Người bạn thân nhất của tôi là người ngay thẳng, trung thực, rộng lượng, chân thành và dũng cảm. Anh ấy yêu sếp, cấp dưới, đồng bào, v.v. Nhưng anh ấy đã ba mươi rồi và dù thế nào đi nữa cũng chưa yêu. Nhưng cuối tuần trước anh ấy bất ngờ gọi cho tôi và rủ tôi đi chơi tối nay với anh ấy và giới thiệu vợ sắp cưới của anh ấy xem cô ấy có được chấp thuận không:
Sốc… Suýt nữa thì đánh rơi điện thoại… Tôi nghĩ, nói thẳng ra thì việc anh ấy chấp nhận tình yêu vào lúc này là điều tốt. Nhưng bây giờ, ai sẽ không đồng ý? Trình duyệt mạnh mẽ là một câu chuyện khác. Mọi chuyện sẽ ổn sau khi sinh. Nhưng từ khi nào mà anh lại yêu và kết hôn nhanh đến vậy?
Lúc đó tôi định đăng một dòng trạng thái lên Facebook: “Có sự thay đổi” và tag cả người anh là bạn thân của tôi vào nhưng rồi tôi quyết định không làm. Hãy im lặng và xem điều gì sẽ xảy ra tối nay.
Hãy gọi cho vợ bạn và cho cô ấy biết cô ấy sắp hết gạo để cô ấy có thể cho bạn biết lý do. Vợ tôi cũng đập cửa nhà tôi. “Tối nào em cũng nói em đến nhà anh ấy chơi, có thể em không biết anh ấy yêu ai. Hoặc cũng có thể em nói em ra ngoài để lừa dối anh…”
Tan làm, tôi đi thẳng đến điểm hẹn. Chẳng may Trường Chinh mắc kẹt, khi về Vũ Trọng Phụng lại mắc kẹt. Vì thế nó hơi dài một chút. Anh ấy liên tục gọi điện và giục tôi. Anh còn nói lớn qua điện thoại: “Tôi và chồng ABC đã ngồi đây ăn rất lâu rồi, cô nên rời đi nhanh đi. Đó thực sự là hành vi nông nghiệp”. cũng cảm thấy ấm áp. Hà hà. Bạn ơi, bạn ơi, tôi sẽ đến ngay…
Khi đến nơi để mũ bảo hiểm, tôi đưa chiếc xe đạp cho người đi xe đạp rồi quay lại quán nhìn quanh xem vợ chồng anh ta đang ngồi ở đâu. Thế thôi… Anh ấy đứng dậy, giơ tay lên và vẫy tay. Tôi gật đầu tỏ ý anh ấy đã hiểu nên bỏ tay xuống, nếu không thì anh ấy cứ vẫy mãi, mỏi mệt…rồi bước tới chỗ anh ấy đang ngồi cùng vợ và một người bạn khác của tôi. Tôi thoáng nhìn thấy người vợ sắp cưới của anh ấy. Nhìn lại thì thấy ổn. Tóc bóng mượt, áo sơ mi trắng, chắc mặc váy với áo đó. Mình không nhìn thấy phía dưới mà chỉ đoán được thôi vì các bàn rất gần nhau nên nhìn từ xa cũng không thấy được. Tôi cũng mừng cho bạn tôi.
