Tuyết Vân – Phần 1

phần 1
Website đã được chuyển sang tên miền mới: tuyensetv.cc, các bạn nhớ nhớ tên miền mới để dễ dàng truy cập nhé!

Bà Fan năm nay đã hơn 52 tuổi, tuy không đẹp xuất sắc nhưng cũng không gợi cảm, quyến rũ. Nhưng sự quyến rũ tiềm ẩn, nụ cười dịu dàng và lời nói nhẹ nhàng của cô đã để lại ấn tượng khó quên cho đối phương.


Cô và chồng ly hôn khi con trai Quang mới 10 tuổi; bây giờ cháu đã 25 tuổi. Dù chồng cũ đã lấy vợ mới nhưng hàng tháng anh vẫn chu cấp đầy đủ cho bà Fan và các con. Ngoài sự hỗ trợ của chồng cũ, bà Fan còn làm nghề môi giới bất động sản và nắm giữ hồ sơ cho khách hàng. Con trai Quang của cô tuy không ngoan ngoãn, tài năng như con “người khác” nhưng cô yên tâm cậu không dùng ma túy.

Khi Quang 16, 17 tuổi nổi loạn, đua xe và phải nhập viện một lần. Bà Fan lại phải chăm sóc cháu, bà vừa buồn vừa giận. Nhưng cô hiểu rằng ở độ tuổi đó, ai cũng bốc đồng và ham chơi. Sau vụ tai nạn ô tô đó, tính cách của anh ngày càng tốt hơn, anh ngày càng hiểu biết hơn về công việc và kiếm tiền, điều này khiến cô cảm thấy yên tâm.

Hôm nay thực ra là bà Fan đưa khách đến Bình Dương xem đất. Nhưng bà thấy chóng mặt và không dám lái xe xa nên nhờ con trai chở hành khách thay bà. Do dịch bệnh nên anh thất nghiệp ở nhà mấy tháng, công ty cũng chưa gia hạn hợp đồng. Có vẻ như cô ấy đã tạo điều kiện cho anh kiếm tiền để anh có thể tự trang trải cuộc sống bằng một công việc phụ. Bà Fan đang nghỉ ngơi trong nhà thì có tiếng chuông cửa. Bà đi ra ngoài và nhìn thấy một thanh niên trạc tuổi con trai mình, bà hỏi:

– Bạn đang tìm ai vậy?

Chàng thanh niên trả lời:

– Vâng, tôi đang tìm Quang. Tôi đã gọi cái này một lúc rồi nhưng nó không hoạt động. Biết anh thất nghiệp, tôi quyết định mời anh đi uống cà phê.

Bà Fan nhẹ nhàng nói:

– Anh ấy đang đi công tác và có thể đang lái xe nên không thể trả lời điện thoại. Tôi có thể biết tên bạn được không? Tôi sẽ gọi cho bạn sau. – Dì Phàm, dì không nhận ra cháu à? Tôi là Dart, tôi thường đến đây và mời anh ấy đi chơi. Tôi cũng đã đến thăm anh ấy khi anh ấy nằm viện. Nhưng sau lần đó, tôi không dám mời cô ấy đến nhà vì sợ dì Fan mắng nên luôn hẹn trước qua điện thoại.

Lúc này, bà Fan trở nên nghi ngờ, cẩn thận nhìn chàng trai ngoài cửa. Rồi cô cũng nhớ ra. Cô mở cửa và nói:

– À, giờ tôi nhớ ra mặt anh rồi. Bây giờ trông bạn khác trước nhiều lắm, bạn cao hơn và mập mạp hơn trước, nhưng bây giờ bạn trông đen hơn trước rất nhiều, khiến tôi cũng nghi ngờ. Tôi không biết có phải là tôi không. Chà, khi về đến nhà, tôi ngồi uống ly rượu và đợi Aguang. Để tôi gọi hỏi xem khi nào anh ấy sẽ về.

