Sau khi đơn xin tái hôn bị hủy, cô ấy đã lén làm khó tôi và bố tôi bằng cách kể hết cho người này người kia, trong đó có mối quan hệ của cô ấy với các tổ chức phụ nữ cấp huyện, huyện. Anh ta còn kiện đòi quyền nuôi con với lý do “anh ta đã hành hạ con tôi khiến nó không thể lớn lên và mắc bệnh”.
Vợ cũ của tôi là giáo viên dạy môn kinh tế gia đình. Cô ấy trông khá xinh đẹp và rất cao. Cưới nhau không lâu, tôi phát hiện vợ mình chỉ là giáo viên hợp đồng. Để tìm được việc làm, với lời hứa là nhân viên chính thức và có điều kiện “thăng chức”, vợ tôi đã đồng ý quan hệ với một người đàn ông giàu có là cán bộ công đoàn, đã có vợ con. Kết hôn không lâu, cô ngang nhiên thừa nhận mình đã làm hòa với tên quan vô ơn trước khi kết hôn, sau khi kết hôn thì mọi chuyện sẽ kết thúc.
Phụ nữ không dễ dàng ăn năn. Vài năm sau, vào năm cuối, họ bị đuổi học vì “đi chơi với thầy để lấy điểm”. Tôi tưởng “đổi tình lấy điểm” chỉ xảy ra với học sinh ngoài đời. Tôi chịu đựng cay đắng cảnh xa cách, đợi con lớn nên đi ngủ chỗ khác, bố con tôi chăm sóc nhau, vì mẹ lo kiếm tiền ở bà. rảnh rỗi, cô lại “lo” đi gặp khách hàng. Những người đàn ông quyền lực này có thể đồng ý để cô tổ chức một số lớp học để dạy cho phụ nữ trong trường. Hoặc mời cô ấy làm giám khảo các cuộc thi dọn phòng, bao gồm cả nơi cô ấy được phép phục vụ đồ ăn, đồ ăn nhanh…
Vợ cũ thừa nhận sợ hãi vì muốn tái hôn
Cô ấy đam mê kiếm tiền và nắm bắt các mối quan hệ để tìm cơ hội. Cô ấy chắc chắn tin vào sự cam kết của một người đàn ông đã có gia đình, có quyền lực và tiền bạc. Vì vậy, mỗi khi nói chuyện, chúng tôi đều lấy ra một bản đơn viết sẵn, ghi ngày tháng, ký tên và gửi ra tòa yêu cầu ly hôn. Công đoàn và tòa án đã phải hòa giải không dưới 5 lần vì biết đó là do cô và các con còn quá nhỏ.
Khi anh được hơn ba tuổi, sau một thời gian anh và bố cùng nhau chăm sóc, cùng ăn, cùng ngủ, anh không bao giờ nhắc đến mẹ nữa, ngược lại, mẹ anh cũng tuyên bố: “Ông ấy. sẽ ở với ông nội và cho tôi một căn nhà, tôi đã chủ động nộp đơn lên tòa án để trả tự do cho cô ấy với mong muốn “gặp được một người đàn ông quyền lực”.
Việc ly hôn chính thức chỉ là quyết định của “hai bên đồng ý ly hôn” và không cần xét xử. Tài sản và con cái được hai bên thỏa thuận bằng văn bản và tòa án thừa nhận mọi chuyện đã xong. Tôi đề nghị thêm: “Tuần nào tôi cũng đưa bé ra tận cửa và để bé tự vào, đến lúc đón bé thì không ai đến nhà ai vì bé dễ kén ăn, gắt gỏng, hay nói xấu. , và mọi người sẽ chỉ trích cô ấy. “Tôi nghĩ. Thật không tốt cho người yêu cũ của cô ấy khi mời tôi đến đây.” Xem đó như một điều kiện để tôi từ bỏ ngôi nhà lớn ở trung tâm thành phố, bố tôi và tôi đã đồng ý đến sống. ngôi nhà 4 tầng ở quận 3.