Khoảng cách càng lúc càng gần, càng đến gần tôi càng cảm thấy quen thuộc. Ôi trời, đúng là cô ấy… Chị tôi từng sống cùng khu phố với tôi, với em trai đang học khai thác mỏ (và cũng chơi bóng đá trong công ty của chúng tôi). Tôi còn xem hình ảnh, clip cô gái này được một anh trai khác chụp khi đang ân ái và anh ấy còn gửi cho tôi xem. Cô gái này có tính khí nóng nảy và kỹ năng tuyệt vời. Nếu điều này là sự thật… chắc tôi phải ngăn cản bạn bè vì giờ anh trai tôi đã lấy vợ nhưng thỉnh thoảng họ vẫn ra ngoài hẹn hò cấp tốc giữa ban ngày. Nó đẹp và ngon, nhưng…cà vạt của tôi màu tối. Người thổi sáo phải có tầm vóc của một nghệ sĩ ưu tú. Cưỡi ngựa là…
Tôi hy vọng đó không phải là cô ấy. Đột nhiên tôi nghĩ đến vợ mình. Trước đây chúng tôi sống với nhau một thời gian rồi chia tay một thời gian. Nếu ngày đó chúng tôi không nỗ lực đánh đuổi kẻ thù và giành lại cô ấy thì bây giờ… tại sao tôi lại làm vậy. bạn bè đang ở nhà. Tình trạng? Nhưng ngược lại là đúng. Khi đến bàn ăn, tôi vẫn hy vọng rằng khi cô ấy quay lại, cô ấy sẽ không còn là cô gái từng sống cùng khu phố với tôi. Facebook – Tôi không phải là bạn của cô gái này, nhưng tôi biết Facebook của cô ấy. Thỉnh thoảng tôi vẫn xem ảnh mỗi lần anh trai tôi chia sẻ ảnh xxx của chị gái anh ấy với tôi, nhưng tại sao tôi không thấy bạn chung là bạn của tôi? Chắc là không. tất cả đều giống nhau.
– Dcmm Tại sao bạn lại đi như một con rùa? (Vợ con bạn tôi cũng bình luận và mắng tôi y như tôi)
– Xin chào…
– Ồ… anh Xuân.
Ra đi không tốt, ở lại cũng không tốt. Cô ngay lập tức thừa nhận là người quen mà không hề do dự. Điều này là đúng vì trước đây chúng tôi ở cùng khu phố, người yêu cũ của cô ấy đã cho tôi xem những hình ảnh, clip họ quan hệ tình dục mà cô ấy không hề hay biết. Dù bây giờ người kia đã có gia đình nhưng họ vẫn qua lại và anh ấy không biết rằng chúng ta đã biết tất cả. Còn về quá khứ, không ai quan tâm bạn đã yêu ai hay bạn đã làm gì. Hoặc là cô nghĩ vậy. Bây giờ điều đó không còn quan trọng nữa, tôi chỉ hỏi tôi đang làm gì, ở đâu…v.v…nhưng tôi không biết phải nói gì nữa. Tôi chỉ cảm thấy tiếc cho bạn tôi.
– Bạn kết hôn bao lâu rồi?
– Đã năm năm rồi.
– Anh kết hôn với chị N – Vâng?
– Tôi biết N – bạn? (Bạn tôi xen vào và hỏi anh ấy)
– Vân và tôi từng sống ở cùng một khu phố thưa ông. Lúc đó, N—— anh ấy thường đến phòng tôi. Tôi đã cưới N—— tôi.
– Bạn có bao nhiêu đứa cháu. Cô N – Cô dạy ở đâu?
– 1 chỉ là một đứa trẻ. N – Anh trai tôi dạy ở QT.
Bạn tôi ngồi cạnh hỏi về gã điên và con mụ đó khiến tôi tức giận.
– Vậy khi nào chúng ta sẽ kết hôn?
Trên thực tế, nếu tôi chỉ nhìn vào cách Fan này hòa hợp với các chàng trai ở trường khai thác mỏ, kỹ năng làm tình của anh ấy, cách anh ấy chơi kèn và cách anh ấy cưỡi ngựa, tôi sẽ không quan tâm. Ai chưa từng có quá khứ? Nếu bạn để ý đến quá khứ và giả vờ giống vợ mình, nếu cô ấy không lấy bạn thì chẳng phải chồng cô ấy bây giờ sẽ thiệt thòi sao? Phải chăng trong mắt chồng, vợ tôi rất ngang ngược và lăng nhăng? Nhưng… điều quan trọng là tôi chỉ sợ fan này đã cưới bạn tôi và lăng nhăng.