Dart ban đầu định bỏ trốn nhưng bà Fan cho rằng điều này có lý. Vì bây giờ không có Quang, vào quán cà phê ngồi một mình buồn lắm. Nhưng về nhà cũng chán. Hãy về nhà và đợi Aguang.

Đọc tiếp  Cuộc phiêu lưu của cuộc sống - Phần 1

Đợi Đạt lái xe xong. Bà Fan khóa cửa lại và mời ông vào ngồi. Người đàn ông do dự một chút, sau đó nhường đường cho bà Fan đi vào trước, ông theo sát phía sau.

Trong lúc chờ bà Fan lấy nước, Dư nhìn bà không chớp mắt. Vẫn dáng đi duyên dáng đó, vẫn cặp hông đó, vẫn bộ ngực căng tròn đó, vẫn là người phụ nữ mà Dart luôn nghĩ đến mỗi khi anh thủ dâm. Dù ẩn sau lớp lụa óng ả cũng đủ kích thích trí tưởng tượng, kích thích máu dồn lên não và tinh trùng chảy xuống dương vật. Vào thời đó, chỉ cần một cậu bé thủ dâm là đủ.

Trước đây, bà Fan luôn ăn mặc chỉn chu dù Dart chưa bao giờ nhìn thấy hay chạm vào ngực bà. Nhưng từ kinh nghiệm của những người đàn ông trưởng thành, Dart biết rằng ngực bà Fan đầy đặn, không nhỏ và không chảy xệ như ngực mèo vằn. Và một điều anh biết rõ là bà Fan rất đứng đắn, bà chỉ ở nhà nuôi con và không tiếp xúc nhiều với thế giới bên ngoài. Theo nhận xét của Đạt, bà Vân là người có thân hình cân đối, dáng người hơi bụ bẫm, không quá béo cũng không quá gầy, có ngực và mông, bụng cũng không quá to, giống như một người phụ nữ trưởng thành.

Có lần Quang cho anh xem ảnh cô Vân, một cô gái rất xinh đẹp và duyên dáng. Đạt luôn thắc mắc tại sao bố Quang lại ly hôn với một người phụ nữ hiền lành và xinh đẹp như bà Vân. Con cặc của Dart đứng dậy trong quần chỉ nghĩ về điều đó. Trong khi Dart bị ám ảnh bởi ý tưởng đánh bại mẹ của bạn mình thì anh lại bị sốc khi bà Fan đưa anh trở lại thực tại.

– Đa…da. – Dạ, con nghe dì Fan… – Con đang nghĩ gì mà tập trung thế? – Vâng, không có gì. Tôi cảm thấy hơi chóng mặt vì bên ngoài trời mát mẻ dưới nắng nóng. Có thể bạn đang bị say nắng. – Cậu có nóng không? Trời nóng thì cho bé bật điều hòa cho mát. – Vâng, cảm ơn dì Fan.

Người đàn ông ngồi đối diện với bà Fan, chiếc điều khiển từ xa của máy điều hòa được đặt trên bàn cạnh anh ta. Bà Fan đứng dậy, hơi nghiêng người về phía Dart để lấy chiếc điều khiển từ xa. Dart theo thói quen mở to mắt nhìn vào khe hở trên cổ áo bà Fan. CHÚA ƠI. Mười năm sau, ngày hôm nay, Dart cuối cùng cũng đạt được ước nguyện của mình và nhìn thấy bộ ngực đầy đặn của dì Fan. Nước trái cây và sữa tràn ra, không còn sữa nữa.