Cuộc sống cứ thế trôi qua, con tôi được chăm sóc chu đáo, tinh thần thoải mái, bố mẹ và gia đình luôn vui vẻ nên lớn lên như điên và ăn ngủ rất kỷ luật như một đứa trẻ trong nhà. quốc gia. . Anh ấy có tính tự lập và được khuyến khích từ khi còn nhỏ. Anh ấy chơi bóng đá và cầu lông rất giỏi và học tập rất chăm chỉ. Anh ấy cũng rất kiên trì và chăm chỉ, điều mà ít đứa trẻ ở độ tuổi của anh ấy có thể đạt được. Tôi có thể lặng lẽ và cẩn thận sắp xếp một bộ nghìn món đồ chơi rồi đứng dậy.
Sau khi ly hôn, đàn ông hẹn hò, đi du lịch, ở khách sạn dần “bỏ chạy” vì sợ “mất vợ, mất chức” vì chẳng có ai ngu ngốc đến mức ly dị vợ và cưới cô ấy như đã hứa. Ba năm sau, cô ấy bất ngờ nhờ người “tái hôn để không xúc phạm đến con mình”. Tôi kiên quyết từ chối vì quá sợ cô ấy. Không đạt được mục đích, cô đã kiện ra tòa để đòi quyền nuôi con. “Anh ta đã hành hạ con tôi, ngăn cản nó lớn lên và khiến nó phát bệnh”.
Tòa án và các đoàn thể nơi tôi làm việc đã đến tận nhà để xác minh và đến trường để điều tra. Mọi người đều lắc đầu: “Trên đời này có rất ít người chăm sóc, giáo dục trẻ em như người này. Cô ấy chỉ vu khống cô ấy thôi. Cô ấy không đạt được mục đích tái hôn. Sau khi đơn xin tái hôn bị hủy, cô ấy đã lén lút gây khó khăn cho tôi và bố tôi bằng cách nói chuyện với người này, người kia, trong đó có cả hội phụ nữ huyện, huyện. Tôi được yêu cầu làm đơn tố cáo lên Liên đoàn phụ nữ huyện, thành phố và tòa án về hành vi quấy rối.
Đã 5 năm kể từ khi tôi ly hôn, mặc dù có rất nhiều cô gái xuất sắc mà tôi muốn làm bạn nhưng có những hoàn cảnh của một số người khiến tôi khó chấp nhận. , chỉ vì ngưỡng mộ thôi. Một phần vì tôi đã “gánh nặng một lần” và “như chim sợ cành cong” nên tôi chỉ cần một người phụ nữ biết quan tâm, chia sẻ, tôn trọng, chung thủy, không như vợ cũ.
Những năm ấy, có lẽ “duyên chưa đến” nên tôi chưa lập gia đình. Cô lầm tưởng rằng mình đang “nói” khắp nơi rằng “anh ấy còn yêu mình và muốn quay lại nên không chịu lấy vợ. Chẳng ai thích anh ấy cả”. Lại một chiến dịch vận động người quen, tổ chức tái hôn với tôi. Trên đời sao có thể có loại nữ nhân vô liêm sỉ như vậy? Khi các cặp vợ chồng tin người ta sẽ bỏ vợ thì họ hành hạ chồng con, đến khi ly hôn thì đàn ông quay đi không ai dám đến.
Cô đơn và nghèo khó, tôi nghĩ cách tìm lại tình yêu cũ bằng mọi cách. Mặc dù tôi đã gửi nhiều tin nhắn, viết văn, gửi đơn đến các tổ chức phụ nữ cấp huyện, huyện cầu cứu, mong bà không làm phiền bố con tôi nhưng triệu chứng vẫn như cũ. Chúng ta có nên chuyển đi nơi nào đó thật xa để sống trong hòa bình và ổn định không?
Đọc truyện dâm không sợ nhìn thấy
Trở lại trang chủ Home để xem nhiều TruyenX hơn.