Thật khó để nghĩ về điều đó. Làm sao tôi có thể không nghĩ tới việc vợ sắp cưới của bạn tôi đang dang rộng háng mình như thế này cho người đàn ông khác chơi cùng?
Tôi có biết chiều nào vợ sắp cưới của bạn thân tôi cũng nhét mông cô ấy như thế này cho một gã khác chơi cùng và tôi lại nhắm mắt làm ngơ…
Anh đúng là một kẻ ngu ngốc, ngu ngốc. Lần đầu tiên tôi gặp cô ấy, cô ấy không hề thể hiện với tôi. Bây giờ, nếu tôi chặn bạn, điều đó sẽ chẳng có tác dụng gì. Nhìn anh vui vẻ như vậy tôi cảm thấy rất đau lòng. Thú thật trước đây tôi rất thích xem ảnh và clip của Vân. Gần đây, tôi đã kết nối lại với anh trai mình mỗi khi anh ấy đăng ảnh xxx lên chiếc xe tải này, và tôi sẽ vào Facebook của anh ấy và xem ảnh xxx cũng như khuôn mặt của anh ấy cùng một lúc.
Bây giờ mọi chuyện đã đến nước này, chúng ta nên làm gì? Tối đó, sau khi ăn uống xong, bạn rủ tôi đi hát, tôi nói mệt nên không đi. Từ hôm đó đến giờ tôi đã hơn một tuần không gặp anh vì quá bận. Văn phòng rất bận rộn trong dịp Trung thu và giữa mùa đông dành cho trẻ em. Bây giờ có lẽ tôi nên gọi cho bạn tôi trên Facebook và nói chuyện với anh ấy.
… Bạn đang đọc truyện “Dâm Dục Em Vân” Nguồn: https://truyensexnunglon.com
Mình vừa đăng nhập Facebook thì thấy một người bạn mắng mình:
“Mấy hôm nay cậu đi ăn trưa ở đâu mà lặn cẩn thận thế? Đêm Trung thu tôi gọi mấy lần cũng không liên lạc được.
“Hôm đó tôi bận quá nên máy tính hết pin. Đi ngủ, tôi sạc điện thoại, bật lên thì thấy có vài cuộc gọi nhỡ nhưng muộn quá nên không gọi lại cho ai. Ngày hôm sau tôi bận quá nên quên mất mẹ. Nhưng còn Trung thu thì sao?
“Em và Fan đến nhà anh mua quà Trung thu cho con cò và mời vợ chồng anh đi chơi.”
“Đúng”.
“Ngày xửa ngày xưa, bạn và N—— chụp ảnh cưới ở đâu?”
Chết tiệt. Có lẽ anh ấy thực sự có ý định kết hôn.
“Anh và Vân đang chụp ảnh à?”
“Fan cứ thúc giục nên tôi hỏi trước. Vẫn chưa có ý định gì cả. Nếu chúng tôi kết hôn thì có lẽ là vào cuối năm nay.
“Đúng”
“Bạn cảm thấy thế nào? Có ổn không?
“Được rồi. Đẹp, công bằng và sạch sẽ.
“Mẹ kiếp con chó. Bố mày hỏi về tính cách của nó.
Không biết phải nói gì.
“Chờ tôi một chút”
Tôi vào mục nhắn tin tìm được mục chat với người yêu cũ của Vân rồi lưu bức ảnh anh vừa gửi cho tôi (ngày tôi mời anh đi đá bóng) vào máy tính. Tôi quyết định tặng người bạn vàng của mình ba bức ảnh như vậy và nói: “Bạn sẽ biết sau khi xem chúng”.
Nhưng sau khi lưu vào máy, tôi ngồi ngẫm nghĩ rồi không gửi nữa vì sợ sẽ sốc. Có lẽ hãy tìm cách khác. Không có nó, nó sẽ tự nghĩ về mình thế này hay thế kia.
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.