Dart cũng theo phản xạ đưa tay cầm lấy chiếc điều khiển từ xa đưa cho bà Fan. Nhưng chậm hơn bà Fan một nhịp, bà vừa chạm vào điều khiển từ xa thì tay anh cũng chạm vào tay bà. Hai người nhìn nhau khoảng ba giây, sau đó Dart nhanh chóng rút tay lại. Biết Dư ngượng ngùng, bà Fan lạnh lùng nhướng mày hỏi sang chủ đề khác:

– Dạo này Đạt làm gì mà phải đi lại nhiều? – Có, tôi cũng xử lý giấy tờ cho người dân. – Đạt có vợ con chưa? – Không đâu dì. – Tại sao không tìm bạn gái, kết hôn và sinh con? Dì Quang và bạn gái dự định kết hôn vào năm sau. Nhưng bây giờ anh ấy đã thất nghiệp, có lẽ anh ấy phải đợi đến năm sau. – Đúng, trước đây tôi đã từng có vợ. Nhưng bây giờ tôi thấy rằng tốt hơn hết là cứ để mọi chuyện diễn ra tự nhiên. Mỗi người đều có một số khác nhau. – Vâng, Dart nghĩ thế là tốt. Bố mẹ bạn thế nào? – Đúng, bố mẹ cậu đã chết vì dịch bệnh… – Ôi trời, tôi xin lỗi, tôi đã bất cẩn quá. Bởi vì tôi đã không nghe những gì Hiro nói. – Ừ, không sao đâu. – Bây giờ Đạt đang ở với ai? – Vâng, tôi sống một mình. Anh trai tôi đã có gia đình và sống một mình. – Ừ, nếu vậy thì khi nào Đạt rảnh anh sang nhà dì tôi ăn tối với dì và Quang. Ở nhà có hai mẹ hai con cũng buồn lắm. Thêm một người, thêm một đôi đũa nghĩa là gia đình sẽ hạnh phúc. – Vâng, cảm ơn dì Fan. Cả năm nay tôi ăn ở nhà hàng. – Dart đã ăn gì chưa? Con đi chuẩn bị cơm cho dì… – Cảm ơn dì…

Đọc tiếp  Đụ đứa cháu họ

Bà Fan bước vào bếp, đang định dọn đồ ăn thì lại cảm thấy chóng mặt. Cô ấy choáng váng và đánh rơi chiếc đĩa…

– Về…

Người đàn ông giật mình lao vào bếp thì thấy bà Fan đang dựa vào tường, hai chân sắp khuỵu xuống. Không cần suy nghĩ, Dart lao tới và hỏi…

– Dì Fan bị sao vậy? Bạn có khỏe không?

Lúc này sắc mặt bà Phàm tối sầm, đầu óc quay cuồng như cối xay gió, chỉ có thể vẫy tay mà không nói được. Dart nhanh chóng đưa tay ra giúp đỡ cô. Khi nắm lấy tay Dart, bà Fan cũng vỡ òa. Nhìn thấy những mảnh đĩa vỡ vương vãi khắp sàn bếp, Dart bế bà Fan trên tay và bế bà đến ghế sofa để nằm xuống. Sau đó anh quay lại dọn dẹp đống bừa bộn trong bếp. Khi tôi quay lại thì thấy bà Fan vẫn đang mơ. Thấy cô nằm trên sofa không thoải mái, Đạt hỏi:

– Dì Fan thấy khỏe hơn chưa? Để tôi gọi lại cho Quang nhé.

Bà Fan thì thầm:

– Thôi, đừng. Đưa du khách tham quan vùng đất dưới đáy biển. Thật phí thời gian người ta đi mua sắm chỗ khác… – Để tôi về phòng nằm một lát là khỏi. Rồi ngồi xuống giúp anh trông nhà, đợi Aguang về… – Ừ…

Bà Fan ép mình ngồi dậy. Bà nắm lấy tay vịn của ghế và đứng dậy. Dart lúc này cũng rất lo lắng cho bà Fan, anh luôn theo dõi từng cử động của bà, sợ bà sẽ ngã. Nhưng bà Fan thực sự đã ngã. May mắn thay, Dart đã đỡ được bà Vân, hai tay ôm bà vào ngực mình. Ôi, cánh tay của anh thật may mắn khi có thể chạm vào bộ ngực mềm mại và bồng bềnh của bà Fan. Dù lo lắng cho sức khỏe của cô, nhưng anh vẫn là nam giới và trong lòng cũng lo lắng, nhưng tay anh vẫn cảm nhận được sự mềm mại của bộ ngực cô và dương vật của anh vẫn cương cứng trong quần. Người đàn ông bế cô vào phòng sau. Anh không biết đó có phải phòng cô không, nhưng thấy cửa không khóa nên anh dẫn cô vào.

