc chắn là độc giả thực sự của những câu chuyện tôi viết. Sau đó, có lúc, cô ấy hỏi tôi về cuộc sống của tôi và cô ấy nói rằng tôi đang gặp khó khăn vì COVID vì không thấy cô ấy đăng truyện nữa. Tôi chẳng có gì phải giấu, rất nhiều người bị ảnh hưởng chứ không riêng gì tôi.
Sau đó cô ấy nói muốn gặp tôi ngoài đời vì cô ấy nói rằng cô ấy làm việc ở một ngân hàng và là trưởng bộ phận tín dụng cá nhân của một chi nhánh nào đó và có lẽ cô ấy có thể làm gì đó để giúp tôi. Tôi dần dần tin vào câu chuyện cô kể vì cô nói với tôi rằng cô là nhân viên tín dụng tại một ngân hàng (tôi muốn giấu thông tin ngân hàng của cô).
Thế là hai chị em trao đổi số điện thoại và thêm tài khoản Zalo của nhau. Khi nhìn ảnh đại diện của cô ấy, tôi rất ngạc nhiên vì cô ấy thực sự có khuôn mặt rất xinh đẹp, và theo lời anh trai tôi thì cô ấy có khuôn mặt rất dâm đãng, rất quyến rũ. Nhưng đây chỉ là ảnh thôi, không biết ngoài đời trông thế nào. Tôi bảo cô ấy chỉ nhắn tin cho tôi trên Zalo trong giờ hành chính vì không muốn ảnh hưởng đến gia đình nhỏ của mình. Cô hiểu rất rõ và đồng ý ngay.
Cuối cùng, chúng tôi đã gặp nhau. Tôi càng ngạc nhiên hơn khi nhìn thấy ảnh của cô ấy trên Zalo, nhưng càng bối rối hơn khi đối mặt với cô ấy ở hai bên bàn cà phê. Bởi vì cô ấy quá đẹp, từ khuôn mặt, đôi mắt, chiếc mũi, đôi môi cho đến dáng người. Hơn hết, cô ấy trông trẻ hơn rất nhiều so với độ tuổi 45 mà cô ấy nói, đặc biệt là khi cô ấy vẫn đang mặc bộ đồng phục áo choàng tím của ngân hàng nơi cô ấy làm việc.
Thấy tôi bối rối, chắc cô ấy đã đoán ra câu hỏi của tôi, cô ấy lấy CCCD ra đưa cho tôi xem, rồi nói bằng giọng đều đều như thách thức sức chịu đựng của tôi: “Anh sinh năm 1976, anh có tin không?”
Sau khi nhìn vào CCCD của cô ấy, tôi thực sự tin rằng cô ấy đã 45 tuổi. Còn trẻ quá, tôi cứ tưởng cô ấy khoảng 30 tuổi.
Nhưng khi ngồi nói chuyện với cô, tôi mới có dịp nhìn kỹ khuôn mặt cô. Ẩn dưới lớp trang điểm nhẹ nhàng là những nếp nhăn do năm tháng để lại, ở khóe mắt và trên trán. Tôi thực sự tin rằng cô ấy đã 45 tuổi.
Suốt buổi sáng, hai chị em trò chuyện đủ chuyện trên đời, về cuộc sống, gia đình, đồng nghiệp. Khi đến vấn đề của tôi, cô ấy cũng không giúp được gì nhiều vì muốn vay tiền ngân hàng thì phải có tài sản thế chấp còn tôi thì không có tài sản đó hay nói đúng hơn là tài sản đã được thế chấp. Cô cũng đưa ra một giải pháp khác: một “khoản vay kinh doanh tại nhà”, không yêu cầu tài sản thế chấp và chỉ yêu cầu bằng chứng về kế hoạch kinh doanh hợp lệ, điều mà cô có thể giúp đỡ. Nhưng tôi lại ngại kinh doanh, nhất là trong thời gian này. Thế thôi, cô ấy buồn vì không giúp được tôi.
Đối với tôi, điều đó không thành vấn đề vì tôi đã quyết định sẽ không đến gặp cô ấy để xin hỗ trợ tài chính. Vậy hãy nói về câu chuyện của cô ấy. Cô ấy nói muốn tôi giúp cô ấy viết về cuộc đời cô ấy, hay đúng hơn là những gì cô ấy đã trải qua trong cuộc đời.
Tôi hỏi tại sao cô ấy không tự viết nó, vì qua những lá thư cô ấy gửi cho tôi, tôi thấy ngôn ngữ của cô ấy khá tốt. Cô cho biết đã thử viết và viết được rất nhiều nhưng khi đọc lại thì thấy nội dung khó hiểu và không có gì mới. Vì vậy cô ấy muốn tôi viết lại nó, cung cấp dữ liệu thực tế của cô ấy. Tôi đã đồng ý.
Đây là hoàn cảnh ra đời của “Truyện Liên” mà tôi sẽ gửi đến độc giả thời gian gần đây.
Có thể khi đọc câu chuyện này có người tin, có người không tin đó là sự thật. Nhưng dù thế nào đi nữa, xin đừng chỉ trích, vì nhân vật chính của truyện sẽ đọc từng bình luận của độc giả. Tôi không muốn làm cô ấy buồn vì cuộc đời cô ấy đầy rẫy những điều buồn bã.
Được sự đồng ý của cô Liên, tôi đã thay đổi địa điểm, tên các nhân vật trong truyện so với đời thực để không ảnh hưởng đến cuộc sống của cô.
thân thiện,
Giáo phái cổ xưa.
P/s: Chap 1 sẽ được up vào chiều nay nhé mọi người.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.