Đọc tiếp  Má vợ thằng bạn thân

Sau khi đặt bà Fan lên giường. Điều kỳ lạ là anh vào bếp lấy bát nước ấm, tìm một lúc lâu mới tìm được chiếc khăn để lau mặt cho cô. Điều đó khiến bà Fan bị sốc, nhưng lúc này bà Fan đã bất tỉnh, mắt bà nhắm nghiền và chỉ lẩm bẩm. Người đàn ông sợ cô bị gió thổi bay nên nhanh chóng bôi dầu lên trán cô để đón gió. Thấy cô vẫn bất tỉnh, Dart hỏi dù biết cô không thể trả lời:

– Để dao cạo râu cho dì Fan.

…Các bạn đang đọc truyện của Tuyết Vân Nguồn: https://truyensexnunglon.com

– Xin cho phép tôi cởi áo của bạn để tôi có thể cạo râu.

Không cần suy nghĩ nhiều, cô cởi cúc áo sơ mi của bà Fan. Chiếc áo sơ mi lụa trông giống như chiếc áo sơ mi Barba. Anh đỡ cô ngồi dậy để dễ cởi hơn. Cô có làn da trắng, bộ ngực vừa phải, khe ngực sâu và dương vật của anh cương cứng. Anh ta tháo móc áo lót và ngực bà Fan lộ ra. Chúa ơi, ngực cô tròn trịa và núm vú màu nâu hồng, giống như hai hạt đậu phộng. Anh muốn bóp, mút, liếm và cắn hai hạt đậu đó, nhưng ý chí của anh vẫn đủ mạnh mẽ để nhắc nhở anh không nên cư xử như một con vật với mẹ mình. Người đàn ông lật quần áo của bà Fan và cạo râu cho bà, gió biến thành màu đen. Cũng may gió tới, nếu không bà Phàm đã có cỏ xanh rồi. Cạo râu xong, Dart lật người cô lại rồi dùng khăn thấm nước ấm lau người cho cô. Sau đó không hiểu vì lý do gì mà anh ta quyết định cởi quần, quần lót của cô Fan rồi dùng khăn lau người cho cô. Lau xong, anh nhìn thi thể trần truồng của cô Phàm nằm trên giường.

Dart đứng dậy suy nghĩ một lúc rồi mạnh dạn tiến lại gần bà Fan và lắc mạnh để xem bà đã tỉnh chưa. Không có phản hồi, Dart lập tức đặt tay lên ngực bà Fan, nhẹ nhàng nhào nặn, liếm nhẹ núm vú rồi cắn nhẹ vị mặn của chúng. Sau đó anh nhìn xuống háng cô, nhẹ nhàng dang rộng chân của cô Fan. Lông mu của cô Fan được cắt tỉa gọn gàng, âm đạo màu đỏ, hai mép thịt có màu nâu nhạt. Anh đưa miệng sát vào mép âm đạo của cô Fan. Và lưỡi của nó giống như lưỡi của một con rắn, nó nhanh chóng thò ra, liếm vào thịt từ dưới lên trên rồi nhanh chóng rút lưỡi lại. Dart không quên lấy điện thoại ra chụp cận cảnh bộ ngực và âm hộ tuyệt đẹp của bà Fan. Sau đó anh ta lấy chăn đắp cho cô, ra ngoài dọn dẹp, vào phòng tắm, bật điện thoại lên xem và thủ dâm. Sau khi xuất tinh, anh cảm thấy như yêu đời và càng hưng phấn hơn.

Đúng vậy, sau gần 10 năm chờ đợi, cuối cùng anh cũng đã thực hiện được ước mơ thuở nhỏ của mình. Anh ngồi tựa lưng vào ghế sofa, nhắm mắt lại và mỉm cười hài lòng.

Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy

Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.

Viết một bình luận